Editor: Ngốc Aki. “Này này này, có nghe nói gì chưa? Nghe nói Kinh Hồng Chiếu Ảnh lần này cùng đến Tề Tề Cáp Nhĩ, lấy khối dạ minh châu ngọc trai của Luân Vương làm vật cược.” Trong tửu lâu tiếng người huyên náo, lời mọi người đều là rống lên với nhau. “Bỏ đi, đấy là chuyện từ khi nào rồi. Bọn họ tới Tề Tề Cáp Nhĩ một tháng trước, hiện tại đã về Trung Nguyên, ngươi còn không nghe nói sao, mười lăm ngày trước bọn họ đã tới đại yến thưởng hoa ở Lạc Dương…” Một ngụm rượu nữa suýt bị phun ra, đại hán râu quai nón bỏ cái chén xuống, không chút khách khí mà sửa lời người ngồi cùng bàn với mình. “Như vậy thì các tú tài vẫn chuẩn bị tỉ mỉ vì đại yến thưởng hoa thật bất hạnh.” Đại hán áo nâu lúc trước nói chuyện sờ sờ mũi, không có khoác lác hay xấu hổ, như nhặt được chuyện lạ mà cười nói: “Có hai ôn thần này xuất hiện, ngày nào đó Văn Khôi nhất định sẽ rơi vào một trong hai người.” ( cho em hỏi văn khôi là sao ….) Cách đó vài bàn cũng đang tán dóc, nghe được hai vị đại hán nói chuyện với…
Chương 13: Vĩ thanh
Kiều Hạ Xuân Ba LụcTác giả: Thanh TĩnhTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹEditor: Ngốc Aki. “Này này này, có nghe nói gì chưa? Nghe nói Kinh Hồng Chiếu Ảnh lần này cùng đến Tề Tề Cáp Nhĩ, lấy khối dạ minh châu ngọc trai của Luân Vương làm vật cược.” Trong tửu lâu tiếng người huyên náo, lời mọi người đều là rống lên với nhau. “Bỏ đi, đấy là chuyện từ khi nào rồi. Bọn họ tới Tề Tề Cáp Nhĩ một tháng trước, hiện tại đã về Trung Nguyên, ngươi còn không nghe nói sao, mười lăm ngày trước bọn họ đã tới đại yến thưởng hoa ở Lạc Dương…” Một ngụm rượu nữa suýt bị phun ra, đại hán râu quai nón bỏ cái chén xuống, không chút khách khí mà sửa lời người ngồi cùng bàn với mình. “Như vậy thì các tú tài vẫn chuẩn bị tỉ mỉ vì đại yến thưởng hoa thật bất hạnh.” Đại hán áo nâu lúc trước nói chuyện sờ sờ mũi, không có khoác lác hay xấu hổ, như nhặt được chuyện lạ mà cười nói: “Có hai ôn thần này xuất hiện, ngày nào đó Văn Khôi nhất định sẽ rơi vào một trong hai người.” ( cho em hỏi văn khôi là sao ….) Cách đó vài bàn cũng đang tán dóc, nghe được hai vị đại hán nói chuyện với… Editor: Ngốc Aki.Đó là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia…Sau đó Vân Chiếu Ảnh gặp lại Nê Ba —Thủy Thiên giới Đông Thiên trưởng công chúa Thánh Liên Tịch, cùng nàng tới Chuyển Luân Cung gặp Thiên Tôn nương nương, vì muốn kéo dài tính mạng Hàn Kinh Hồng, lại cùng Hư Dạ Phạm xuống Minh Giới thu hồi linh hồn Hàn Kinh Hồng, khiến Hàn sống lại, còn lại là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia.*Thiên Tôn nương nương thì mọi người phải đọc Huyết Sắc Quân Thiên, bộ cuối cùng trong hệ liệt Thiên Hạ Đệ Nhất này. ────────────────Chuyện trong võ lâm thay đổi như nước triều dâng xuống, hằng năm đều có ngôi sao mới nổi lên, hằng năm đều có ngôi sao mới rơi xuống. Từ mười năm trước Kinh Hồng Chiếu Ảnh ly kỳ mất tích, năm năm trước tiền nhiệm Vô Đế Dạ Ngữ Hạo rơi từ vách Thiên Thành, trong chốn giang hồ, thế hệ nhân vật chính từng phong lưu cũng dần thoái ẩn, một đoạn nhiệt huyết dâng trào, thời đại sinh tử tương hứa cũng thành chuyện cũ trong trang hồ, truyền thuyết trong sách sử.Giang hồ vẫn như cũ, đại đại người mới xuất hiện lớp lớp, nhưng lại khó tìm thiên chi kiêu tử (con cưng của trời) như sao sáng năm xưa, tính danh của bọn họ, là đại biểu của một đoạn truyện kỳ; bọn họ giơ tay nhấc chân, thiên hạ chấn động; bọn họ tung hoành một đời, là ── tuyệt, đại, nhân, vật.Kể trên trong đó thì Kinh Hồng Chiếu Ảnh vẫn là bí ẩn lớn nhất giang hồ. Hai người họ rốt cuộc là chết? Hay sống? Thiên hạ đều xôn xao rối ren, không có người định luận. Phích Lịch Đạn buông xuống, đường sống tất tuyệt, chết không thể nghi ngờ, nhưng vẫn có người không ngừng truyền tịnh hiệp tung của hai người khắp nơi: Kim Lăng, Ngô Sơn, Nhạn Đãng…________________________—— Toàn bộ văn hoàn ——
Editor: Ngốc Aki.
Đó là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia…
Sau đó Vân Chiếu Ảnh gặp lại Nê Ba —Thủy Thiên giới Đông Thiên trưởng công chúa Thánh Liên Tịch, cùng nàng tới Chuyển Luân Cung gặp Thiên Tôn nương nương, vì muốn kéo dài tính mạng Hàn Kinh Hồng, lại cùng Hư Dạ Phạm xuống Minh Giới thu hồi linh hồn Hàn Kinh Hồng, khiến Hàn sống lại, còn lại là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia.
*Thiên Tôn nương nương thì mọi người phải đọc Huyết Sắc Quân Thiên, bộ cuối cùng trong hệ liệt Thiên Hạ Đệ Nhất này.
────────────────
Chuyện trong võ lâm thay đổi như nước triều dâng xuống, hằng năm đều có ngôi sao mới nổi lên, hằng năm đều có ngôi sao mới rơi xuống. Từ mười năm trước Kinh Hồng Chiếu Ảnh ly kỳ mất tích, năm năm trước tiền nhiệm Vô Đế Dạ Ngữ Hạo rơi từ vách Thiên Thành, trong chốn giang hồ, thế hệ nhân vật chính từng phong lưu cũng dần thoái ẩn, một đoạn nhiệt huyết dâng trào, thời đại sinh tử tương hứa cũng thành chuyện cũ trong trang hồ, truyền thuyết trong sách sử.
Giang hồ vẫn như cũ, đại đại người mới xuất hiện lớp lớp, nhưng lại khó tìm thiên chi kiêu tử (con cưng của trời) như sao sáng năm xưa, tính danh của bọn họ, là đại biểu của một đoạn truyện kỳ; bọn họ giơ tay nhấc chân, thiên hạ chấn động; bọn họ tung hoành một đời, là ── tuyệt, đại, nhân, vật.
Kể trên trong đó thì Kinh Hồng Chiếu Ảnh vẫn là bí ẩn lớn nhất giang hồ. Hai người họ rốt cuộc là chết? Hay sống? Thiên hạ đều xôn xao rối ren, không có người định luận. Phích Lịch Đạn buông xuống, đường sống tất tuyệt, chết không thể nghi ngờ, nhưng vẫn có người không ngừng truyền tịnh hiệp tung của hai người khắp nơi: Kim Lăng, Ngô Sơn, Nhạn Đãng…
________________________
—— Toàn bộ văn hoàn ——
Kiều Hạ Xuân Ba LụcTác giả: Thanh TĩnhTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹEditor: Ngốc Aki. “Này này này, có nghe nói gì chưa? Nghe nói Kinh Hồng Chiếu Ảnh lần này cùng đến Tề Tề Cáp Nhĩ, lấy khối dạ minh châu ngọc trai của Luân Vương làm vật cược.” Trong tửu lâu tiếng người huyên náo, lời mọi người đều là rống lên với nhau. “Bỏ đi, đấy là chuyện từ khi nào rồi. Bọn họ tới Tề Tề Cáp Nhĩ một tháng trước, hiện tại đã về Trung Nguyên, ngươi còn không nghe nói sao, mười lăm ngày trước bọn họ đã tới đại yến thưởng hoa ở Lạc Dương…” Một ngụm rượu nữa suýt bị phun ra, đại hán râu quai nón bỏ cái chén xuống, không chút khách khí mà sửa lời người ngồi cùng bàn với mình. “Như vậy thì các tú tài vẫn chuẩn bị tỉ mỉ vì đại yến thưởng hoa thật bất hạnh.” Đại hán áo nâu lúc trước nói chuyện sờ sờ mũi, không có khoác lác hay xấu hổ, như nhặt được chuyện lạ mà cười nói: “Có hai ôn thần này xuất hiện, ngày nào đó Văn Khôi nhất định sẽ rơi vào một trong hai người.” ( cho em hỏi văn khôi là sao ….) Cách đó vài bàn cũng đang tán dóc, nghe được hai vị đại hán nói chuyện với… Editor: Ngốc Aki.Đó là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia…Sau đó Vân Chiếu Ảnh gặp lại Nê Ba —Thủy Thiên giới Đông Thiên trưởng công chúa Thánh Liên Tịch, cùng nàng tới Chuyển Luân Cung gặp Thiên Tôn nương nương, vì muốn kéo dài tính mạng Hàn Kinh Hồng, lại cùng Hư Dạ Phạm xuống Minh Giới thu hồi linh hồn Hàn Kinh Hồng, khiến Hàn sống lại, còn lại là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia.*Thiên Tôn nương nương thì mọi người phải đọc Huyết Sắc Quân Thiên, bộ cuối cùng trong hệ liệt Thiên Hạ Đệ Nhất này. ────────────────Chuyện trong võ lâm thay đổi như nước triều dâng xuống, hằng năm đều có ngôi sao mới nổi lên, hằng năm đều có ngôi sao mới rơi xuống. Từ mười năm trước Kinh Hồng Chiếu Ảnh ly kỳ mất tích, năm năm trước tiền nhiệm Vô Đế Dạ Ngữ Hạo rơi từ vách Thiên Thành, trong chốn giang hồ, thế hệ nhân vật chính từng phong lưu cũng dần thoái ẩn, một đoạn nhiệt huyết dâng trào, thời đại sinh tử tương hứa cũng thành chuyện cũ trong trang hồ, truyền thuyết trong sách sử.Giang hồ vẫn như cũ, đại đại người mới xuất hiện lớp lớp, nhưng lại khó tìm thiên chi kiêu tử (con cưng của trời) như sao sáng năm xưa, tính danh của bọn họ, là đại biểu của một đoạn truyện kỳ; bọn họ giơ tay nhấc chân, thiên hạ chấn động; bọn họ tung hoành một đời, là ── tuyệt, đại, nhân, vật.Kể trên trong đó thì Kinh Hồng Chiếu Ảnh vẫn là bí ẩn lớn nhất giang hồ. Hai người họ rốt cuộc là chết? Hay sống? Thiên hạ đều xôn xao rối ren, không có người định luận. Phích Lịch Đạn buông xuống, đường sống tất tuyệt, chết không thể nghi ngờ, nhưng vẫn có người không ngừng truyền tịnh hiệp tung của hai người khắp nơi: Kim Lăng, Ngô Sơn, Nhạn Đãng…________________________—— Toàn bộ văn hoàn ——