Tô Bắc Bắc là gay??? Tô Bắc Bắc gần nhất rất phiền não, bởi vì hắn phát hiện bản thân chính là GAY. Nếu nói Tô gia thừa thãi gay cũng không chừng là nói quá, ba ba Tô Bắc Bắc là Tô Thụy Tường 25 tuổi đã kết hôn, 26 tuổi có ca ca Tô Đông, 28 tuổi có hắn Tô Bắc Bắc, về phần nguyên nhân vì sao hắn không gọi Tô Bắc mà lại kêu Tô Bắc Bắc là do lúc ấy Cục Dân Chính làm việc chính là một mỹ nữ, mà ba ba ba hắn chỉ cần thấy mỹ nữ thì nói lắp. “Đứa nhỏ tên gọi là gì?” “Tô... Bắc...” “Tô cái gì” “Tô.... Bắc..... Bắc.” Sau đó tựu thành Tô Bắc Bắc. Tô Bắc Bắc vẫn đối tên hắn rất đỗi buồn bực, luôn có người thích gọi hắn là Bắc Bắc, nghe ra giống như Bối Bối, Bối Bối lại nghe ra giống tên cẩu, cho nên mỗi lần có người gọi hắn, hắn đô hội cảm thấy như đang kêu cẩu, thậm chí có một đoạn thời gian hắn còn hoài nghi qua bản thân đến tột cùng có phải cẩu hay không. Trở lại chính đề, ba ba Tô Bắc Bắc 29 tuổi lại có muội muội Tô Tây, lúc 30 tuổi ly hôn rồi cùng cái tên nam sinh kia gọi là Chu Hồng chạy…
Chương 20: Bão táp đêm trước
TM Cả Nhà Ngươi Đều Là ThụTác giả: Vũ Ngư Hoán TrầnTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài HướcTô Bắc Bắc là gay??? Tô Bắc Bắc gần nhất rất phiền não, bởi vì hắn phát hiện bản thân chính là GAY. Nếu nói Tô gia thừa thãi gay cũng không chừng là nói quá, ba ba Tô Bắc Bắc là Tô Thụy Tường 25 tuổi đã kết hôn, 26 tuổi có ca ca Tô Đông, 28 tuổi có hắn Tô Bắc Bắc, về phần nguyên nhân vì sao hắn không gọi Tô Bắc mà lại kêu Tô Bắc Bắc là do lúc ấy Cục Dân Chính làm việc chính là một mỹ nữ, mà ba ba ba hắn chỉ cần thấy mỹ nữ thì nói lắp. “Đứa nhỏ tên gọi là gì?” “Tô... Bắc...” “Tô cái gì” “Tô.... Bắc..... Bắc.” Sau đó tựu thành Tô Bắc Bắc. Tô Bắc Bắc vẫn đối tên hắn rất đỗi buồn bực, luôn có người thích gọi hắn là Bắc Bắc, nghe ra giống như Bối Bối, Bối Bối lại nghe ra giống tên cẩu, cho nên mỗi lần có người gọi hắn, hắn đô hội cảm thấy như đang kêu cẩu, thậm chí có một đoạn thời gian hắn còn hoài nghi qua bản thân đến tột cùng có phải cẩu hay không. Trở lại chính đề, ba ba Tô Bắc Bắc 29 tuổi lại có muội muội Tô Tây, lúc 30 tuổi ly hôn rồi cùng cái tên nam sinh kia gọi là Chu Hồng chạy… Tô Bắc Bắc nhìn hai người lặng lẽ chậm rãi rời khỏi, lại nhìn nhìn chiếc váy Lí Lê Vũ đưa cho, ngoan ngoãn trở lại phòng thay quần áo.Ngạc nhiên chính là cái váy này thế nhưng vừa vặn vừa người hắn, Vương Thạch sau đó đã nói một câu: ta cùng nhóm tiểu đồng đều sợ ngây người!Tô Bắc Bắc vốn đã trắng, thân mình lại gầy, trái phải sống mái mạc biện, hắn còn đang ở trước gương so sánh, tổng cảm thấy hắn có điểm là lạ, nhưng Vương Thạch lại thúc giục hắn nhanh lên vì hôn lễ sắp bắt đầu rồi, cho nên hắn cũng chỉ vội vàng ngắm bản thân trong gương liếcmắt một cái liền xoay người ly khai.Hôn lễ cử hành tại một tiểu giáo đường, cũng không có nhiều người, chỉ có một ít nam hài cùng độ tuổi với Tô Bắc Bắc, Tô Bắc Bắc cũng không tính toán cùng bọn chúng dây dưa, trực tiếp đi tới chỗ Vương Thạch.Vương Thạch thấy Tô Bắc Bắc đi tới, ra tiếng nghênh đón: “Bối Bối, ngươi đây là lần đầu tiên a.”Tô Bắc Bắc nhìn hắn liếc mắt một cái, đảo cặp mắt trắng dã nói: “Đúng vậy, lần đầu tiên làm phù dâu!”“Bối Bối, ngươi đừng nói như vậy a!” Vương Thạch tiếp tục trêu đùa.“Vương Thạch!”“Bối Bối, Vương Thạch, các ngươi nhanh lại đây, hôn lễ phải bắt đầu rồi.” Tiếng Trầm Đan vang lên ngăn lại tiếng Tô Bắc Bắc.“Nga, được.” Vương Thạch vội vàng đáp, lại quay đầu lại đối Tô Bắc Bắc nói: “Đúng rồi, Bối Bối, nam nhân của ngươi đâu, sao vẫn chưa thấy đâu?”Tô Bắc Bắc cũng đồng dạng cảm thấy nghi hoặc, lắc lắc đầu nói: “Ta cũng không biết. Chúng ta đi nhanh đi” Tô Bắc Bắc cố ý đổi đề tài, cũng cố gắng bắt buộc bản thân không cần để ý, nói xong liền nện bước.“Tô Bắc Bắc, Tần Nam nói hắn hôm nay phải họp có thể không thể tới, muốn ta nói với ngươi một tiếng.” Lí Lê Vũ nhìn về phía Tô Bắc Bắc nói, tay hắn cầm micro.Lí Lê Vũ có thể phát hiện trên mặt Tô Bắc Bắc lóe lên tia cô đơn, nhưng cũng chỉ tiếp tục mỉm cười, kéo Tô Bắc Bắc hướng tới chỗ nghi thức.Trong lòng Tô Bắc Bắc có một loại dự cảm không quá tót lành, có lẽ chính là giác quan thứ sáu của tiểu thụ đi.Mãi cho đến khi hôn lễ bắt đầu, Cha đứng ở giữa hỏi “Con nguyên ý” Tô Bắc Bắc mới từ trạng thái hốt hoảng phục hồi lại tinh thần. Hắn nhìn hai vị mặc áo trắng đứng ở trước bàn thánh tay nắm tay, trên mặt dào dạt nụ cười hạnh phúc.“Ta nguyện ý.”“Ta nguyện ý.”Thanh âm kiên định mà vang dội xoay quanh trong giáo đường nho nhỏ, không có một tia u buồn. Dương quang bao phủ hai người, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.Đứng ở một bên, Tô Bắc Bắc yên lặng nhìn tân nhân trên bục, khóe miệng không tự giác gợi lên nụ cười, ngốc nghếch cười rộ lên, có lẽ, chắc chắn năm sau, hắn cũng có thể cùng một nửa của mình một chỗ. Chỉ tiếc, hiện tại Tần Nam không ở bên cạnh, bằng không hắn cũng có thể yêu cầu hắn.Trên bục, một đôi thiên hạ mộc dục dương quang ôm nhau, môi dán môi, để lộ tư thái mất tự nhiên khiến người ta hâm mộ không thôi.Vì thế, thời gian chỉ ngưng đọng ở đó, tại nơi ấm áp dương quang.Chỉ tiếc, tầng mây sau lưng lại u ám như mưa.
Tô Bắc Bắc nhìn hai người lặng lẽ chậm rãi rời khỏi, lại nhìn nhìn chiếc váy Lí Lê Vũ đưa cho, ngoan ngoãn trở lại phòng thay quần áo.
Ngạc nhiên chính là cái váy này thế nhưng vừa vặn vừa người hắn, Vương Thạch sau đó đã nói một câu: ta cùng nhóm tiểu đồng đều sợ ngây người!
Tô Bắc Bắc vốn đã trắng, thân mình lại gầy, trái phải sống mái mạc biện, hắn còn đang ở trước gương so sánh, tổng cảm thấy hắn có điểm là lạ, nhưng Vương Thạch lại thúc giục hắn nhanh lên vì hôn lễ sắp bắt đầu rồi, cho nên hắn cũng chỉ vội vàng ngắm bản thân trong gương liếcmắt một cái liền xoay người ly khai.
Hôn lễ cử hành tại một tiểu giáo đường, cũng không có nhiều người, chỉ có một ít nam hài cùng độ tuổi với Tô Bắc Bắc, Tô Bắc Bắc cũng không tính toán cùng bọn chúng dây dưa, trực tiếp đi tới chỗ Vương Thạch.
Vương Thạch thấy Tô Bắc Bắc đi tới, ra tiếng nghênh đón: “Bối Bối, ngươi đây là lần đầu tiên a.”
Tô Bắc Bắc nhìn hắn liếc mắt một cái, đảo cặp mắt trắng dã nói: “Đúng vậy, lần đầu tiên làm phù dâu!”
“Bối Bối, ngươi đừng nói như vậy a!” Vương Thạch tiếp tục trêu đùa.
“Vương Thạch!”
“Bối Bối, Vương Thạch, các ngươi nhanh lại đây, hôn lễ phải bắt đầu rồi.” Tiếng Trầm Đan vang lên ngăn lại tiếng Tô Bắc Bắc.
“Nga, được.” Vương Thạch vội vàng đáp, lại quay đầu lại đối Tô Bắc Bắc nói: “Đúng rồi, Bối Bối, nam nhân của ngươi đâu, sao vẫn chưa thấy đâu?”
Tô Bắc Bắc cũng đồng dạng cảm thấy nghi hoặc, lắc lắc đầu nói: “Ta cũng không biết. Chúng ta đi nhanh đi” Tô Bắc Bắc cố ý đổi đề tài, cũng cố gắng bắt buộc bản thân không cần để ý, nói xong liền nện bước.
“Tô Bắc Bắc, Tần Nam nói hắn hôm nay phải họp có thể không thể tới, muốn ta nói với ngươi một tiếng.” Lí Lê Vũ nhìn về phía Tô Bắc Bắc nói, tay hắn cầm micro.
Lí Lê Vũ có thể phát hiện trên mặt Tô Bắc Bắc lóe lên tia cô đơn, nhưng cũng chỉ tiếp tục mỉm cười, kéo Tô Bắc Bắc hướng tới chỗ nghi thức.
Trong lòng Tô Bắc Bắc có một loại dự cảm không quá tót lành, có lẽ chính là giác quan thứ sáu của tiểu thụ đi.
Mãi cho đến khi hôn lễ bắt đầu, Cha đứng ở giữa hỏi “Con nguyên ý” Tô Bắc Bắc mới từ trạng thái hốt hoảng phục hồi lại tinh thần. Hắn nhìn hai vị mặc áo trắng đứng ở trước bàn thánh tay nắm tay, trên mặt dào dạt nụ cười hạnh phúc.
“Ta nguyện ý.”
“Ta nguyện ý.”
Thanh âm kiên định mà vang dội xoay quanh trong giáo đường nho nhỏ, không có một tia u buồn. Dương quang bao phủ hai người, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Đứng ở một bên, Tô Bắc Bắc yên lặng nhìn tân nhân trên bục, khóe miệng không tự giác gợi lên nụ cười, ngốc nghếch cười rộ lên, có lẽ, chắc chắn năm sau, hắn cũng có thể cùng một nửa của mình một chỗ. Chỉ tiếc, hiện tại Tần Nam không ở bên cạnh, bằng không hắn cũng có thể yêu cầu hắn.
Trên bục, một đôi thiên hạ mộc dục dương quang ôm nhau, môi dán môi, để lộ tư thái mất tự nhiên khiến người ta hâm mộ không thôi.
Vì thế, thời gian chỉ ngưng đọng ở đó, tại nơi ấm áp dương quang.
Chỉ tiếc, tầng mây sau lưng lại u ám như mưa.
TM Cả Nhà Ngươi Đều Là ThụTác giả: Vũ Ngư Hoán TrầnTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài HướcTô Bắc Bắc là gay??? Tô Bắc Bắc gần nhất rất phiền não, bởi vì hắn phát hiện bản thân chính là GAY. Nếu nói Tô gia thừa thãi gay cũng không chừng là nói quá, ba ba Tô Bắc Bắc là Tô Thụy Tường 25 tuổi đã kết hôn, 26 tuổi có ca ca Tô Đông, 28 tuổi có hắn Tô Bắc Bắc, về phần nguyên nhân vì sao hắn không gọi Tô Bắc mà lại kêu Tô Bắc Bắc là do lúc ấy Cục Dân Chính làm việc chính là một mỹ nữ, mà ba ba ba hắn chỉ cần thấy mỹ nữ thì nói lắp. “Đứa nhỏ tên gọi là gì?” “Tô... Bắc...” “Tô cái gì” “Tô.... Bắc..... Bắc.” Sau đó tựu thành Tô Bắc Bắc. Tô Bắc Bắc vẫn đối tên hắn rất đỗi buồn bực, luôn có người thích gọi hắn là Bắc Bắc, nghe ra giống như Bối Bối, Bối Bối lại nghe ra giống tên cẩu, cho nên mỗi lần có người gọi hắn, hắn đô hội cảm thấy như đang kêu cẩu, thậm chí có một đoạn thời gian hắn còn hoài nghi qua bản thân đến tột cùng có phải cẩu hay không. Trở lại chính đề, ba ba Tô Bắc Bắc 29 tuổi lại có muội muội Tô Tây, lúc 30 tuổi ly hôn rồi cùng cái tên nam sinh kia gọi là Chu Hồng chạy… Tô Bắc Bắc nhìn hai người lặng lẽ chậm rãi rời khỏi, lại nhìn nhìn chiếc váy Lí Lê Vũ đưa cho, ngoan ngoãn trở lại phòng thay quần áo.Ngạc nhiên chính là cái váy này thế nhưng vừa vặn vừa người hắn, Vương Thạch sau đó đã nói một câu: ta cùng nhóm tiểu đồng đều sợ ngây người!Tô Bắc Bắc vốn đã trắng, thân mình lại gầy, trái phải sống mái mạc biện, hắn còn đang ở trước gương so sánh, tổng cảm thấy hắn có điểm là lạ, nhưng Vương Thạch lại thúc giục hắn nhanh lên vì hôn lễ sắp bắt đầu rồi, cho nên hắn cũng chỉ vội vàng ngắm bản thân trong gương liếcmắt một cái liền xoay người ly khai.Hôn lễ cử hành tại một tiểu giáo đường, cũng không có nhiều người, chỉ có một ít nam hài cùng độ tuổi với Tô Bắc Bắc, Tô Bắc Bắc cũng không tính toán cùng bọn chúng dây dưa, trực tiếp đi tới chỗ Vương Thạch.Vương Thạch thấy Tô Bắc Bắc đi tới, ra tiếng nghênh đón: “Bối Bối, ngươi đây là lần đầu tiên a.”Tô Bắc Bắc nhìn hắn liếc mắt một cái, đảo cặp mắt trắng dã nói: “Đúng vậy, lần đầu tiên làm phù dâu!”“Bối Bối, ngươi đừng nói như vậy a!” Vương Thạch tiếp tục trêu đùa.“Vương Thạch!”“Bối Bối, Vương Thạch, các ngươi nhanh lại đây, hôn lễ phải bắt đầu rồi.” Tiếng Trầm Đan vang lên ngăn lại tiếng Tô Bắc Bắc.“Nga, được.” Vương Thạch vội vàng đáp, lại quay đầu lại đối Tô Bắc Bắc nói: “Đúng rồi, Bối Bối, nam nhân của ngươi đâu, sao vẫn chưa thấy đâu?”Tô Bắc Bắc cũng đồng dạng cảm thấy nghi hoặc, lắc lắc đầu nói: “Ta cũng không biết. Chúng ta đi nhanh đi” Tô Bắc Bắc cố ý đổi đề tài, cũng cố gắng bắt buộc bản thân không cần để ý, nói xong liền nện bước.“Tô Bắc Bắc, Tần Nam nói hắn hôm nay phải họp có thể không thể tới, muốn ta nói với ngươi một tiếng.” Lí Lê Vũ nhìn về phía Tô Bắc Bắc nói, tay hắn cầm micro.Lí Lê Vũ có thể phát hiện trên mặt Tô Bắc Bắc lóe lên tia cô đơn, nhưng cũng chỉ tiếp tục mỉm cười, kéo Tô Bắc Bắc hướng tới chỗ nghi thức.Trong lòng Tô Bắc Bắc có một loại dự cảm không quá tót lành, có lẽ chính là giác quan thứ sáu của tiểu thụ đi.Mãi cho đến khi hôn lễ bắt đầu, Cha đứng ở giữa hỏi “Con nguyên ý” Tô Bắc Bắc mới từ trạng thái hốt hoảng phục hồi lại tinh thần. Hắn nhìn hai vị mặc áo trắng đứng ở trước bàn thánh tay nắm tay, trên mặt dào dạt nụ cười hạnh phúc.“Ta nguyện ý.”“Ta nguyện ý.”Thanh âm kiên định mà vang dội xoay quanh trong giáo đường nho nhỏ, không có một tia u buồn. Dương quang bao phủ hai người, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.Đứng ở một bên, Tô Bắc Bắc yên lặng nhìn tân nhân trên bục, khóe miệng không tự giác gợi lên nụ cười, ngốc nghếch cười rộ lên, có lẽ, chắc chắn năm sau, hắn cũng có thể cùng một nửa của mình một chỗ. Chỉ tiếc, hiện tại Tần Nam không ở bên cạnh, bằng không hắn cũng có thể yêu cầu hắn.Trên bục, một đôi thiên hạ mộc dục dương quang ôm nhau, môi dán môi, để lộ tư thái mất tự nhiên khiến người ta hâm mộ không thôi.Vì thế, thời gian chỉ ngưng đọng ở đó, tại nơi ấm áp dương quang.Chỉ tiếc, tầng mây sau lưng lại u ám như mưa.