Tại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt.... Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị "Các người...." Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..." Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..." Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho…
Chương 5: Tiền tệ
Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt.... Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị "Các người...." Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..." Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..." Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Lệ Ngọc Vy hớn hở chạy tới đại sảnh. Công việc của những người mới tới như cô là bồi bàn của hạ phẩm khách nhân. Cô vừa ra khỏi phòng thay đồ thì đã thấy rất nhiều bồi bàn khác cũng ở đây. Có người 10 tuổi, 12 tuổi, 16 tuổi,....xem ra cô là người nhỏ nhất rồi.... "Xin chào các ca ca, tỉ tỉ, muội là Ngọc Vy - Lệ Ngọc Vy, sau này mong các ca ca tỉ tỉ chiếu cố nhiều hơn..." Giọng nói non nớt của cô truyền ra hấp dẫn không ít ánh mắt trong phục vụ phòng nhất là các cô gái, ai cũng muốn đi tới véo cái má mềm mại của cô, có người lại muốn sờ da, sờ tay, vuốt tóc,.....còn các ca ca chỉ nhìn tỉ tỉ với ánh mắt bất đắc dĩ rồi lại hướng về phía cô cười chào thân thiện "Bà Triệu! Bà kiếm đâu được 1 manh manh muội muội cho tụi cháu vậy? Nhìn thiệt là dễ thương quá đi..." Trần Tri Âm vừa véo má Lệ Ngọc Vy vừa tủm tỉm nói "Ha ha.... nha đầu...từ nay về sau các ngươi sẽ làm việc cùng nhau lương tháng là 10 hồng tệ....các cháu thấy sao?" "Wow......" Mọi người thầm than lên một tiếng "Mọi người sao vậy? Các ca ca? Tỉ tỉ? Mọi người có sao không?" "Ngọc Vy...Hình như ta bị điên rồi, nếu không điên thì chắc cũng đang trong mộng......" Nghe vậy, Lệ Ngọc Vy bật cười véo má Hồ Tiếu 1 cái thật mạnh rồi bỏ chạy ra phía sau Triệu bà bà "Ah.... nha đầu thúi...muội dám véo ta hả?...." Nghe vậy, Lệ Ngọc Vy cười hì hì nói "Không phải là Tiếu ca ca nói là đang mơ sao? Muội chỉ giúp huynh thôi mà....." Lệ Ngọc Vy mang vẻ mặt cực kì vô tội nói "Thôi! Được rồi! Hai người đùa đủ chưa?" Triệu bà bà hét lên "Đủ...đủ rồi ạ..." Hai người lắp ba lắp bắp nói "Ngọc Vy à...hình như cháu không biết gì về tiền tệ thì phải...." "Vâng ạ....có vấn đề ạ?..." "Haiz...cháu không biết đến tiền thì làm sao mà tính toán cho khách hàng đây?..." Triệu bà bà rầu rĩ nói "......" Lệ Ngọc Vy chỉ im lặng, cô biết bà ấy sắp dạy cho mình những kiến thức mới nên cũng không dám hỏi nhiều " Tiền tệ ở đây chia làm 4 cấp bậc để dễ tùy thân. Bốn cấp bậc đó là LỤC - HỒNG - TỬ - KIM,còn ở một số nơi khác có thể có những hình thức trao đổi khác nhau như ở thành phố T sử dụng KIM - LAM - HẠT* - BÌNH hay ở thành phố J có thể dùng tiền ngoại quốc để đổi lấy tiền của chúng ta...." *HẠT: màu nâu
Lệ Ngọc Vy hớn hở chạy tới đại sảnh. Công việc của những người mới tới như cô là bồi bàn của hạ phẩm khách nhân. Cô vừa ra khỏi phòng thay đồ thì đã thấy rất nhiều bồi bàn khác cũng ở đây. Có người 10 tuổi, 12 tuổi, 16 tuổi,....xem ra cô là người nhỏ nhất rồi....
"Xin chào các ca ca, tỉ tỉ, muội là Ngọc Vy - Lệ Ngọc Vy, sau này mong các ca ca tỉ tỉ chiếu cố nhiều hơn..."
Giọng nói non nớt của cô truyền ra hấp dẫn không ít ánh mắt trong phục vụ phòng nhất là các cô gái, ai cũng muốn đi tới véo cái má mềm mại của cô, có người lại muốn sờ da, sờ tay, vuốt tóc,.....còn các ca ca chỉ nhìn tỉ tỉ với ánh mắt bất đắc dĩ rồi lại hướng về phía cô cười chào thân thiện
"Bà Triệu! Bà kiếm đâu được 1 manh manh muội muội cho tụi cháu vậy? Nhìn thiệt là dễ thương quá đi..."
Trần Tri Âm vừa véo má Lệ Ngọc Vy vừa tủm tỉm nói
"Ha ha.... nha đầu...từ nay về sau các ngươi sẽ làm việc cùng nhau lương tháng là 10 hồng tệ....các cháu thấy sao?"
"Wow......"
Mọi người thầm than lên một tiếng
"Mọi người sao vậy? Các ca ca? Tỉ tỉ? Mọi người có sao không?"
"Ngọc Vy...Hình như ta bị điên rồi, nếu không điên thì chắc cũng đang trong mộng......"
Nghe vậy, Lệ Ngọc Vy bật cười véo má Hồ Tiếu 1 cái thật mạnh rồi bỏ chạy ra phía sau Triệu bà bà
"Ah.... nha đầu thúi...muội dám véo ta hả?...."
Nghe vậy, Lệ Ngọc Vy cười hì hì nói
"Không phải là Tiếu ca ca nói là đang mơ sao? Muội chỉ giúp huynh thôi mà....."
Lệ Ngọc Vy mang vẻ mặt cực kì vô tội nói
"Thôi! Được rồi! Hai người đùa đủ chưa?"
Triệu bà bà hét lên
"Đủ...đủ rồi ạ..."
Hai người lắp ba lắp bắp nói
"Ngọc Vy à...hình như cháu không biết gì về tiền tệ thì phải...."
"Vâng ạ....có vấn đề ạ?..."
"Haiz...cháu không biết đến tiền thì làm sao mà tính toán cho khách hàng đây?..."
Triệu bà bà rầu rĩ nói
"......"
Lệ Ngọc Vy chỉ im lặng, cô biết bà ấy sắp dạy cho mình những kiến thức mới nên cũng không dám hỏi nhiều
" Tiền tệ ở đây chia làm 4 cấp bậc để dễ tùy thân. Bốn cấp bậc đó là LỤC - HỒNG - TỬ - KIM,còn ở một số nơi khác có thể có những hình thức trao đổi khác nhau như ở thành phố T sử dụng KIM - LAM - HẠT* - BÌNH hay ở thành phố J có thể dùng tiền ngoại quốc để đổi lấy tiền của chúng ta...."
*HẠT: màu nâu
Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt.... Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị "Các người...." Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..." Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..." Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Lệ Ngọc Vy hớn hở chạy tới đại sảnh. Công việc của những người mới tới như cô là bồi bàn của hạ phẩm khách nhân. Cô vừa ra khỏi phòng thay đồ thì đã thấy rất nhiều bồi bàn khác cũng ở đây. Có người 10 tuổi, 12 tuổi, 16 tuổi,....xem ra cô là người nhỏ nhất rồi.... "Xin chào các ca ca, tỉ tỉ, muội là Ngọc Vy - Lệ Ngọc Vy, sau này mong các ca ca tỉ tỉ chiếu cố nhiều hơn..." Giọng nói non nớt của cô truyền ra hấp dẫn không ít ánh mắt trong phục vụ phòng nhất là các cô gái, ai cũng muốn đi tới véo cái má mềm mại của cô, có người lại muốn sờ da, sờ tay, vuốt tóc,.....còn các ca ca chỉ nhìn tỉ tỉ với ánh mắt bất đắc dĩ rồi lại hướng về phía cô cười chào thân thiện "Bà Triệu! Bà kiếm đâu được 1 manh manh muội muội cho tụi cháu vậy? Nhìn thiệt là dễ thương quá đi..." Trần Tri Âm vừa véo má Lệ Ngọc Vy vừa tủm tỉm nói "Ha ha.... nha đầu...từ nay về sau các ngươi sẽ làm việc cùng nhau lương tháng là 10 hồng tệ....các cháu thấy sao?" "Wow......" Mọi người thầm than lên một tiếng "Mọi người sao vậy? Các ca ca? Tỉ tỉ? Mọi người có sao không?" "Ngọc Vy...Hình như ta bị điên rồi, nếu không điên thì chắc cũng đang trong mộng......" Nghe vậy, Lệ Ngọc Vy bật cười véo má Hồ Tiếu 1 cái thật mạnh rồi bỏ chạy ra phía sau Triệu bà bà "Ah.... nha đầu thúi...muội dám véo ta hả?...." Nghe vậy, Lệ Ngọc Vy cười hì hì nói "Không phải là Tiếu ca ca nói là đang mơ sao? Muội chỉ giúp huynh thôi mà....." Lệ Ngọc Vy mang vẻ mặt cực kì vô tội nói "Thôi! Được rồi! Hai người đùa đủ chưa?" Triệu bà bà hét lên "Đủ...đủ rồi ạ..." Hai người lắp ba lắp bắp nói "Ngọc Vy à...hình như cháu không biết gì về tiền tệ thì phải...." "Vâng ạ....có vấn đề ạ?..." "Haiz...cháu không biết đến tiền thì làm sao mà tính toán cho khách hàng đây?..." Triệu bà bà rầu rĩ nói "......" Lệ Ngọc Vy chỉ im lặng, cô biết bà ấy sắp dạy cho mình những kiến thức mới nên cũng không dám hỏi nhiều " Tiền tệ ở đây chia làm 4 cấp bậc để dễ tùy thân. Bốn cấp bậc đó là LỤC - HỒNG - TỬ - KIM,còn ở một số nơi khác có thể có những hình thức trao đổi khác nhau như ở thành phố T sử dụng KIM - LAM - HẠT* - BÌNH hay ở thành phố J có thể dùng tiền ngoại quốc để đổi lấy tiền của chúng ta...." *HẠT: màu nâu