Ra mắt phim, tuyệt đối là chuyện nhàm chán nhất thế giới. Khi cô ngồi ngay ngắn ở vị trí thượng khách trong rạp chiếu phim, nhìn lên cái màn hình lớn kia, nữ chính biểu tình khô khan, lời thoại gượng gạo, không hề có lấy một kĩ xảo diễn xuất nào đáng để nói mà cứ lúc ẩn lúc hiện, cô thực có cái dũng khí muốn đi lên b*p ch*t cô ta. Thế nhưng cô lại không thể làm thế, bởi vì nữ chính trên màn hình kia, chính là cô! Cô lén đứng lên muốn đi ra ngoài hít thở không khí một chút thì cổ tay lại bị ai đó bắt lấy. “Ngồi xuống!” Thẩm Lâm Kỳ nói mà không mang theo mảy may một chút nào gọi là ra lệnh, lại khiến cái mông cô tựa như nam châm cực mạnh cứ thế mà hút trở về vị trí trên ghế ngồi. ♥.•°*”˜˜”*°•.♥ Sự thật lại hoàn toàn tương phản. Từ lúc 19 tuổi cô xuất đạo, 20 tuổi đảm nhận vai chính đầu tiên trong một phim điện ảnh, đến năm 22 tuổi, cô đã nhận được vô số lời mời đóng phim. Cô từng trên màn ảnh nói qua chuyện yêu đương, cũng đã bị treo lên dây thép; hài kịch đã đóng, bi kịch cũng từng…
Chương 54
Độc Dược Phòng Bán VéTác giả: Ức CẩmTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngRa mắt phim, tuyệt đối là chuyện nhàm chán nhất thế giới. Khi cô ngồi ngay ngắn ở vị trí thượng khách trong rạp chiếu phim, nhìn lên cái màn hình lớn kia, nữ chính biểu tình khô khan, lời thoại gượng gạo, không hề có lấy một kĩ xảo diễn xuất nào đáng để nói mà cứ lúc ẩn lúc hiện, cô thực có cái dũng khí muốn đi lên b*p ch*t cô ta. Thế nhưng cô lại không thể làm thế, bởi vì nữ chính trên màn hình kia, chính là cô! Cô lén đứng lên muốn đi ra ngoài hít thở không khí một chút thì cổ tay lại bị ai đó bắt lấy. “Ngồi xuống!” Thẩm Lâm Kỳ nói mà không mang theo mảy may một chút nào gọi là ra lệnh, lại khiến cái mông cô tựa như nam châm cực mạnh cứ thế mà hút trở về vị trí trên ghế ngồi. ♥.•°*”˜˜”*°•.♥ Sự thật lại hoàn toàn tương phản. Từ lúc 19 tuổi cô xuất đạo, 20 tuổi đảm nhận vai chính đầu tiên trong một phim điện ảnh, đến năm 22 tuổi, cô đã nhận được vô số lời mời đóng phim. Cô từng trên màn ảnh nói qua chuyện yêu đương, cũng đã bị treo lên dây thép; hài kịch đã đóng, bi kịch cũng từng… Cái gì hiệp sau? Cái gì bắt đầu rồi?Mạch Nhiên sửng sốt một hồi mới hiểu được ý tứ của Thẩm Lâm Kỳ. Cùng lúc ấy, trong đầu cô lập tức hiện ra hình ảnh những chuyện đã xảy ra ở suối nước nóng. Nghĩ lại mà vẫn còn thấy kinh hãi. Cái loại cảm giác tê tâm liệt phế này khiến cô hoảng hốt hẳn lên.Trong lòng Thẩm Lâm Kỳ, Mạch Nhiên như một con cá mắc cạn, liều mạng giãy dụa: "Em không xem, không xem nữa, anh bỏ ra xuống, em muốn đi ngủ! Em là bệnh nhân, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi, anh mau thả em xuống."Tiếng hét rất lớn, thậm chí Anna tỷ đang ngủ trong phòng cũng giật mình tỉnh giấc.Mạch Nhiên nghĩ rằng mình sắp được cứu sống, vậy mà lúc ấy Anna tỷ mở cửa, con mắt ngái ngủ, nhìn hai người bọn họ một lát, sau đó lại quay về phòng tiếp tục ngủ!Mạch Nhiên lúc đó khóc không ra nước mắt, đây là gia đình kiểu gì vậy? Cứ thế mà trừng mắt nhìn con trai mình bạo lực với một người phụ nữ đàng hoàng sao? Quá đáng, thật quá đáng! Trong lúc Mạch Nhiên còn đang căm giận, Thẩm Lâm Kỳ đã bế cô vào trong phòng, rất không khách khí quăng cô lên giường, đứng bên cạnh bình tĩnh c** q**n áo.Mạch Nhiên chấn kinh, khoanh tay trước ngực bảo vệ mình, liều mạng nỏi: "Anh đừng tới đây, có chuyện gì từ từ nói, không nên động chân động tay!"("từ từ nói" sao??? >_
Cái gì hiệp sau? Cái gì bắt đầu rồi?
Mạch Nhiên sửng sốt một hồi mới hiểu được ý tứ của Thẩm Lâm Kỳ. Cùng lúc ấy, trong đầu cô lập tức hiện ra hình ảnh những chuyện đã xảy ra ở suối nước nóng. Nghĩ lại mà vẫn còn thấy kinh hãi. Cái loại cảm giác tê tâm liệt phế này khiến cô hoảng hốt hẳn lên.
Trong lòng Thẩm Lâm Kỳ, Mạch Nhiên như một con cá mắc cạn, liều mạng giãy dụa: "Em không xem, không xem nữa, anh bỏ ra xuống, em muốn đi ngủ! Em là bệnh nhân, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi, anh mau thả em xuống."
Tiếng hét rất lớn, thậm chí Anna tỷ đang ngủ trong phòng cũng giật mình tỉnh giấc.
Mạch Nhiên nghĩ rằng mình sắp được cứu sống, vậy mà lúc ấy Anna tỷ mở cửa, con mắt ngái ngủ, nhìn hai người bọn họ một lát, sau đó lại quay về phòng tiếp tục ngủ!
Mạch Nhiên lúc đó khóc không ra nước mắt, đây là gia đình kiểu gì vậy? Cứ thế mà trừng mắt nhìn con trai mình bạo lực với một người phụ nữ đàng hoàng sao? Quá đáng, thật quá đáng! Trong lúc Mạch Nhiên còn đang căm giận, Thẩm Lâm Kỳ đã bế cô vào trong phòng, rất không khách khí quăng cô lên giường, đứng bên cạnh bình tĩnh c** q**n áo.
Mạch Nhiên chấn kinh, khoanh tay trước ngực bảo vệ mình, liều mạng nỏi: "Anh đừng tới đây, có chuyện gì từ từ nói, không nên động chân động tay!"
("từ từ nói" sao??? >_
Độc Dược Phòng Bán VéTác giả: Ức CẩmTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngRa mắt phim, tuyệt đối là chuyện nhàm chán nhất thế giới. Khi cô ngồi ngay ngắn ở vị trí thượng khách trong rạp chiếu phim, nhìn lên cái màn hình lớn kia, nữ chính biểu tình khô khan, lời thoại gượng gạo, không hề có lấy một kĩ xảo diễn xuất nào đáng để nói mà cứ lúc ẩn lúc hiện, cô thực có cái dũng khí muốn đi lên b*p ch*t cô ta. Thế nhưng cô lại không thể làm thế, bởi vì nữ chính trên màn hình kia, chính là cô! Cô lén đứng lên muốn đi ra ngoài hít thở không khí một chút thì cổ tay lại bị ai đó bắt lấy. “Ngồi xuống!” Thẩm Lâm Kỳ nói mà không mang theo mảy may một chút nào gọi là ra lệnh, lại khiến cái mông cô tựa như nam châm cực mạnh cứ thế mà hút trở về vị trí trên ghế ngồi. ♥.•°*”˜˜”*°•.♥ Sự thật lại hoàn toàn tương phản. Từ lúc 19 tuổi cô xuất đạo, 20 tuổi đảm nhận vai chính đầu tiên trong một phim điện ảnh, đến năm 22 tuổi, cô đã nhận được vô số lời mời đóng phim. Cô từng trên màn ảnh nói qua chuyện yêu đương, cũng đã bị treo lên dây thép; hài kịch đã đóng, bi kịch cũng từng… Cái gì hiệp sau? Cái gì bắt đầu rồi?Mạch Nhiên sửng sốt một hồi mới hiểu được ý tứ của Thẩm Lâm Kỳ. Cùng lúc ấy, trong đầu cô lập tức hiện ra hình ảnh những chuyện đã xảy ra ở suối nước nóng. Nghĩ lại mà vẫn còn thấy kinh hãi. Cái loại cảm giác tê tâm liệt phế này khiến cô hoảng hốt hẳn lên.Trong lòng Thẩm Lâm Kỳ, Mạch Nhiên như một con cá mắc cạn, liều mạng giãy dụa: "Em không xem, không xem nữa, anh bỏ ra xuống, em muốn đi ngủ! Em là bệnh nhân, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi, anh mau thả em xuống."Tiếng hét rất lớn, thậm chí Anna tỷ đang ngủ trong phòng cũng giật mình tỉnh giấc.Mạch Nhiên nghĩ rằng mình sắp được cứu sống, vậy mà lúc ấy Anna tỷ mở cửa, con mắt ngái ngủ, nhìn hai người bọn họ một lát, sau đó lại quay về phòng tiếp tục ngủ!Mạch Nhiên lúc đó khóc không ra nước mắt, đây là gia đình kiểu gì vậy? Cứ thế mà trừng mắt nhìn con trai mình bạo lực với một người phụ nữ đàng hoàng sao? Quá đáng, thật quá đáng! Trong lúc Mạch Nhiên còn đang căm giận, Thẩm Lâm Kỳ đã bế cô vào trong phòng, rất không khách khí quăng cô lên giường, đứng bên cạnh bình tĩnh c** q**n áo.Mạch Nhiên chấn kinh, khoanh tay trước ngực bảo vệ mình, liều mạng nỏi: "Anh đừng tới đây, có chuyện gì từ từ nói, không nên động chân động tay!"("từ từ nói" sao??? >_