Tác giả:

Màn hình trước mặt tôi giờ chỉ còn màu đen. Mà không, nói đúng hơn tất cả xung quanh tôi đều là màu đen. Đủ để tôi nhận biết 1 sự kiện vừa xảy ra. Cúp điện. Quái thật!! Tại sao lại cúp điện ngay lúc tôi đang tải xuống bài luận của nhỏ Mai? Mà lẽ ra nó phải gửi cho tôi từ chiều kia!! >< "Út ơi?!" "...." Ko có tiếng trả lời, tôi nghĩ chắc dì Út đã đi ngủ rồi? Tôi quờ quạng trong đêm, chộp lấy cái di động trên bàn... 9:35 PM Với ánh sáng nhỏ xíu của màn hình điện thoại, Tôi dò dẫm từng bước để thắp cây đèn dầu. Cửa phòng dì Út đóng kín mít. Nếu tôi ko có bài luận để đọc tối nay... Thì buổi thuyết trình ngày mai của nhóm, sẽ bị tôi làm cho hỏng bét. Và bọn nó hẳn sẽ giết tôi! TT__TT Tôi choàng cái áo khoác lên người, chỉ cần thế thì tôi có thể mặc nguyên bộ đồ bộ này đi ra Dịch Vụ "Net For You" ở đầu đường. Cách nhà gần 400m Giờ này thì chỗ ấy chắc vẫn còn mở cửa. Tôi đoán như thần! Haha... Trước cửa có đến 6-7 chiếc xe máy dựng.. Bên trong thì vẫn nhộn nhịp người. Tôi nhận ra thằng…

Chương 15

Bạch Mã Hoàng TửTác giả: Hồng SakuraTruyện Ngôn TìnhMàn hình trước mặt tôi giờ chỉ còn màu đen. Mà không, nói đúng hơn tất cả xung quanh tôi đều là màu đen. Đủ để tôi nhận biết 1 sự kiện vừa xảy ra. Cúp điện. Quái thật!! Tại sao lại cúp điện ngay lúc tôi đang tải xuống bài luận của nhỏ Mai? Mà lẽ ra nó phải gửi cho tôi từ chiều kia!! &gt;&lt; "Út ơi?!" "...." Ko có tiếng trả lời, tôi nghĩ chắc dì Út đã đi ngủ rồi? Tôi quờ quạng trong đêm, chộp lấy cái di động trên bàn... 9:35 PM Với ánh sáng nhỏ xíu của màn hình điện thoại, Tôi dò dẫm từng bước để thắp cây đèn dầu. Cửa phòng dì Út đóng kín mít. Nếu tôi ko có bài luận để đọc tối nay... Thì buổi thuyết trình ngày mai của nhóm, sẽ bị tôi làm cho hỏng bét. Và bọn nó hẳn sẽ giết tôi! TT__TT Tôi choàng cái áo khoác lên người, chỉ cần thế thì tôi có thể mặc nguyên bộ đồ bộ này đi ra Dịch Vụ "Net For You" ở đầu đường. Cách nhà gần 400m Giờ này thì chỗ ấy chắc vẫn còn mở cửa. Tôi đoán như thần! Haha... Trước cửa có đến 6-7 chiếc xe máy dựng.. Bên trong thì vẫn nhộn nhịp người. Tôi nhận ra thằng… 6h30..giờ này nếu đi xe đạp, thì còn sớm,nhưng hôm nay tôi phải đi bộ ra trạm xe ở ngã tư,rồi với cái tình hình giao thông ùn tắc vào buổi sáng..thể nào tôi cũng trễ nếu còn chần chừ thêm.Tôi lại lật đật quơ bút, cọ, và màu vẽ cho vào ba lô,vác thêm cái cuộn giấy to đùng của dân mỹ thuật chúng tôi,vì hôm nay là ngày học thực hành vẽ tĩnh vật."Đem theo gói xôi dì để trên nóc tủ ấy, nhớ đừng bỏ bữa sáng!""Okie. Bye Út!"........Tôi ngồi ở dãy ghế gần cuối xe búytHễ chạy 1 lúc, nó lại dừng vì đèn đỏ...cứ đà này, tôi sẽ bị thầy trừ điểm bài thực hành cho coi,chán quá...tôi tựa đầu vào cửa kiếng, thiu thiu ngủ..Nếu ko phải vì cơn ác mộng đó,tôi đã ko khởi đầu ngày mới uể oải như vầy......[Xi....tt] Xe lại dừng vì đèn đỏ.Woaa...tôi mở mắt 1 cách lười biếng và há miệng ngáp,,bỗng.. 1 bàn tay bụm miệng tôi lại! Ummm..mu!!!Tôi quay nhanh sang bên cạnh, khi miệng vẫn bị bịt kín,,cái đầu bù xù ko nhầm được với ai."Phải che miệng lại chứ! con gái gì chẳng giữ ý tứ gì cả!""M..ummm..m""Muốn nói gì à?""ưm..mmumm..." &gt;&lt;"Oh! sorry, tôi sẽ bỏ ra, nhưng ko được la đấy! ^-^""AHH! You.....??""Trời ạ, coi nè, nước bọt của you làm dơ tay của tôi rồi! kinh quá!" TT__TT"......"Sao hắn luôn xuất hiện như 1 cơn ác mộng.. tại sao?..tôi tự nhủ, chiến tranh với hắn, tôi chỉ có bị thương và...bị thương..tôi chán chường thở dài và ngó ra cửa sổ.."Ey, có khăn giấy ko?""Ko""Con gái ai chẳng có khăn giấy?""Tôi ko có! tôi xài khăn tay!""Oh.. vậy...đưa khăn tay đây!"Tôi chẳng buồn cự nự, thật mệt mỏi..theo kinh nghiệm, hắn đã muốn cái gì, thì sẽ làm ầm lên để có được. &gt;&lt;tôi mở túi đưa hắn cái khăn tay của mình, trên đó có thêu chữ "G"là viết tắt tên của tôi."Sao hôm nay ngoan ngoãn thế?"-__-Hắn hỏi, trong khi cầm chiếc khăn chùi mạnh vào tay..Opps?? thật, đó là...nước bọt của tôi??? TTT___TTTGớm thật........Chúng tôi cuối cùng cũng tới trạm xe trước trường,sau 5-6 cái đèn đỏ thì phải, hic, may mà ko trễ lắm..tôi cẩn thận mang túi và cuộn giấy lên vai, bước chậm xuống xe."Ey, khoan!""?? gì?""Đưa đây!"Hắn tước quai ba lô trên vai tôi, rồi tiếp đó cái cuộn giấy vẽ..xong quàng cả lên vai mình, đẩy tôi đi.Hắn... um.. cũng galăng hen?! ^-^

6h30..

giờ này nếu đi xe đạp, thì còn sớm,

nhưng hôm nay tôi phải đi bộ ra trạm xe ở ngã tư,

rồi với cái tình hình giao thông ùn tắc vào buổi sáng..

thể nào tôi cũng trễ nếu còn chần chừ thêm.

Tôi lại lật đật quơ bút, cọ, và màu vẽ cho vào ba lô,

vác thêm cái cuộn giấy to đùng của dân mỹ thuật chúng tôi,

vì hôm nay là ngày học thực hành vẽ tĩnh vật.

"Đem theo gói xôi dì để trên nóc tủ ấy, nhớ đừng bỏ bữa sáng!"

"Okie. Bye Út!"

........

Tôi ngồi ở dãy ghế gần cuối xe búyt

Hễ chạy 1 lúc, nó lại dừng vì đèn đỏ...

cứ đà này, tôi sẽ bị thầy trừ điểm bài thực hành cho coi,

chán quá...

tôi tựa đầu vào cửa kiếng, thiu thiu ngủ..

Nếu ko phải vì cơn ác mộng đó,

tôi đã ko khởi đầu ngày mới uể oải như vầy.

.....

[Xi....tt] Xe lại dừng vì đèn đỏ.

Woaa...tôi mở mắt 1 cách lười biếng và há miệng ngáp,,

bỗng.. 1 bàn tay bụm miệng tôi lại! Ummm..mu!!!

Tôi quay nhanh sang bên cạnh, khi miệng vẫn bị bịt kín,,

cái đầu bù xù ko nhầm được với ai.

"Phải che miệng lại chứ! con gái gì chẳng giữ ý tứ gì cả!"

"M..ummm..m"

"Muốn nói gì à?"

"ưm..mmumm..." ><

"Oh! sorry, tôi sẽ bỏ ra, nhưng ko được la đấy! ^-^"

"AHH! You.....??"

"Trời ạ, coi nè, nước bọt của you làm dơ tay của tôi rồi! kinh quá!" TT__TT

"......"

Sao hắn luôn xuất hiện như 1 cơn ác mộng.. tại sao?..

tôi tự nhủ, chiến tranh với hắn, tôi chỉ có bị thương và...bị thương..

tôi chán chường thở dài và ngó ra cửa sổ..

"Ey, có khăn giấy ko?"

"Ko"

"Con gái ai chẳng có khăn giấy?"

"Tôi ko có! tôi xài khăn tay!"

"Oh.. vậy...đưa khăn tay đây!"

Tôi chẳng buồn cự nự, thật mệt mỏi..

theo kinh nghiệm, hắn đã muốn cái gì, thì sẽ làm ầm lên để có được. ><

tôi mở túi đưa hắn cái khăn tay của mình, trên đó có thêu chữ "G"

là viết tắt tên của tôi.

"Sao hôm nay ngoan ngoãn thế?"

-__-

Hắn hỏi, trong khi cầm chiếc khăn chùi mạnh vào tay..

Opps?? thật, đó là...nước bọt của tôi??? TTT___TTT

Gớm thật.

.......

Chúng tôi cuối cùng cũng tới trạm xe trước trường,

sau 5-6 cái đèn đỏ thì phải, hic, may mà ko trễ lắm..

tôi cẩn thận mang túi và cuộn giấy lên vai, bước chậm xuống xe.

"Ey, khoan!"

"?? gì?"

"Đưa đây!"

Hắn tước quai ba lô trên vai tôi, rồi tiếp đó cái cuộn giấy vẽ..

xong quàng cả lên vai mình, đẩy tôi đi.

Hắn... um.. cũng galăng hen?! ^-^

Bạch Mã Hoàng TửTác giả: Hồng SakuraTruyện Ngôn TìnhMàn hình trước mặt tôi giờ chỉ còn màu đen. Mà không, nói đúng hơn tất cả xung quanh tôi đều là màu đen. Đủ để tôi nhận biết 1 sự kiện vừa xảy ra. Cúp điện. Quái thật!! Tại sao lại cúp điện ngay lúc tôi đang tải xuống bài luận của nhỏ Mai? Mà lẽ ra nó phải gửi cho tôi từ chiều kia!! &gt;&lt; "Út ơi?!" "...." Ko có tiếng trả lời, tôi nghĩ chắc dì Út đã đi ngủ rồi? Tôi quờ quạng trong đêm, chộp lấy cái di động trên bàn... 9:35 PM Với ánh sáng nhỏ xíu của màn hình điện thoại, Tôi dò dẫm từng bước để thắp cây đèn dầu. Cửa phòng dì Út đóng kín mít. Nếu tôi ko có bài luận để đọc tối nay... Thì buổi thuyết trình ngày mai của nhóm, sẽ bị tôi làm cho hỏng bét. Và bọn nó hẳn sẽ giết tôi! TT__TT Tôi choàng cái áo khoác lên người, chỉ cần thế thì tôi có thể mặc nguyên bộ đồ bộ này đi ra Dịch Vụ "Net For You" ở đầu đường. Cách nhà gần 400m Giờ này thì chỗ ấy chắc vẫn còn mở cửa. Tôi đoán như thần! Haha... Trước cửa có đến 6-7 chiếc xe máy dựng.. Bên trong thì vẫn nhộn nhịp người. Tôi nhận ra thằng… 6h30..giờ này nếu đi xe đạp, thì còn sớm,nhưng hôm nay tôi phải đi bộ ra trạm xe ở ngã tư,rồi với cái tình hình giao thông ùn tắc vào buổi sáng..thể nào tôi cũng trễ nếu còn chần chừ thêm.Tôi lại lật đật quơ bút, cọ, và màu vẽ cho vào ba lô,vác thêm cái cuộn giấy to đùng của dân mỹ thuật chúng tôi,vì hôm nay là ngày học thực hành vẽ tĩnh vật."Đem theo gói xôi dì để trên nóc tủ ấy, nhớ đừng bỏ bữa sáng!""Okie. Bye Út!"........Tôi ngồi ở dãy ghế gần cuối xe búytHễ chạy 1 lúc, nó lại dừng vì đèn đỏ...cứ đà này, tôi sẽ bị thầy trừ điểm bài thực hành cho coi,chán quá...tôi tựa đầu vào cửa kiếng, thiu thiu ngủ..Nếu ko phải vì cơn ác mộng đó,tôi đã ko khởi đầu ngày mới uể oải như vầy......[Xi....tt] Xe lại dừng vì đèn đỏ.Woaa...tôi mở mắt 1 cách lười biếng và há miệng ngáp,,bỗng.. 1 bàn tay bụm miệng tôi lại! Ummm..mu!!!Tôi quay nhanh sang bên cạnh, khi miệng vẫn bị bịt kín,,cái đầu bù xù ko nhầm được với ai."Phải che miệng lại chứ! con gái gì chẳng giữ ý tứ gì cả!""M..ummm..m""Muốn nói gì à?""ưm..mmumm..." &gt;&lt;"Oh! sorry, tôi sẽ bỏ ra, nhưng ko được la đấy! ^-^""AHH! You.....??""Trời ạ, coi nè, nước bọt của you làm dơ tay của tôi rồi! kinh quá!" TT__TT"......"Sao hắn luôn xuất hiện như 1 cơn ác mộng.. tại sao?..tôi tự nhủ, chiến tranh với hắn, tôi chỉ có bị thương và...bị thương..tôi chán chường thở dài và ngó ra cửa sổ.."Ey, có khăn giấy ko?""Ko""Con gái ai chẳng có khăn giấy?""Tôi ko có! tôi xài khăn tay!""Oh.. vậy...đưa khăn tay đây!"Tôi chẳng buồn cự nự, thật mệt mỏi..theo kinh nghiệm, hắn đã muốn cái gì, thì sẽ làm ầm lên để có được. &gt;&lt;tôi mở túi đưa hắn cái khăn tay của mình, trên đó có thêu chữ "G"là viết tắt tên của tôi."Sao hôm nay ngoan ngoãn thế?"-__-Hắn hỏi, trong khi cầm chiếc khăn chùi mạnh vào tay..Opps?? thật, đó là...nước bọt của tôi??? TTT___TTTGớm thật........Chúng tôi cuối cùng cũng tới trạm xe trước trường,sau 5-6 cái đèn đỏ thì phải, hic, may mà ko trễ lắm..tôi cẩn thận mang túi và cuộn giấy lên vai, bước chậm xuống xe."Ey, khoan!""?? gì?""Đưa đây!"Hắn tước quai ba lô trên vai tôi, rồi tiếp đó cái cuộn giấy vẽ..xong quàng cả lên vai mình, đẩy tôi đi.Hắn... um.. cũng galăng hen?! ^-^

Chương 15