Tháng mười, ở thành phố phía nam, cái nóng mùa hè chưa giảm bớt. Trên khuôn mặt trắng trong thuần khiết của Lạc Tử Tinh bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt đến đỏ ửng. Hôm nay công việc của cô không thuận lợi, bởi vì khu vực cô phụ trách hôm nay bị mất một vài thứ, camera quan sát lại hỏng, không thể tra ra ai là thủ phạm, chủ cửa hàng dốc sức mắng cho cô một trận, cũng thông báo cho cô biết rằng nếu như còn có lần sau thì sẽ lập tức sa thải cô. “Bắt kẻ trộm - - Bắt kẻ trộm a!” Đột nhiên, một tiếng nói nóng vội vang lên dội vào tai Lạc Tử Tinh. Vừa ngẩng đầu, cô lập tức nhìn thấy một cô gái đầu chảy đầy mồ hôi đuổi theo một người đàn ông trung niên, trong tay người đàn ông kia còn đang nắm chặt một chiếc ví tiền của nữ. Người xung quanh cũng không có động tĩnh gì, biểu cảm lạnh lùng còn không thay đổi nét mặt, thậm chí có một vài người còn dừng lại, lấy di động ra chụp. Lạc Tử Tinh tức giận, tại sao đi làm đã gặp kẻ trộm, tan tầm cũng đụng phải là sao? Cô kéo chặt quai đeo cặp sách, một…
Chương 19: Tớ bắt đầu thích cậu
Sổ Tay Ghi Chép Tuổi Thanh XuânTác giả: Cố Phi PhiTruyện Ngôn TìnhTháng mười, ở thành phố phía nam, cái nóng mùa hè chưa giảm bớt. Trên khuôn mặt trắng trong thuần khiết của Lạc Tử Tinh bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt đến đỏ ửng. Hôm nay công việc của cô không thuận lợi, bởi vì khu vực cô phụ trách hôm nay bị mất một vài thứ, camera quan sát lại hỏng, không thể tra ra ai là thủ phạm, chủ cửa hàng dốc sức mắng cho cô một trận, cũng thông báo cho cô biết rằng nếu như còn có lần sau thì sẽ lập tức sa thải cô. “Bắt kẻ trộm - - Bắt kẻ trộm a!” Đột nhiên, một tiếng nói nóng vội vang lên dội vào tai Lạc Tử Tinh. Vừa ngẩng đầu, cô lập tức nhìn thấy một cô gái đầu chảy đầy mồ hôi đuổi theo một người đàn ông trung niên, trong tay người đàn ông kia còn đang nắm chặt một chiếc ví tiền của nữ. Người xung quanh cũng không có động tĩnh gì, biểu cảm lạnh lùng còn không thay đổi nét mặt, thậm chí có một vài người còn dừng lại, lấy di động ra chụp. Lạc Tử Tinh tức giận, tại sao đi làm đã gặp kẻ trộm, tan tầm cũng đụng phải là sao? Cô kéo chặt quai đeo cặp sách, một… "Tớ lo lắng." Úy Trì An Minh thở dài, dịu dàng nói, "Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì, không thể nói cho chúng tớ biết sao?"Cậu nói là ‘chúng tớ’, Lạc Tử Tinh hiểu rõ, nhưng mà nghĩ đến cô có cảm tình với Diệp Hiên Nhiễm, An Triệt thì giống cậu em trai nhà bên, Lạc Tử Tinh cảm thấy nước mắt lại sắp rơi xuống, cô cắn cắn môi, miễn cưỡng thu hồi ý nghĩ muốn khóc lại, mắt khép hờ không dám chống lại ánh mắt quan tâm của Úy Trì An Minh, thấp giọng nói: "Tối nay tớ không thể đi luyện tập cùng các cậu, các cậu cố lên.""Vì sao?" Úy Trì An Minh hỏi, "Rốt cuộc là cậu đã xảy ra chuyện gì, Lạc Tử Tinh, cậu làm ơn thẳng thắn nói ra một chút đi.""Không có việc gì cả, sắp lên lớp rồi." Lạc Tử Tinh nỗ lực ra vẻ lạnh lùng, đẩy Úy Trì An Minh ra ngoài, "Cho dù cậu là hội trưởng hội học sinh cũng không thể ở lại lớp người khác khi đã đến giờ vào học, cậu đi nhanh đi."Lúc này bọn họ đã trở thành tiêu điểm, khi nữ sinh trong lớp nhìn thấy Lạc Tử Tinh đối đãi "thô lỗ" với Úy Trì An Minh như vậy, cả đám đều nhìn về phía bên này với ánh mắt hình viên đạn, nhưng mà Lạc Tử Tinh cũng không biết.Úy Trì An Minh biết tính cách Lạc Tử Tinh quật cường, cũng không kiên trì nữa, sau khi nhìn cô một lúc lâu, lập tức xoay người rời đi.Đợi đến khi anh đi rồi, Lạc Tử Tinh mới ngồi xuống, bỗng chốc mọi sức lực dường như đã mất hết.Vừa tan học, Lạc Tử Tinh lập tức đeo túi sách, cấp tốc xông qua đám nữ sinh đang tụ tập, chạy thẳng trở về nhà, may mắn là không gặp Úy Trì An Minh.Về nhà, Lạc Văn Viễn nhìn thấy Lạc Tử Tinh còn cảm thấy có chút kỳ quái: "Tiểu Tinh, hôm nay sao lại về nhà sớm thế, cô giáo không dạy thêm giờ sao?"Tâm tình Lạc Tử Tinh sa sút, sau khi miễn cưỡng giữ vững tinh thần đáp lại Lạc Văn Viễn, lập tức lấy cớ làm bài tập trở về phòng, sau đó lại ngồi ngẩn người.Cô suy nghĩ, cô nên làm cái gì bây giờ?D!Đ!LQĐCô không phải là thiên tài, không thể tùy tùy tiện tiện học một chút là đã có được điểm cao, thành tích trước kia của cô đều là do bản thâ ntự mình cố gắng mà có được, mỗi ngày đều học đến đêm khuya, bắt buộc bản thân khi đi học cả một ngày cũng không được thất thần.Nhưng mà sau khi làm trợ lý của TK, sinh hoạt của cô không đơn thuần chỉ có việc học nữa, có đôi khi khi đi học, sẽ nghĩ, có phải An Triệt lại đang gặp rắc rối hay không, Diệp Hiên Nhiễm đang làm cái gì, nghĩ đến nội dung tập luyện hôm nay, cứ vậy, cho nên thành tích giảm sút cô cũng đã dự liệu trước.Đúng lúc này, di động của Lạc Tử Tinh vang lên, cô vừa quay đầu sang nhìn đã thấy là Diệp Hiên Nhiễm gọi.Lạc Tử Tinh không muốn nhận, cô còn chưa nghĩ được xem bây giờ phải làm như thế nào, cứ để tiếng chuông tiếp tục vang tùy ý như vậy, cho đến khi mọi thứ yên tĩnh lại.Cô ôm đầu gối, vùi mặt vào đó, nghĩ rằng nếu như cô mang theo sách giáo khoa để học, ít để ý đến bọn họ một chút, có phải thành tích học tập sẽ tốt lên không.Cô rất giỏi việc điều chỉnh trạng thái học tập, không phải sao?Nhưng nếu như không được thì sao, từ sau khi cô gặp bọn họ, đã không còn tự chủ được giống như trước đây nữa, mỗi lần ánh mắt đều không nhịn được bị bọn họ hấp dẫn, hoàn toàn không thể chú tâm học tập.Di động trên bàn lại vang lên, tiếng chuông điện thoại di động phảng phất như tiếng của quả bom quăng vào lòng Lạc Tử Tinh, khiến lòng cô nổ thành từng mảnh nhỏ, phân tán trên đất.Lạc Tử Tinh không nhận, nhưng mà di động cứ cố chấp vang lên như vậy, giống như đang cố chấp theo Lạc Tử Tinh vậy.Cuối cùng, chờ di động hoàn toàn yên tĩnh lại, Lạc Tử Tinh ngẩng đầu lên, trên trán cũng đã đỏ hồng một mảng.Cô cầm di động lên, xem thấy trên màn hình có đến 20 cuộc gọi nhỡ, hầu như đều đến từ một mình Diệp Hiên Nhiễm, An Triệt gọi hai cuộc, Úy Trì An Minh ba cuộc, còn lại, tất cả đều là Diệp Hiên Nhiễm.Nghĩ đến Diệp Hiên nhiễm, trong lòng Lạc Tử Tinh lại cảm thấy nhói đau, bởi vì cô phát hiện, bản thân có chút thích anh.Nói không rõ vì sao, có lẽ là lần đầu tiên gặp mặt nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của anh, có lẽ là sau đó anh cẩn thận săn sóc, hoặc là dáng vẻ khi anh luyện tập thật sự loá mắt, cũng có lẽ chỉ là vì anh là Diệp Hiên Nhiễm, chỉ cần nghĩ đến sẽ lập tức cảm thấy vô cùng ấm áp.Nhưng mà như thế này cũng vô cùng nguy hiểm, Lạc Tử Tinh buồn rầu nắm tóc, bởi vì yêu sớm đồng nghĩa với việc ảnh hưởng đến học tập.
"Tớ lo lắng." Úy Trì An Minh thở dài, dịu dàng nói, "Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì, không thể nói cho chúng tớ biết sao?"
Cậu nói là ‘chúng tớ’, Lạc Tử Tinh hiểu rõ, nhưng mà nghĩ đến cô có cảm tình với Diệp Hiên Nhiễm, An Triệt thì giống cậu em trai nhà bên, Lạc Tử Tinh cảm thấy nước mắt lại sắp rơi xuống, cô cắn cắn môi, miễn cưỡng thu hồi ý nghĩ muốn khóc lại, mắt khép hờ không dám chống lại ánh mắt quan tâm của Úy Trì An Minh, thấp giọng nói: "Tối nay tớ không thể đi luyện tập cùng các cậu, các cậu cố lên."
"Vì sao?" Úy Trì An Minh hỏi, "Rốt cuộc là cậu đã xảy ra chuyện gì, Lạc Tử Tinh, cậu làm ơn thẳng thắn nói ra một chút đi."
"Không có việc gì cả, sắp lên lớp rồi." Lạc Tử Tinh nỗ lực ra vẻ lạnh lùng, đẩy Úy Trì An Minh ra ngoài, "Cho dù cậu là hội trưởng hội học sinh cũng không thể ở lại lớp người khác khi đã đến giờ vào học, cậu đi nhanh đi."
Lúc này bọn họ đã trở thành tiêu điểm, khi nữ sinh trong lớp nhìn thấy Lạc Tử Tinh đối đãi "thô lỗ" với Úy Trì An Minh như vậy, cả đám đều nhìn về phía bên này với ánh mắt hình viên đạn, nhưng mà Lạc Tử Tinh cũng không biết.
Úy Trì An Minh biết tính cách Lạc Tử Tinh quật cường, cũng không kiên trì nữa, sau khi nhìn cô một lúc lâu, lập tức xoay người rời đi.
Đợi đến khi anh đi rồi, Lạc Tử Tinh mới ngồi xuống, bỗng chốc mọi sức lực dường như đã mất hết.
Vừa tan học, Lạc Tử Tinh lập tức đeo túi sách, cấp tốc xông qua đám nữ sinh đang tụ tập, chạy thẳng trở về nhà, may mắn là không gặp Úy Trì An Minh.
Về nhà, Lạc Văn Viễn nhìn thấy Lạc Tử Tinh còn cảm thấy có chút kỳ quái: "Tiểu Tinh, hôm nay sao lại về nhà sớm thế, cô giáo không dạy thêm giờ sao?"
Tâm tình Lạc Tử Tinh sa sút, sau khi miễn cưỡng giữ vững tinh thần đáp lại Lạc Văn Viễn, lập tức lấy cớ làm bài tập trở về phòng, sau đó lại ngồi ngẩn người.
Cô suy nghĩ, cô nên làm cái gì bây giờ?D!Đ!LQĐ
Cô không phải là thiên tài, không thể tùy tùy tiện tiện học một chút là đã có được điểm cao, thành tích trước kia của cô đều là do bản thâ ntự mình cố gắng mà có được, mỗi ngày đều học đến đêm khuya, bắt buộc bản thân khi đi học cả một ngày cũng không được thất thần.
Nhưng mà sau khi làm trợ lý của TK, sinh hoạt của cô không đơn thuần chỉ có việc học nữa, có đôi khi khi đi học, sẽ nghĩ, có phải An Triệt lại đang gặp rắc rối hay không, Diệp Hiên Nhiễm đang làm cái gì, nghĩ đến nội dung tập luyện hôm nay, cứ vậy, cho nên thành tích giảm sút cô cũng đã dự liệu trước.
Đúng lúc này, di động của Lạc Tử Tinh vang lên, cô vừa quay đầu sang nhìn đã thấy là Diệp Hiên Nhiễm gọi.
Lạc Tử Tinh không muốn nhận, cô còn chưa nghĩ được xem bây giờ phải làm như thế nào, cứ để tiếng chuông tiếp tục vang tùy ý như vậy, cho đến khi mọi thứ yên tĩnh lại.
Cô ôm đầu gối, vùi mặt vào đó, nghĩ rằng nếu như cô mang theo sách giáo khoa để học, ít để ý đến bọn họ một chút, có phải thành tích học tập sẽ tốt lên không.
Cô rất giỏi việc điều chỉnh trạng thái học tập, không phải sao?
Nhưng nếu như không được thì sao, từ sau khi cô gặp bọn họ, đã không còn tự chủ được giống như trước đây nữa, mỗi lần ánh mắt đều không nhịn được bị bọn họ hấp dẫn, hoàn toàn không thể chú tâm học tập.
Di động trên bàn lại vang lên, tiếng chuông điện thoại di động phảng phất như tiếng của quả bom quăng vào lòng Lạc Tử Tinh, khiến lòng cô nổ thành từng mảnh nhỏ, phân tán trên đất.
Lạc Tử Tinh không nhận, nhưng mà di động cứ cố chấp vang lên như vậy, giống như đang cố chấp theo Lạc Tử Tinh vậy.
Cuối cùng, chờ di động hoàn toàn yên tĩnh lại, Lạc Tử Tinh ngẩng đầu lên, trên trán cũng đã đỏ hồng một mảng.
Cô cầm di động lên, xem thấy trên màn hình có đến 20 cuộc gọi nhỡ, hầu như đều đến từ một mình Diệp Hiên Nhiễm, An Triệt gọi hai cuộc, Úy Trì An Minh ba cuộc, còn lại, tất cả đều là Diệp Hiên Nhiễm.
Nghĩ đến Diệp Hiên nhiễm, trong lòng Lạc Tử Tinh lại cảm thấy nhói đau, bởi vì cô phát hiện, bản thân có chút thích anh.
Nói không rõ vì sao, có lẽ là lần đầu tiên gặp mặt nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của anh, có lẽ là sau đó anh cẩn thận săn sóc, hoặc là dáng vẻ khi anh luyện tập thật sự loá mắt, cũng có lẽ chỉ là vì anh là Diệp Hiên Nhiễm, chỉ cần nghĩ đến sẽ lập tức cảm thấy vô cùng ấm áp.
Nhưng mà như thế này cũng vô cùng nguy hiểm, Lạc Tử Tinh buồn rầu nắm tóc, bởi vì yêu sớm đồng nghĩa với việc ảnh hưởng đến học tập.
Sổ Tay Ghi Chép Tuổi Thanh XuânTác giả: Cố Phi PhiTruyện Ngôn TìnhTháng mười, ở thành phố phía nam, cái nóng mùa hè chưa giảm bớt. Trên khuôn mặt trắng trong thuần khiết của Lạc Tử Tinh bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt đến đỏ ửng. Hôm nay công việc của cô không thuận lợi, bởi vì khu vực cô phụ trách hôm nay bị mất một vài thứ, camera quan sát lại hỏng, không thể tra ra ai là thủ phạm, chủ cửa hàng dốc sức mắng cho cô một trận, cũng thông báo cho cô biết rằng nếu như còn có lần sau thì sẽ lập tức sa thải cô. “Bắt kẻ trộm - - Bắt kẻ trộm a!” Đột nhiên, một tiếng nói nóng vội vang lên dội vào tai Lạc Tử Tinh. Vừa ngẩng đầu, cô lập tức nhìn thấy một cô gái đầu chảy đầy mồ hôi đuổi theo một người đàn ông trung niên, trong tay người đàn ông kia còn đang nắm chặt một chiếc ví tiền của nữ. Người xung quanh cũng không có động tĩnh gì, biểu cảm lạnh lùng còn không thay đổi nét mặt, thậm chí có một vài người còn dừng lại, lấy di động ra chụp. Lạc Tử Tinh tức giận, tại sao đi làm đã gặp kẻ trộm, tan tầm cũng đụng phải là sao? Cô kéo chặt quai đeo cặp sách, một… "Tớ lo lắng." Úy Trì An Minh thở dài, dịu dàng nói, "Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì, không thể nói cho chúng tớ biết sao?"Cậu nói là ‘chúng tớ’, Lạc Tử Tinh hiểu rõ, nhưng mà nghĩ đến cô có cảm tình với Diệp Hiên Nhiễm, An Triệt thì giống cậu em trai nhà bên, Lạc Tử Tinh cảm thấy nước mắt lại sắp rơi xuống, cô cắn cắn môi, miễn cưỡng thu hồi ý nghĩ muốn khóc lại, mắt khép hờ không dám chống lại ánh mắt quan tâm của Úy Trì An Minh, thấp giọng nói: "Tối nay tớ không thể đi luyện tập cùng các cậu, các cậu cố lên.""Vì sao?" Úy Trì An Minh hỏi, "Rốt cuộc là cậu đã xảy ra chuyện gì, Lạc Tử Tinh, cậu làm ơn thẳng thắn nói ra một chút đi.""Không có việc gì cả, sắp lên lớp rồi." Lạc Tử Tinh nỗ lực ra vẻ lạnh lùng, đẩy Úy Trì An Minh ra ngoài, "Cho dù cậu là hội trưởng hội học sinh cũng không thể ở lại lớp người khác khi đã đến giờ vào học, cậu đi nhanh đi."Lúc này bọn họ đã trở thành tiêu điểm, khi nữ sinh trong lớp nhìn thấy Lạc Tử Tinh đối đãi "thô lỗ" với Úy Trì An Minh như vậy, cả đám đều nhìn về phía bên này với ánh mắt hình viên đạn, nhưng mà Lạc Tử Tinh cũng không biết.Úy Trì An Minh biết tính cách Lạc Tử Tinh quật cường, cũng không kiên trì nữa, sau khi nhìn cô một lúc lâu, lập tức xoay người rời đi.Đợi đến khi anh đi rồi, Lạc Tử Tinh mới ngồi xuống, bỗng chốc mọi sức lực dường như đã mất hết.Vừa tan học, Lạc Tử Tinh lập tức đeo túi sách, cấp tốc xông qua đám nữ sinh đang tụ tập, chạy thẳng trở về nhà, may mắn là không gặp Úy Trì An Minh.Về nhà, Lạc Văn Viễn nhìn thấy Lạc Tử Tinh còn cảm thấy có chút kỳ quái: "Tiểu Tinh, hôm nay sao lại về nhà sớm thế, cô giáo không dạy thêm giờ sao?"Tâm tình Lạc Tử Tinh sa sút, sau khi miễn cưỡng giữ vững tinh thần đáp lại Lạc Văn Viễn, lập tức lấy cớ làm bài tập trở về phòng, sau đó lại ngồi ngẩn người.Cô suy nghĩ, cô nên làm cái gì bây giờ?D!Đ!LQĐCô không phải là thiên tài, không thể tùy tùy tiện tiện học một chút là đã có được điểm cao, thành tích trước kia của cô đều là do bản thâ ntự mình cố gắng mà có được, mỗi ngày đều học đến đêm khuya, bắt buộc bản thân khi đi học cả một ngày cũng không được thất thần.Nhưng mà sau khi làm trợ lý của TK, sinh hoạt của cô không đơn thuần chỉ có việc học nữa, có đôi khi khi đi học, sẽ nghĩ, có phải An Triệt lại đang gặp rắc rối hay không, Diệp Hiên Nhiễm đang làm cái gì, nghĩ đến nội dung tập luyện hôm nay, cứ vậy, cho nên thành tích giảm sút cô cũng đã dự liệu trước.Đúng lúc này, di động của Lạc Tử Tinh vang lên, cô vừa quay đầu sang nhìn đã thấy là Diệp Hiên Nhiễm gọi.Lạc Tử Tinh không muốn nhận, cô còn chưa nghĩ được xem bây giờ phải làm như thế nào, cứ để tiếng chuông tiếp tục vang tùy ý như vậy, cho đến khi mọi thứ yên tĩnh lại.Cô ôm đầu gối, vùi mặt vào đó, nghĩ rằng nếu như cô mang theo sách giáo khoa để học, ít để ý đến bọn họ một chút, có phải thành tích học tập sẽ tốt lên không.Cô rất giỏi việc điều chỉnh trạng thái học tập, không phải sao?Nhưng nếu như không được thì sao, từ sau khi cô gặp bọn họ, đã không còn tự chủ được giống như trước đây nữa, mỗi lần ánh mắt đều không nhịn được bị bọn họ hấp dẫn, hoàn toàn không thể chú tâm học tập.Di động trên bàn lại vang lên, tiếng chuông điện thoại di động phảng phất như tiếng của quả bom quăng vào lòng Lạc Tử Tinh, khiến lòng cô nổ thành từng mảnh nhỏ, phân tán trên đất.Lạc Tử Tinh không nhận, nhưng mà di động cứ cố chấp vang lên như vậy, giống như đang cố chấp theo Lạc Tử Tinh vậy.Cuối cùng, chờ di động hoàn toàn yên tĩnh lại, Lạc Tử Tinh ngẩng đầu lên, trên trán cũng đã đỏ hồng một mảng.Cô cầm di động lên, xem thấy trên màn hình có đến 20 cuộc gọi nhỡ, hầu như đều đến từ một mình Diệp Hiên Nhiễm, An Triệt gọi hai cuộc, Úy Trì An Minh ba cuộc, còn lại, tất cả đều là Diệp Hiên Nhiễm.Nghĩ đến Diệp Hiên nhiễm, trong lòng Lạc Tử Tinh lại cảm thấy nhói đau, bởi vì cô phát hiện, bản thân có chút thích anh.Nói không rõ vì sao, có lẽ là lần đầu tiên gặp mặt nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của anh, có lẽ là sau đó anh cẩn thận săn sóc, hoặc là dáng vẻ khi anh luyện tập thật sự loá mắt, cũng có lẽ chỉ là vì anh là Diệp Hiên Nhiễm, chỉ cần nghĩ đến sẽ lập tức cảm thấy vô cùng ấm áp.Nhưng mà như thế này cũng vô cùng nguy hiểm, Lạc Tử Tinh buồn rầu nắm tóc, bởi vì yêu sớm đồng nghĩa với việc ảnh hưởng đến học tập.