Tại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt....  Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị  "Các người...."  Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói  "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..."  Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy  "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..."  Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn  "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho…

Chương 17: Kết cục của hai cha con hèn hạ

Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt....  Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị  "Các người...."  Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói  "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..."  Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy  "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..."  Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn  "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Bà Triệu chậm rãi bước tới, mặc một bộ đồ công sở dài. Mái tóc được búi lên gọn gàng, tay cầm 1 quyển sổ ra dáng chuẩn nhân viên công sở. Thoạt nhìn trẻ lại như phụ nhân 40 tuổi ""Bà Triệu!"" Mọi người đồng loạt quay về phía Triệu chủ tịch chỉ duy có cha con Chu Trần Khôi là mồ hôi chảy ròng ròng....chắc chắn chủ tịch tức giận rồi..... ""Có ta ở đây, ai dám bắt nạt Vy Vy? Bước ra đây!"" Bà Triệu phẫn nộ quát lên ""Chủ tịch à....chúng ta chỉ....chỉ ở đây chào hỏi Lệ quản lý thôi mà.....a! đúng vậy, chúng tôi đang chào hỏi Lệ quản lý!"" Chu Trần Khôi lắp ba lắp bắp nói ""Chào hỏi tập thể?"" Bà Triệu hỏi ngược ""Đúng vậy, chúng tôi định cho Lệ quản lý một cái thật lớn kinh hỉ!"" Thấy vậy, Bà Triệu quắc quắc tay gọi cô bé vừa nãy Lệ Ngọc Vy gọi lên ""Ta không cần biết ngươi là ai, ngươi tên gì, có địa vị như thế nào nhưng từ nay về sau cô bé này sẽ thay thế Chu Trần Khôi làm khu CAY quản lý!"" Lời nói như sấm bên tai giáng thẳng vào trái tim hai cha con họ Chu, trong thâm tâm, mọi người đã âm thầm đưa Lệ Ngọc Vy vào danh sách những người không thể trêu chọc ""Đuổi hai cha con này ra khỏi nhà hàng!"" Bà Triệu lạnh lùng quát. Chỉ có Lệ Ngọc Vy than lão bà này thật biết lợi dụng thời cơ. Rõ ràng đã chướng mắt từ lâu mà làm ra vẻ bảo hộ cô, coi như cô thiếu bà một cái ân tình..... ""Haiz....."" Lệ Ngọc Vy thở dài.... Xuyên Linh thấy vậy đứng bên cạnh cười cười

Bà Triệu chậm rãi bước tới, mặc một bộ đồ công sở dài. Mái tóc được búi lên gọn gàng, tay cầm 1 quyển sổ ra dáng chuẩn nhân viên công sở. Thoạt nhìn trẻ lại như phụ nhân 40 tuổi 

""Bà Triệu!"" 

Mọi người đồng loạt quay về phía Triệu chủ tịch chỉ duy có cha con Chu Trần Khôi là mồ hôi chảy ròng ròng....chắc chắn chủ tịch tức giận rồi..... 

""Có ta ở đây, ai dám bắt nạt Vy Vy? Bước ra đây!"" 

Bà Triệu phẫn nộ quát lên 

""Chủ tịch à....chúng ta chỉ....chỉ ở đây chào hỏi Lệ quản lý thôi mà.....a! đúng vậy, chúng tôi đang chào hỏi Lệ quản lý!"" 

Chu Trần Khôi lắp ba lắp bắp nói 

""Chào hỏi tập thể?"" 

Bà Triệu hỏi ngược 

""Đúng vậy, chúng tôi định cho Lệ quản lý một cái thật lớn kinh hỉ!"" 

Thấy vậy, Bà Triệu quắc quắc tay gọi cô bé vừa nãy Lệ Ngọc Vy gọi lên 

""Ta không cần biết ngươi là ai, ngươi tên gì, có địa vị như thế nào nhưng từ nay về sau cô bé này sẽ thay thế Chu Trần Khôi làm khu CAY quản lý!"" 

Lời nói như sấm bên tai giáng thẳng vào trái tim hai cha con họ Chu, trong thâm tâm, mọi người đã âm thầm đưa Lệ Ngọc Vy vào danh sách những người không thể trêu chọc 

""Đuổi hai cha con này ra khỏi nhà hàng!"" 

Bà Triệu lạnh lùng quát. Chỉ có Lệ Ngọc Vy than lão bà này thật biết lợi dụng thời cơ. Rõ ràng đã chướng mắt từ lâu mà làm ra vẻ bảo hộ cô, coi như cô thiếu bà một cái ân tình..... 

""Haiz....."" 

Lệ Ngọc Vy thở dài.... 

Xuyên Linh thấy vậy đứng bên cạnh cười cười

Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt....  Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị  "Các người...."  Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói  "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..."  Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy  "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..."  Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn  "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Bà Triệu chậm rãi bước tới, mặc một bộ đồ công sở dài. Mái tóc được búi lên gọn gàng, tay cầm 1 quyển sổ ra dáng chuẩn nhân viên công sở. Thoạt nhìn trẻ lại như phụ nhân 40 tuổi ""Bà Triệu!"" Mọi người đồng loạt quay về phía Triệu chủ tịch chỉ duy có cha con Chu Trần Khôi là mồ hôi chảy ròng ròng....chắc chắn chủ tịch tức giận rồi..... ""Có ta ở đây, ai dám bắt nạt Vy Vy? Bước ra đây!"" Bà Triệu phẫn nộ quát lên ""Chủ tịch à....chúng ta chỉ....chỉ ở đây chào hỏi Lệ quản lý thôi mà.....a! đúng vậy, chúng tôi đang chào hỏi Lệ quản lý!"" Chu Trần Khôi lắp ba lắp bắp nói ""Chào hỏi tập thể?"" Bà Triệu hỏi ngược ""Đúng vậy, chúng tôi định cho Lệ quản lý một cái thật lớn kinh hỉ!"" Thấy vậy, Bà Triệu quắc quắc tay gọi cô bé vừa nãy Lệ Ngọc Vy gọi lên ""Ta không cần biết ngươi là ai, ngươi tên gì, có địa vị như thế nào nhưng từ nay về sau cô bé này sẽ thay thế Chu Trần Khôi làm khu CAY quản lý!"" Lời nói như sấm bên tai giáng thẳng vào trái tim hai cha con họ Chu, trong thâm tâm, mọi người đã âm thầm đưa Lệ Ngọc Vy vào danh sách những người không thể trêu chọc ""Đuổi hai cha con này ra khỏi nhà hàng!"" Bà Triệu lạnh lùng quát. Chỉ có Lệ Ngọc Vy than lão bà này thật biết lợi dụng thời cơ. Rõ ràng đã chướng mắt từ lâu mà làm ra vẻ bảo hộ cô, coi như cô thiếu bà một cái ân tình..... ""Haiz....."" Lệ Ngọc Vy thở dài.... Xuyên Linh thấy vậy đứng bên cạnh cười cười

Chương 17: Kết cục của hai cha con hèn hạ