Tác giả:

Thành phố N, cảng thành phố Lâm Hải, một quận sầm uất, dân số ước chừng một ngàn hai trăm vạn. Ngày và đêm, người đi lại trên phố chỉ hơn kém khoảng hai trăm vạn. Đây là một thành phố không ngủ. Chạng vạng một ngày tháng tư, mưa lắc rắc bay giữa không trung. Trên một con đường nhỏ yên tĩnh ngoại ô thành phố N, có một ngôi nhà hai tầng, tường trắng ngói đỏ có chút bắt mắt. Đó là một bệnh viện sủng vật. Cách không xa cổng bệnh viện, có một cây hạnh, tuổi của nó đã không thể đếm được nữa. Dáng cây cao lớn, cành lá sum suê, lúc này, đang lúc hoa hạnh đang nở rộ, những đoá hoa hồng nhạt bị mưa rơi ướt nhẹp, lớp đất dưới gốc cây rải đầy những cánh hoa. Một tiểu tùng thử lông màu tro, không biết từ đâu chạy đến. Nó hai ba bước nhảy lên cây, chuyền sang cành, đến gần bên cửa sổ trên tầng hai, sau đó thả người rớt xuống, nhảy đến trên cửa sổ, đứng yên, nhìn vào trong. Giữa cơn mưa bụi, bộ lông của tiểu tùng thử đã ướt đẫm, những giọt nước theo chiếc đuôi chảy xuống. Bên trong cửa, là phòng…

Quyển 5 - Chương 1-2: Lời nói đầu – A Lâm kể chuyện xưa

Linh Huyễn Quốc Độ Hệ LiệtTác giả: Lâm Tử TựTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThành phố N, cảng thành phố Lâm Hải, một quận sầm uất, dân số ước chừng một ngàn hai trăm vạn. Ngày và đêm, người đi lại trên phố chỉ hơn kém khoảng hai trăm vạn. Đây là một thành phố không ngủ. Chạng vạng một ngày tháng tư, mưa lắc rắc bay giữa không trung. Trên một con đường nhỏ yên tĩnh ngoại ô thành phố N, có một ngôi nhà hai tầng, tường trắng ngói đỏ có chút bắt mắt. Đó là một bệnh viện sủng vật. Cách không xa cổng bệnh viện, có một cây hạnh, tuổi của nó đã không thể đếm được nữa. Dáng cây cao lớn, cành lá sum suê, lúc này, đang lúc hoa hạnh đang nở rộ, những đoá hoa hồng nhạt bị mưa rơi ướt nhẹp, lớp đất dưới gốc cây rải đầy những cánh hoa. Một tiểu tùng thử lông màu tro, không biết từ đâu chạy đến. Nó hai ba bước nhảy lên cây, chuyền sang cành, đến gần bên cửa sổ trên tầng hai, sau đó thả người rớt xuống, nhảy đến trên cửa sổ, đứng yên, nhìn vào trong. Giữa cơn mưa bụi, bộ lông của tiểu tùng thử đã ướt đẫm, những giọt nước theo chiếc đuôi chảy xuống. Bên trong cửa, là phòng… Thổ lang là một loại yêu thú, bản thể thú không có gì khác với thổ lang bình thường, là bộ dáng hung dữ. Thành phố Hương Đảo là một thành phố có biển có rừng, thổ lang ở đây là từ nơi khác lưu lạc đến. Bản tính thổ lang hung bạo tham lam, lại ham ăn làm biếng, hơn nữa bọn họ là sói, chuyện này làm các nhóm yêu thú thiện lương khác không dám kết bạn với thổ lang. Số lượng thổ lang ít, gần đây lại di cư, bọn họ không hề giống như bộ tộc hồ ly, bộ tộc hải quy hay bộ tộc ma tước (chim sẻ) sinh sống nhiều năm ở Hương Đảo kinh doanh theo gia tộc, có kinh tế nhất định cùng địa vị xã hội. Phần lớn thổ lang không yên tâm với cuộc sống bình dân thành thị, luôn muốn có tiền, luôn muốn không làm mà hưởng, hơn phân nửa bọn họ trở thành côn đồ trong hắc bang, như một đám tay chân, cũng giống những kiểu người trong nhân loại, chạy qua lại giữa chính và tà.Bộ phận cực nhỏ thổ lang yêu thú từng sống cuộc sống làm công, đối với bọn họ, với thái độ khoan dung chính phủ áp dụng, cấp cho bọn họ chứng minh thư, bọn họ cũng giống như những yêu thú khác sống trong thành phố, theo kỳ hạn đến văn phòng đặc biệt của chính phủ tiến hành khai báo.Kỳ thật, cũng không phải thổ lang nào cũng xấu xa, con người cũng có người tốt, kẻ xấu, thổ lang cũng vậy.

Thổ lang là một loại yêu thú, bản thể thú không có gì khác với thổ lang bình thường, là bộ dáng hung dữ. Thành phố Hương Đảo là một thành phố có biển có rừng, thổ lang ở đây là từ nơi khác lưu lạc đến. Bản tính thổ lang hung bạo tham lam, lại ham ăn làm biếng, hơn nữa bọn họ là sói, chuyện này làm các nhóm yêu thú thiện lương khác không dám kết bạn với thổ lang. Số lượng thổ lang ít, gần đây lại di cư, bọn họ không hề giống như bộ tộc hồ ly, bộ tộc hải quy hay bộ tộc ma tước (chim sẻ) sinh sống nhiều năm ở Hương Đảo kinh doanh theo gia tộc, có kinh tế nhất định cùng địa vị xã hội. Phần lớn thổ lang không yên tâm với cuộc sống bình dân thành thị, luôn muốn có tiền, luôn muốn không làm mà hưởng, hơn phân nửa bọn họ trở thành côn đồ trong hắc bang, như một đám tay chân, cũng giống những kiểu người trong nhân loại, chạy qua lại giữa chính và tà.

Bộ phận cực nhỏ thổ lang yêu thú từng sống cuộc sống làm công, đối với bọn họ, với thái độ khoan dung chính phủ áp dụng, cấp cho bọn họ chứng minh thư, bọn họ cũng giống như những yêu thú khác sống trong thành phố, theo kỳ hạn đến văn phòng đặc biệt của chính phủ tiến hành khai báo.

Kỳ thật, cũng không phải thổ lang nào cũng xấu xa, con người cũng có người tốt, kẻ xấu, thổ lang cũng vậy.

Linh Huyễn Quốc Độ Hệ LiệtTác giả: Lâm Tử TựTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThành phố N, cảng thành phố Lâm Hải, một quận sầm uất, dân số ước chừng một ngàn hai trăm vạn. Ngày và đêm, người đi lại trên phố chỉ hơn kém khoảng hai trăm vạn. Đây là một thành phố không ngủ. Chạng vạng một ngày tháng tư, mưa lắc rắc bay giữa không trung. Trên một con đường nhỏ yên tĩnh ngoại ô thành phố N, có một ngôi nhà hai tầng, tường trắng ngói đỏ có chút bắt mắt. Đó là một bệnh viện sủng vật. Cách không xa cổng bệnh viện, có một cây hạnh, tuổi của nó đã không thể đếm được nữa. Dáng cây cao lớn, cành lá sum suê, lúc này, đang lúc hoa hạnh đang nở rộ, những đoá hoa hồng nhạt bị mưa rơi ướt nhẹp, lớp đất dưới gốc cây rải đầy những cánh hoa. Một tiểu tùng thử lông màu tro, không biết từ đâu chạy đến. Nó hai ba bước nhảy lên cây, chuyền sang cành, đến gần bên cửa sổ trên tầng hai, sau đó thả người rớt xuống, nhảy đến trên cửa sổ, đứng yên, nhìn vào trong. Giữa cơn mưa bụi, bộ lông của tiểu tùng thử đã ướt đẫm, những giọt nước theo chiếc đuôi chảy xuống. Bên trong cửa, là phòng… Thổ lang là một loại yêu thú, bản thể thú không có gì khác với thổ lang bình thường, là bộ dáng hung dữ. Thành phố Hương Đảo là một thành phố có biển có rừng, thổ lang ở đây là từ nơi khác lưu lạc đến. Bản tính thổ lang hung bạo tham lam, lại ham ăn làm biếng, hơn nữa bọn họ là sói, chuyện này làm các nhóm yêu thú thiện lương khác không dám kết bạn với thổ lang. Số lượng thổ lang ít, gần đây lại di cư, bọn họ không hề giống như bộ tộc hồ ly, bộ tộc hải quy hay bộ tộc ma tước (chim sẻ) sinh sống nhiều năm ở Hương Đảo kinh doanh theo gia tộc, có kinh tế nhất định cùng địa vị xã hội. Phần lớn thổ lang không yên tâm với cuộc sống bình dân thành thị, luôn muốn có tiền, luôn muốn không làm mà hưởng, hơn phân nửa bọn họ trở thành côn đồ trong hắc bang, như một đám tay chân, cũng giống những kiểu người trong nhân loại, chạy qua lại giữa chính và tà.Bộ phận cực nhỏ thổ lang yêu thú từng sống cuộc sống làm công, đối với bọn họ, với thái độ khoan dung chính phủ áp dụng, cấp cho bọn họ chứng minh thư, bọn họ cũng giống như những yêu thú khác sống trong thành phố, theo kỳ hạn đến văn phòng đặc biệt của chính phủ tiến hành khai báo.Kỳ thật, cũng không phải thổ lang nào cũng xấu xa, con người cũng có người tốt, kẻ xấu, thổ lang cũng vậy.

Quyển 5 - Chương 1-2: Lời nói đầu – A Lâm kể chuyện xưa