-Ối cháy! Cháy rồi! Chạy mau!…. Sau 1 đêm ngắn ngủi,cả cô nhi viện ta ở đều hóa ra tro. Chỉ vì bản tính ngủ như chết mà ta vô tình…lên chầu trời. Nhìn lại cái xác cháy đen,ta ngậm ngùi,mới chỉ có 18 tuổi mà ta đã phải lìa cõi đời rồi,ông trời thật là quá bất công. -Đi theo ta nào cô gái! Một bóng dáng đen xì xì như cái xác của ta tiến lại gần và giơ đôi tay ra để ta nắm lấy. Cả thân thể ta từ từ lơ lửng trên không,cảm giác nhẹ nhàng,không hề có trọng lượng. Ta thật sự là đã chết rồi! -Tôi phải theo ông đi đâu? -Đi đầu thai! Coi như ông trời còn thương ta,cho ta đầu thai lại làm người. Đang thở phào nhẹ nhõm thì từ xa,ta nhìn thấy 1 trận hắc phong cuộn tròn,giữa tâm là 1 lỗ đen sâu hun hút,nó càng ngày càng tới gần như muốn nuốt chửng lấy ta. -Chạy mau,ta đi nhầm đường tới lỗ đen! -Cái gì? Dẫn tôi đi đầu thai của ông đó hả? Ta đang định chạy ra xa thật nhanh nhưng quên mất là ta không có trọng lượng,Cái tên dẫn ta đi đầu thai đã vuột tay ta mà bỏ chạy trước. Thành ra ta đang lơ lửng mà…
Chương 57: Ngoại truyện 2
Xuyên Qua Thời Không, Ta Thành Vương PhiTác giả: Quỷ Quỷ, Quỷ QuỷTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-Ối cháy! Cháy rồi! Chạy mau!…. Sau 1 đêm ngắn ngủi,cả cô nhi viện ta ở đều hóa ra tro. Chỉ vì bản tính ngủ như chết mà ta vô tình…lên chầu trời. Nhìn lại cái xác cháy đen,ta ngậm ngùi,mới chỉ có 18 tuổi mà ta đã phải lìa cõi đời rồi,ông trời thật là quá bất công. -Đi theo ta nào cô gái! Một bóng dáng đen xì xì như cái xác của ta tiến lại gần và giơ đôi tay ra để ta nắm lấy. Cả thân thể ta từ từ lơ lửng trên không,cảm giác nhẹ nhàng,không hề có trọng lượng. Ta thật sự là đã chết rồi! -Tôi phải theo ông đi đâu? -Đi đầu thai! Coi như ông trời còn thương ta,cho ta đầu thai lại làm người. Đang thở phào nhẹ nhõm thì từ xa,ta nhìn thấy 1 trận hắc phong cuộn tròn,giữa tâm là 1 lỗ đen sâu hun hút,nó càng ngày càng tới gần như muốn nuốt chửng lấy ta. -Chạy mau,ta đi nhầm đường tới lỗ đen! -Cái gì? Dẫn tôi đi đầu thai của ông đó hả? Ta đang định chạy ra xa thật nhanh nhưng quên mất là ta không có trọng lượng,Cái tên dẫn ta đi đầu thai đã vuột tay ta mà bỏ chạy trước. Thành ra ta đang lơ lửng mà… Lại nói về Thượng Quan Hi Mã, chẳng hiểu sao con trai ta lớn lên càng ngày càng xinh đẹp giống như nữ nhân.Đám tiểu nam hài mỗi lần nhìn thấy nó đều đỏ mặt, còn thường xuyên cho nó kẹo.Một ngày nào đó,Hi Mã nhào vào lòng ta, khuôn mặt phấn điêu ngọc mài tỏ vẻ vô cùng ấm ức.“Nương, con không chịu đâu! Tại sao Huyền Mặc cứ khen con xinh đẹp mà không khen con tuấn tú? Người ta không phải con gái, ô ~!”Ta cười cười v**t v* đầu nó, an ủi!“Mã nhi ngoan, có nương khen con tuấn tú được rồi”Thượng Quan Tán Lý đang đọc sách, nghe xong liền đi tới chỗ bọn ta, cười tà ác.“Có muốn trả thù không?”Ta rùng mình,Hi Mã lại hưng phấn vô cùng, vội vàng gật đầu.“Lấy giấy ghi lại Huyền Mặc khen con xinh đẹp bao nhiêu lần, sau này lấy nó làm vợ, xx nó gấp đôi!”“…”Ta kháo, Thượng Quan Tán Lý, không cần dạy hư con ta. Ngươi mới XX, XX cái đầu ngươiKhông ngờ Hi Mã lại ghi nhớ trong lòng.Sau này khi Huyền Mặc thành con dâu của ta rồi, trong lúc hứng chí…ta hỏi nó.“Lúc nhỏ ta thường xuyên nghe con khen Mã nhi xinh đẹp, sao bây giờ không thấy con khen như vậy nữa?”Huyền Mặc nghe xong, cười vô cùng khó coi, nhanh chóng kiếm cớ chuồn mất.Thượng Quan Tán Lý cười mãn nguyện.“Qủa nhiên hiệu quả!”
Lại nói về Thượng Quan Hi Mã, chẳng hiểu sao con trai ta lớn lên càng ngày càng xinh đẹp giống như nữ nhân.
Đám tiểu nam hài mỗi lần nhìn thấy nó đều đỏ mặt, còn thường xuyên cho nó kẹo.
Một ngày nào đó,Hi Mã nhào vào lòng ta, khuôn mặt phấn điêu ngọc mài tỏ vẻ vô cùng ấm ức.
“Nương, con không chịu đâu! Tại sao Huyền Mặc cứ khen con xinh đẹp mà không khen con tuấn tú? Người ta không phải con gái, ô ~!”
Ta cười cười v**t v* đầu nó, an ủi!
“Mã nhi ngoan, có nương khen con tuấn tú được rồi”
Thượng Quan Tán Lý đang đọc sách, nghe xong liền đi tới chỗ bọn ta, cười tà ác.
“Có muốn trả thù không?”
Ta rùng mình,Hi Mã lại hưng phấn vô cùng, vội vàng gật đầu.
“Lấy giấy ghi lại Huyền Mặc khen con xinh đẹp bao nhiêu lần, sau này lấy nó làm vợ, xx nó gấp đôi!”
“…”
Ta kháo, Thượng Quan Tán Lý, không cần dạy hư con ta. Ngươi mới XX, XX cái đầu ngươi
Không ngờ Hi Mã lại ghi nhớ trong lòng.
Sau này khi Huyền Mặc thành con dâu của ta rồi, trong lúc hứng chí…ta hỏi nó.
“Lúc nhỏ ta thường xuyên nghe con khen Mã nhi xinh đẹp, sao bây giờ không thấy con khen như vậy nữa?”
Huyền Mặc nghe xong, cười vô cùng khó coi, nhanh chóng kiếm cớ chuồn mất.
Thượng Quan Tán Lý cười mãn nguyện.
“Qủa nhiên hiệu quả!”
Xuyên Qua Thời Không, Ta Thành Vương PhiTác giả: Quỷ Quỷ, Quỷ QuỷTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-Ối cháy! Cháy rồi! Chạy mau!…. Sau 1 đêm ngắn ngủi,cả cô nhi viện ta ở đều hóa ra tro. Chỉ vì bản tính ngủ như chết mà ta vô tình…lên chầu trời. Nhìn lại cái xác cháy đen,ta ngậm ngùi,mới chỉ có 18 tuổi mà ta đã phải lìa cõi đời rồi,ông trời thật là quá bất công. -Đi theo ta nào cô gái! Một bóng dáng đen xì xì như cái xác của ta tiến lại gần và giơ đôi tay ra để ta nắm lấy. Cả thân thể ta từ từ lơ lửng trên không,cảm giác nhẹ nhàng,không hề có trọng lượng. Ta thật sự là đã chết rồi! -Tôi phải theo ông đi đâu? -Đi đầu thai! Coi như ông trời còn thương ta,cho ta đầu thai lại làm người. Đang thở phào nhẹ nhõm thì từ xa,ta nhìn thấy 1 trận hắc phong cuộn tròn,giữa tâm là 1 lỗ đen sâu hun hút,nó càng ngày càng tới gần như muốn nuốt chửng lấy ta. -Chạy mau,ta đi nhầm đường tới lỗ đen! -Cái gì? Dẫn tôi đi đầu thai của ông đó hả? Ta đang định chạy ra xa thật nhanh nhưng quên mất là ta không có trọng lượng,Cái tên dẫn ta đi đầu thai đã vuột tay ta mà bỏ chạy trước. Thành ra ta đang lơ lửng mà… Lại nói về Thượng Quan Hi Mã, chẳng hiểu sao con trai ta lớn lên càng ngày càng xinh đẹp giống như nữ nhân.Đám tiểu nam hài mỗi lần nhìn thấy nó đều đỏ mặt, còn thường xuyên cho nó kẹo.Một ngày nào đó,Hi Mã nhào vào lòng ta, khuôn mặt phấn điêu ngọc mài tỏ vẻ vô cùng ấm ức.“Nương, con không chịu đâu! Tại sao Huyền Mặc cứ khen con xinh đẹp mà không khen con tuấn tú? Người ta không phải con gái, ô ~!”Ta cười cười v**t v* đầu nó, an ủi!“Mã nhi ngoan, có nương khen con tuấn tú được rồi”Thượng Quan Tán Lý đang đọc sách, nghe xong liền đi tới chỗ bọn ta, cười tà ác.“Có muốn trả thù không?”Ta rùng mình,Hi Mã lại hưng phấn vô cùng, vội vàng gật đầu.“Lấy giấy ghi lại Huyền Mặc khen con xinh đẹp bao nhiêu lần, sau này lấy nó làm vợ, xx nó gấp đôi!”“…”Ta kháo, Thượng Quan Tán Lý, không cần dạy hư con ta. Ngươi mới XX, XX cái đầu ngươiKhông ngờ Hi Mã lại ghi nhớ trong lòng.Sau này khi Huyền Mặc thành con dâu của ta rồi, trong lúc hứng chí…ta hỏi nó.“Lúc nhỏ ta thường xuyên nghe con khen Mã nhi xinh đẹp, sao bây giờ không thấy con khen như vậy nữa?”Huyền Mặc nghe xong, cười vô cùng khó coi, nhanh chóng kiếm cớ chuồn mất.Thượng Quan Tán Lý cười mãn nguyện.“Qủa nhiên hiệu quả!”