Nó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>.
Chương 12
Hoàng Hậu! Nàng Đừng Quậy NữaTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>. _Thôi ta không nói chuyện với nàng nữa. Ta lên triều đây. Nàng nhớ phải ngoan ngoãn ở đây nha. Ta lên triều rồi sẽ về chơi với nàng - hắn buông đũa, xoa đầu nói và nói._Chàng đi đi không muộn giờ lên triều đó.- nó_ Ừ! Ta đi đây - Nói xong hắn sửa lại y phục rồi phất tay áo đi mất._Tiểu Thúy!!- Nó nhìn hắn đi khuất mỉm cười rất gian rồi gọi Tiểu Thúy_Tiểu thư người có gì phân phó ạ - Tiểu Thúy hành lễ rồi cung kính nói._Em đi chuẩn bị đi chúng ta đi ra ngoài thành chơi một lát._Tiểu thư không được đâu ạ. Phải có lệnh bài chúng ta mới xuất cung được. Nêu tự ý xuất cung sẽ bị phạt đó. Mà hoàng thượng có lệnh không cho tiểu thư xuất cung - Tiểu Thúy nghe nó nói muốn xuất cung thì sợ xanh mặt vội vã quỳ xuống nói._ Cái gì?? Hắn dám không cho ta xuất cung.-nó_Thôi,ta biết rồi em lui ra đi ta muốn nghỉ ngơi,đừng vào làm phiền ta.-nó giả bộ mệt mỏi nói._Vâng ạ!-Tiểu Thúy hành lễ rồi đi ra không quên đóng của phòng lại._Tên Lãnh Phong Thần đáng gét kia dám không cho bản tiểu thư đây ra ngoài chơi...hử...bổn cô nương đây cứ đi chơi đó ngươi làm gì được ta.-nó------------------ Một canh giờ
_Thôi ta không nói chuyện với nàng nữa. Ta lên triều đây. Nàng nhớ phải ngoan ngoãn ở đây nha. Ta lên triều rồi sẽ về chơi với nàng - hắn buông đũa, xoa đầu nói và nói._Chàng đi đi không muộn giờ lên triều đó.- nó
_ Ừ! Ta đi đây - Nói xong hắn sửa lại y phục rồi phất tay áo đi mất.
_Tiểu Thúy!!- Nó nhìn hắn đi khuất mỉm cười rất gian rồi gọi Tiểu Thúy
_Tiểu thư người có gì phân phó ạ - Tiểu Thúy hành lễ rồi cung kính nói.
_Em đi chuẩn bị đi chúng ta đi ra ngoài thành chơi một lát.
_Tiểu thư không được đâu ạ. Phải có lệnh bài chúng ta mới xuất cung được. Nêu tự ý xuất cung sẽ bị phạt đó. Mà hoàng thượng có lệnh không cho tiểu thư xuất cung - Tiểu Thúy nghe nó nói muốn xuất cung thì sợ xanh mặt vội vã quỳ xuống nói.
_ Cái gì?? Hắn dám không cho ta xuất cung.-nó
_Thôi,ta biết rồi em lui ra đi ta muốn nghỉ ngơi,đừng vào làm phiền ta.-nó giả bộ mệt mỏi nói.
_Vâng ạ!-Tiểu Thúy hành lễ rồi đi ra không quên đóng của phòng lại.
_Tên Lãnh Phong Thần đáng gét kia dám không cho bản tiểu thư đây ra ngoài chơi...hử...bổn cô nương đây cứ đi chơi đó ngươi làm gì được ta.-nó
------------------ Một canh giờ
Hoàng Hậu! Nàng Đừng Quậy NữaTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>. _Thôi ta không nói chuyện với nàng nữa. Ta lên triều đây. Nàng nhớ phải ngoan ngoãn ở đây nha. Ta lên triều rồi sẽ về chơi với nàng - hắn buông đũa, xoa đầu nói và nói._Chàng đi đi không muộn giờ lên triều đó.- nó_ Ừ! Ta đi đây - Nói xong hắn sửa lại y phục rồi phất tay áo đi mất._Tiểu Thúy!!- Nó nhìn hắn đi khuất mỉm cười rất gian rồi gọi Tiểu Thúy_Tiểu thư người có gì phân phó ạ - Tiểu Thúy hành lễ rồi cung kính nói._Em đi chuẩn bị đi chúng ta đi ra ngoài thành chơi một lát._Tiểu thư không được đâu ạ. Phải có lệnh bài chúng ta mới xuất cung được. Nêu tự ý xuất cung sẽ bị phạt đó. Mà hoàng thượng có lệnh không cho tiểu thư xuất cung - Tiểu Thúy nghe nó nói muốn xuất cung thì sợ xanh mặt vội vã quỳ xuống nói._ Cái gì?? Hắn dám không cho ta xuất cung.-nó_Thôi,ta biết rồi em lui ra đi ta muốn nghỉ ngơi,đừng vào làm phiền ta.-nó giả bộ mệt mỏi nói._Vâng ạ!-Tiểu Thúy hành lễ rồi đi ra không quên đóng của phòng lại._Tên Lãnh Phong Thần đáng gét kia dám không cho bản tiểu thư đây ra ngoài chơi...hử...bổn cô nương đây cứ đi chơi đó ngươi làm gì được ta.-nó------------------ Một canh giờ