" Không, Rose, tha cho tôi "" Kết quả của việc phản bội, ngươi phải chết " Đoàng oOo Phi tang tất cả chứng cứ, Rose, tên thật là Diễm My đi vào quán bar nổi tiếng nhất thành phố. Chọn cho mình một góc khuất tối, nhâm nhi ly vodka trong tay, chưa hết ly, cánh cửa quán bar đã vỡ. DJ ngừng nhạc, các vũ công trên sàn chữ T cũng dừng lại, tất cả mọi người cũng dừng động tác, kể cả Diễm My. Cảnh sát mặc cảnh phục bắt mắt đi vào.Thần sắc trên mặt cô từ hưởng thụ trở nên sắc lạnh. Mặc dù bước trên đôi giày 15cm, bước chân cô không hề phát ra tiếng động nào cả, cô hướng thẳng tới nhà vệ sinh. Sau 20 phút ẩn nấp, My thoát khỏi quán bar. Cô thản nhiên, ung dung cất bước trên đường. Liếc mắt về bên trái, Diễm My dường như không thể tin nổi. Cô còn chưa kịp định thần, đã cảm thấy thân thể mình đau đớn tột cùng. Cô rốt cuộc cũng nhận thức ra chuyện gì. Khoảnh khắc cô liếc mắt, một chiếc xe tải cỡ lớn cách cô còn chưa đầy 1m, sau đó, liền lập tức đâm vào cô. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, trong đầu…
Chương 27
Đệ Nhất Thiên Hạ Liêm Vương PhiTác giả: Đông Phương Ngọc ĐìnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không" Không, Rose, tha cho tôi "" Kết quả của việc phản bội, ngươi phải chết " Đoàng oOo Phi tang tất cả chứng cứ, Rose, tên thật là Diễm My đi vào quán bar nổi tiếng nhất thành phố. Chọn cho mình một góc khuất tối, nhâm nhi ly vodka trong tay, chưa hết ly, cánh cửa quán bar đã vỡ. DJ ngừng nhạc, các vũ công trên sàn chữ T cũng dừng lại, tất cả mọi người cũng dừng động tác, kể cả Diễm My. Cảnh sát mặc cảnh phục bắt mắt đi vào.Thần sắc trên mặt cô từ hưởng thụ trở nên sắc lạnh. Mặc dù bước trên đôi giày 15cm, bước chân cô không hề phát ra tiếng động nào cả, cô hướng thẳng tới nhà vệ sinh. Sau 20 phút ẩn nấp, My thoát khỏi quán bar. Cô thản nhiên, ung dung cất bước trên đường. Liếc mắt về bên trái, Diễm My dường như không thể tin nổi. Cô còn chưa kịp định thần, đã cảm thấy thân thể mình đau đớn tột cùng. Cô rốt cuộc cũng nhận thức ra chuyện gì. Khoảnh khắc cô liếc mắt, một chiếc xe tải cỡ lớn cách cô còn chưa đầy 1m, sau đó, liền lập tức đâm vào cô. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, trong đầu… “Tiểu thư, người yên tâm đi. Hoàng thượng đã hạ lệnh điều tra rồi, chắc chắn sẽ bắt được kẻ hạ thuốc thôi” Nha hoàn thân cận của Thượng Quan Trắc Phi – Xảo Vân nóiThượng Quan Chỉ Dung đã qua cơn sock sau khi bị hủy dung, hiện tại gương mặt xinh đẹp thoát tục khuynh đảo một thời bị những vết thâm đen xấu xí lấp đầy khiến nàng ta phải mang lên chiếc mạng che mặt màu tím.“Ta chỉ nghi duy nhất Nhị công chúa thôi”Không đợi cho Xảo Vân hỏi, Thượng Quan Trắc Phi khép hờ mi mắt: “Chúng ta từ hồi bé đã luôn chành chọe đối lập nhau. Năm Diệp Dương Diễm My mười hai tuổi, có nhớ ta từng thiết kế để nàng ta nháo trong lúc Hoàng thượng cùng đế vương An quốc gặp mặt không? Ai ngờ nàng ta nhận ra ý đồ của ta, cắn chặt môi chịu đựng sau đó ra hiệu cho tỳ nữ bên cạnh. Cuối cùng sự yên việc lành, ả tiện nhân đó không bị quở trách”Xảo Vân rót cho nàng một cốc nước, vừa rót vừa hỏi: “Nếu vậy tiểu thư sao không bẩm báo lên Hoàng thượng”“Ngươi nông cạn vừa thôi. Bẩm lên Hoàng thượng, không có chứng cứ xác thực, khẳng định người mất mặt chỉ có ta thôi”Ngừng một lát, nàng ta lại nói: “Nhưng ta sẽ gửi quà đáp lễ sớm thôi”oOo“Là nàng phải không?”Diễm My khẽ cười: “Nhìn ta chế thuốc suốt một buổi chiều như vậy rồi còn hỏi cái gì nữa”Hoàng An Liêm cũng không ngạc nhiên lắm với chuyện nàng dù chế thuốc vẫn phát hiện ra mình, thư giãn trên võng: “Cũng tốt, chia rẽ được một chút trong mối quan hệ của Thượng Quan với Thái tử”Nàng nhấp một ngụm trà, hỏi: “Bao giờ chúng ta về Hoàng quốc”Hắn khép hờ hờ mi mắt, đung đưa cái võng: “Nếu nàng không muốn trì hoãn lại thì sáng mai liền về đi. Chút nữa vẫn là nên qua Đông cung của Thái tử tình giả ý giả với Trắc Phi một chút”Nàng gật đầu: “Vậy cũng được. Ta cũng chẳng muốn nán ở đây lâu”
“Tiểu thư, người yên tâm đi. Hoàng thượng đã hạ lệnh điều tra rồi, chắc chắn sẽ bắt được kẻ hạ thuốc thôi” Nha hoàn thân cận của Thượng Quan Trắc Phi – Xảo Vân nói
Thượng Quan Chỉ Dung đã qua cơn sock sau khi bị hủy dung, hiện tại gương mặt xinh đẹp thoát tục khuynh đảo một thời bị những vết thâm đen xấu xí lấp đầy khiến nàng ta phải mang lên chiếc mạng che mặt màu tím.
“Ta chỉ nghi duy nhất Nhị công chúa thôi”
Không đợi cho Xảo Vân hỏi, Thượng Quan Trắc Phi khép hờ mi mắt: “Chúng ta từ hồi bé đã luôn chành chọe đối lập nhau. Năm Diệp Dương Diễm My mười hai tuổi, có nhớ ta từng thiết kế để nàng ta nháo trong lúc Hoàng thượng cùng đế vương An quốc gặp mặt không? Ai ngờ nàng ta nhận ra ý đồ của ta, cắn chặt môi chịu đựng sau đó ra hiệu cho tỳ nữ bên cạnh. Cuối cùng sự yên việc lành, ả tiện nhân đó không bị quở trách”
Xảo Vân rót cho nàng một cốc nước, vừa rót vừa hỏi: “Nếu vậy tiểu thư sao không bẩm báo lên Hoàng thượng”
“Ngươi nông cạn vừa thôi. Bẩm lên Hoàng thượng, không có chứng cứ xác thực, khẳng định người mất mặt chỉ có ta thôi”
Ngừng một lát, nàng ta lại nói: “Nhưng ta sẽ gửi quà đáp lễ sớm thôi”
oOo
“Là nàng phải không?”
Diễm My khẽ cười: “Nhìn ta chế thuốc suốt một buổi chiều như vậy rồi còn hỏi cái gì nữa”
Hoàng An Liêm cũng không ngạc nhiên lắm với chuyện nàng dù chế thuốc vẫn phát hiện ra mình, thư giãn trên võng: “Cũng tốt, chia rẽ được một chút trong mối quan hệ của Thượng Quan với Thái tử”
Nàng nhấp một ngụm trà, hỏi: “Bao giờ chúng ta về Hoàng quốc”
Hắn khép hờ hờ mi mắt, đung đưa cái võng: “Nếu nàng không muốn trì hoãn lại thì sáng mai liền về đi. Chút nữa vẫn là nên qua Đông cung của Thái tử tình giả ý giả với Trắc Phi một chút”
Nàng gật đầu: “Vậy cũng được. Ta cũng chẳng muốn nán ở đây lâu”
Đệ Nhất Thiên Hạ Liêm Vương PhiTác giả: Đông Phương Ngọc ĐìnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không" Không, Rose, tha cho tôi "" Kết quả của việc phản bội, ngươi phải chết " Đoàng oOo Phi tang tất cả chứng cứ, Rose, tên thật là Diễm My đi vào quán bar nổi tiếng nhất thành phố. Chọn cho mình một góc khuất tối, nhâm nhi ly vodka trong tay, chưa hết ly, cánh cửa quán bar đã vỡ. DJ ngừng nhạc, các vũ công trên sàn chữ T cũng dừng lại, tất cả mọi người cũng dừng động tác, kể cả Diễm My. Cảnh sát mặc cảnh phục bắt mắt đi vào.Thần sắc trên mặt cô từ hưởng thụ trở nên sắc lạnh. Mặc dù bước trên đôi giày 15cm, bước chân cô không hề phát ra tiếng động nào cả, cô hướng thẳng tới nhà vệ sinh. Sau 20 phút ẩn nấp, My thoát khỏi quán bar. Cô thản nhiên, ung dung cất bước trên đường. Liếc mắt về bên trái, Diễm My dường như không thể tin nổi. Cô còn chưa kịp định thần, đã cảm thấy thân thể mình đau đớn tột cùng. Cô rốt cuộc cũng nhận thức ra chuyện gì. Khoảnh khắc cô liếc mắt, một chiếc xe tải cỡ lớn cách cô còn chưa đầy 1m, sau đó, liền lập tức đâm vào cô. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, trong đầu… “Tiểu thư, người yên tâm đi. Hoàng thượng đã hạ lệnh điều tra rồi, chắc chắn sẽ bắt được kẻ hạ thuốc thôi” Nha hoàn thân cận của Thượng Quan Trắc Phi – Xảo Vân nóiThượng Quan Chỉ Dung đã qua cơn sock sau khi bị hủy dung, hiện tại gương mặt xinh đẹp thoát tục khuynh đảo một thời bị những vết thâm đen xấu xí lấp đầy khiến nàng ta phải mang lên chiếc mạng che mặt màu tím.“Ta chỉ nghi duy nhất Nhị công chúa thôi”Không đợi cho Xảo Vân hỏi, Thượng Quan Trắc Phi khép hờ mi mắt: “Chúng ta từ hồi bé đã luôn chành chọe đối lập nhau. Năm Diệp Dương Diễm My mười hai tuổi, có nhớ ta từng thiết kế để nàng ta nháo trong lúc Hoàng thượng cùng đế vương An quốc gặp mặt không? Ai ngờ nàng ta nhận ra ý đồ của ta, cắn chặt môi chịu đựng sau đó ra hiệu cho tỳ nữ bên cạnh. Cuối cùng sự yên việc lành, ả tiện nhân đó không bị quở trách”Xảo Vân rót cho nàng một cốc nước, vừa rót vừa hỏi: “Nếu vậy tiểu thư sao không bẩm báo lên Hoàng thượng”“Ngươi nông cạn vừa thôi. Bẩm lên Hoàng thượng, không có chứng cứ xác thực, khẳng định người mất mặt chỉ có ta thôi”Ngừng một lát, nàng ta lại nói: “Nhưng ta sẽ gửi quà đáp lễ sớm thôi”oOo“Là nàng phải không?”Diễm My khẽ cười: “Nhìn ta chế thuốc suốt một buổi chiều như vậy rồi còn hỏi cái gì nữa”Hoàng An Liêm cũng không ngạc nhiên lắm với chuyện nàng dù chế thuốc vẫn phát hiện ra mình, thư giãn trên võng: “Cũng tốt, chia rẽ được một chút trong mối quan hệ của Thượng Quan với Thái tử”Nàng nhấp một ngụm trà, hỏi: “Bao giờ chúng ta về Hoàng quốc”Hắn khép hờ hờ mi mắt, đung đưa cái võng: “Nếu nàng không muốn trì hoãn lại thì sáng mai liền về đi. Chút nữa vẫn là nên qua Đông cung của Thái tử tình giả ý giả với Trắc Phi một chút”Nàng gật đầu: “Vậy cũng được. Ta cũng chẳng muốn nán ở đây lâu”