Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 735: Thật sự là tốt không thể tốt hơn

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Thủy Diệu m! Thiếu nữ này dĩ nhiên là Thủy Diệu m!Nàng không phải là hoa khôi ở Bất Dạ cung sao?Tại sao lại ở chỗ này?Nơi này dù sao cũng là hoàng cung trọng địa a, làm sao có thể cho phép một kỹ nữ tiến vào?Cũng không phải Long Phù Nguyệt xem thường kỹ nữ, mà là quả thật rất kinh ngạc.Vừa nhìn đã cảm thấy không hợp, không khỏi có chút quỷ dị!Thân mình Long Phù Nguyệt nhất thời cứng đờ, trên mặt không còn một tí huyết sắc.Thủy Diệu m nhìn thấy Phượng Thiên Vũ đến, đôi mắt lập tức sáng ngời, nhẹ nhàng bước nhẹ đến vài bước, liền quỳ xuống:"Tiện thiếp Thủy Diệu m tham kiến thái tử gia."Phượng Thiên Vũ hiển nhiên cũng lắp bắp kinh hãi: "Diệu m, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"Thủy Diệu m nhẹ nhàng cười, thần sắc uyển chuyển, mắt đẹp đảo quanh, nhẹ giọng nói: "May nhờ có thái tử gia không chê, thay tiện thiếp chuộc thân mình, nhảy ra khỏi hố lửa kia......"Nói tới đây, nàng ngừng lại một chút.Trong lòng Long Phù Nguyệt lại một trận hỏa lớn đang cháy phừng phừng.Ha ha! Tốt lắm, vị hôn phu thân yêu của nàng thì ra ở sau lưng nàng làm nhiều ‘ chuyện tốt ’ như vậy!Tốt lắm, thật sự là tốt không thể tốt hơn rồi!Bàn tay nhỏ bé của nàng hơi hơi tránh một chút, muốn từ trong tay Phượng Thiên Vũ tránh ra.Nhưng trên mặt Phượng Thiên Vũ tuy rằng bất động thanh sắc, lại đem nàng nắm thật chặt, nàng hoàn toàn tránh không ra."Nói tiếp!" Thanh âm của Phượng Thiên Vũ lạnh lùng, đông lạnh người chung quanh khẽ run rẩy.Thủy Diệu m tựa hồ cũng hoảng sợ, cảm giác mình như đang vuốt râu hùm, không dám ngẩng đầu, nói tiếp: "Dạ, dạ, thái tử gia thay tiện thiếp chuộc thân, lại cho tiện thiếp ngân lượng, nhưng tiện thiếp không chỗ nào để đi, nghĩ đến thêu công của chính mình cũng không tệ lắm, liền làm một tú nương, may mắn được Vân phi nương nương ưu ái, để cho tiện thiếp vào Thượng Y Phường này......"Phượng Thiên Vũ liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một cái, một bộ dáng cái này nàng đã minh bạch rồi chứ.Mặt Long Phù Nguyệt hơi đỏ lên, hắc, lần này lại thiếu chút nữa đã oan uổng cho đại Vũ Mao, nhưng người này sức quyến rũ cũng quá lớn đi, hoa đào một đống lại một đống.Long Phù Nguyệt cũng là nữ nhân, đương nhiên hiểu được tâm tư của phụ nữ.Phượng Thiên Vũ đối với Thủy Diệu m tuy rằng không hề có ý gì xấu, nhưng Thủy Diệu m này cũng tuyệt đối là không chết tâm, nàng nhất định còn muốn lại trở lại bên người đại Vũ Mao, cho nên mới cố ý nghĩ cách vào Thượng Y Phường còn......

Thủy Diệu m! Thiếu nữ này dĩ nhiên là Thủy Diệu m!

Nàng không phải là hoa khôi ở Bất Dạ cung sao?

Tại sao lại ở chỗ này?

Nơi này dù sao cũng là hoàng cung trọng địa a, làm sao có thể cho phép một kỹ nữ tiến vào?

Cũng không phải Long Phù Nguyệt xem thường kỹ nữ, mà là quả thật rất kinh ngạc.

Vừa nhìn đã cảm thấy không hợp, không khỏi có chút quỷ dị!

Thân mình Long Phù Nguyệt nhất thời cứng đờ, trên mặt không còn một tí huyết sắc.

Thủy Diệu m nhìn thấy Phượng Thiên Vũ đến, đôi mắt lập tức sáng ngời, nhẹ nhàng bước nhẹ đến vài bước, liền quỳ xuống:"Tiện thiếp Thủy Diệu m tham kiến thái tử gia."

Phượng Thiên Vũ hiển nhiên cũng lắp bắp kinh hãi: "Diệu m, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"

Thủy Diệu m nhẹ nhàng cười, thần sắc uyển chuyển, mắt đẹp đảo quanh, nhẹ giọng nói: "May nhờ có thái tử gia không chê, thay tiện thiếp chuộc thân mình, nhảy ra khỏi hố lửa kia......"

Nói tới đây, nàng ngừng lại một chút.

Trong lòng Long Phù Nguyệt lại một trận hỏa lớn đang cháy phừng phừng.

Ha ha! Tốt lắm, vị hôn phu thân yêu của nàng thì ra ở sau lưng nàng làm nhiều ‘ chuyện tốt ’ như vậy!

Tốt lắm, thật sự là tốt không thể tốt hơn rồi!

Bàn tay nhỏ bé của nàng hơi hơi tránh một chút, muốn từ trong tay Phượng Thiên Vũ tránh ra.

Nhưng trên mặt Phượng Thiên Vũ tuy rằng bất động thanh sắc, lại đem nàng nắm thật chặt, nàng hoàn toàn tránh không ra.

"Nói tiếp!" Thanh âm của Phượng Thiên Vũ lạnh lùng, đông lạnh người chung quanh khẽ run rẩy.

Thủy Diệu m tựa hồ cũng hoảng sợ, cảm giác mình như đang vuốt râu hùm, không dám ngẩng đầu, nói tiếp: "Dạ, dạ, thái tử gia thay tiện thiếp chuộc thân, lại cho tiện thiếp ngân lượng, nhưng tiện thiếp không chỗ nào để đi, nghĩ đến thêu công của chính mình cũng không tệ lắm, liền làm một tú nương, may mắn được Vân phi nương nương ưu ái, để cho tiện thiếp vào Thượng Y Phường này......"

Phượng Thiên Vũ liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một cái, một bộ dáng cái này nàng đã minh bạch rồi chứ.

Mặt Long Phù Nguyệt hơi đỏ lên, hắc, lần này lại thiếu chút nữa đã oan uổng cho đại Vũ Mao, nhưng người này sức quyến rũ cũng quá lớn đi, hoa đào một đống lại một đống.

Long Phù Nguyệt cũng là nữ nhân, đương nhiên hiểu được tâm tư của phụ nữ.

Phượng Thiên Vũ đối với Thủy Diệu m tuy rằng không hề có ý gì xấu, nhưng Thủy Diệu m này cũng tuyệt đối là không chết tâm, nàng nhất định còn muốn lại trở lại bên người đại Vũ Mao, cho nên mới cố ý nghĩ cách vào Thượng Y Phường còn......

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Thủy Diệu m! Thiếu nữ này dĩ nhiên là Thủy Diệu m!Nàng không phải là hoa khôi ở Bất Dạ cung sao?Tại sao lại ở chỗ này?Nơi này dù sao cũng là hoàng cung trọng địa a, làm sao có thể cho phép một kỹ nữ tiến vào?Cũng không phải Long Phù Nguyệt xem thường kỹ nữ, mà là quả thật rất kinh ngạc.Vừa nhìn đã cảm thấy không hợp, không khỏi có chút quỷ dị!Thân mình Long Phù Nguyệt nhất thời cứng đờ, trên mặt không còn một tí huyết sắc.Thủy Diệu m nhìn thấy Phượng Thiên Vũ đến, đôi mắt lập tức sáng ngời, nhẹ nhàng bước nhẹ đến vài bước, liền quỳ xuống:"Tiện thiếp Thủy Diệu m tham kiến thái tử gia."Phượng Thiên Vũ hiển nhiên cũng lắp bắp kinh hãi: "Diệu m, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"Thủy Diệu m nhẹ nhàng cười, thần sắc uyển chuyển, mắt đẹp đảo quanh, nhẹ giọng nói: "May nhờ có thái tử gia không chê, thay tiện thiếp chuộc thân mình, nhảy ra khỏi hố lửa kia......"Nói tới đây, nàng ngừng lại một chút.Trong lòng Long Phù Nguyệt lại một trận hỏa lớn đang cháy phừng phừng.Ha ha! Tốt lắm, vị hôn phu thân yêu của nàng thì ra ở sau lưng nàng làm nhiều ‘ chuyện tốt ’ như vậy!Tốt lắm, thật sự là tốt không thể tốt hơn rồi!Bàn tay nhỏ bé của nàng hơi hơi tránh một chút, muốn từ trong tay Phượng Thiên Vũ tránh ra.Nhưng trên mặt Phượng Thiên Vũ tuy rằng bất động thanh sắc, lại đem nàng nắm thật chặt, nàng hoàn toàn tránh không ra."Nói tiếp!" Thanh âm của Phượng Thiên Vũ lạnh lùng, đông lạnh người chung quanh khẽ run rẩy.Thủy Diệu m tựa hồ cũng hoảng sợ, cảm giác mình như đang vuốt râu hùm, không dám ngẩng đầu, nói tiếp: "Dạ, dạ, thái tử gia thay tiện thiếp chuộc thân, lại cho tiện thiếp ngân lượng, nhưng tiện thiếp không chỗ nào để đi, nghĩ đến thêu công của chính mình cũng không tệ lắm, liền làm một tú nương, may mắn được Vân phi nương nương ưu ái, để cho tiện thiếp vào Thượng Y Phường này......"Phượng Thiên Vũ liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một cái, một bộ dáng cái này nàng đã minh bạch rồi chứ.Mặt Long Phù Nguyệt hơi đỏ lên, hắc, lần này lại thiếu chút nữa đã oan uổng cho đại Vũ Mao, nhưng người này sức quyến rũ cũng quá lớn đi, hoa đào một đống lại một đống.Long Phù Nguyệt cũng là nữ nhân, đương nhiên hiểu được tâm tư của phụ nữ.Phượng Thiên Vũ đối với Thủy Diệu m tuy rằng không hề có ý gì xấu, nhưng Thủy Diệu m này cũng tuyệt đối là không chết tâm, nàng nhất định còn muốn lại trở lại bên người đại Vũ Mao, cho nên mới cố ý nghĩ cách vào Thượng Y Phường còn......

Chương 735: Thật sự là tốt không thể tốt hơn