A Quân cảm giác được có một bàn tay đang v**t v* mặt mình, bàn tay đó … lạnh ngắt. A Quân mở mắt ra, phát hiện mình lúc này không phải ở trong huyệt động, mà là đang ở bài cỏ trong rừng.Cỏ xanh mềm mại tản mát ra hơi thở tươi mắt, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu trên người làm cho A Quân cảm thấy có một cổ khoan khoái dễ chịu nói không nên lời. Trước mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú nhìn thấy trước lúc ngất xỉu, bởi vì ở ngoài huyệt động nên giờ hắn có dịp thấy rõ hơn, thật sự là hoàn mỹ đến mức khiền người ta ganh tị! Nếu bên cạnh có một người bằng hữu như vậy, Chỉ sợ chính mình cả đời cũng không có lấy một người yêu. A Quân thầm nghĩ. “Ngươi tỉnh?” Người nọ hướng hắn mỉm cười. “Ừm......” A Quân liền như vậy ngơ ngác đáp lời, tất nhiên cũng quên mất sợ hãi. Có lẽ, người trước mặt hắn ôn nhu làm cho hắn không còn cảm giác nguy hiểm. “Trước hết ăn một chút gì đi?” Người nọ hướng hắn đưa đến một thứ đồ vật, nhìn có vẻ quen quen, hình như là thịt nướng. “Cám ơn.” A Quân tiếp nhận, hắn cũng đói bụng…
Chương 39
Xà QuânTác giả: YoukoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnA Quân cảm giác được có một bàn tay đang v**t v* mặt mình, bàn tay đó … lạnh ngắt. A Quân mở mắt ra, phát hiện mình lúc này không phải ở trong huyệt động, mà là đang ở bài cỏ trong rừng.Cỏ xanh mềm mại tản mát ra hơi thở tươi mắt, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu trên người làm cho A Quân cảm thấy có một cổ khoan khoái dễ chịu nói không nên lời. Trước mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú nhìn thấy trước lúc ngất xỉu, bởi vì ở ngoài huyệt động nên giờ hắn có dịp thấy rõ hơn, thật sự là hoàn mỹ đến mức khiền người ta ganh tị! Nếu bên cạnh có một người bằng hữu như vậy, Chỉ sợ chính mình cả đời cũng không có lấy một người yêu. A Quân thầm nghĩ. “Ngươi tỉnh?” Người nọ hướng hắn mỉm cười. “Ừm......” A Quân liền như vậy ngơ ngác đáp lời, tất nhiên cũng quên mất sợ hãi. Có lẽ, người trước mặt hắn ôn nhu làm cho hắn không còn cảm giác nguy hiểm. “Trước hết ăn một chút gì đi?” Người nọ hướng hắn đưa đến một thứ đồ vật, nhìn có vẻ quen quen, hình như là thịt nướng. “Cám ơn.” A Quân tiếp nhận, hắn cũng đói bụng… “Đem ngươi bẻ cong, ta thực sự không nỡ a.” Xà Quân cố nín cười.Hán Phong phất tay ý bảo Xà Quân trước tiên khoan nói đã, “Tốt lắm, em không bức anh.” Nàng nói.“Thật sự?” A Quân vẻ mặt kinh hỉ.“Dù sao cho dù em không bức anh, anh ngày mai cũng phải đúng giờ xuất hiện.” Hán Phong buông tay xuống.“......”“Đúng rồi, anh hai, anh còn nhớ rõ anh B ngồi cùng bàn với anh thời trung học không? Anh đó cuối tuần sau là kết hôn rồi đấy.”“Chuyện đó thì có liên quan gì tới anh?” A Quân hỏi lại.“Đúng rồi, còn có cái kia chị C, đại khái cuối tháng này sẽ làm mẹ.”“Bụng của cổ cũng không phải do anh làm lớn a.” (=)))) A Quân sự không liên quan tới mình.“Cha mẹ tuổi lớn, bọn họ cũng hy vọng có thể sớm ngày ôm được cháu đích tôn” Hán Phong chuyển lời khuyên nhủ đầy thấm thía.A Quân chỉ vào Xà Quân: “Thế thì để cho y sinh giúp ta đi.”“Ta nghĩ, cho dù ta nguyện ý, chủ nhân cũng là sẽ không để cho ta và ngươi cưới nhau đâu.”“Kỳ thật ta không ngại.”“Cái gì?” Xà Quân không có dự đoán được Hán Phong sẽ phản ứng như thế.“Cho dù tôi không muốn YY anh hai, nhưng nếu anh có thể vì hắn hoài thai sinh con, có thể chứng kiến kỳ tích này tôi coi như là kiếp nầy sống không uổng. Dựa vào cái gì tôi lại không cho phép chứ?” (vâng nếu ai chưa quên thì nàng ấy là hủ nữ =)))Gặp Hán Phong trong mắt tràn ngập hy vọng mãnh liệt, giống như mặt trời trên sa mạc chói chang, chấp niệm này giống như có thể đem hết thảy tiêu tan thành tro. Khí thế này làm cho Xà Quân bỗng nhiên có điểm muốn chạy trốn, tựa hồ vừa rồi chỉ là nói sai.Cũng không ngờ tới rằng bị cô giữ chặt tay: “Làm em gái, tôi hy vọng anh hai có thể làm công, cho dù nhìn ảnh thế nào cũng ra tiểu thụ. Khó có được người không chê, cũng thật sự là ủy khuất anh rồi, đại tẩu.”“Ta......”Hán Phong càng tươi cười thân thiết hơn: “Anh tính toán khi nào thì đem đứa nhỏ giao ra đây?”“Anh không cần nhân cơ hội để chiếm tiện nghi của Hán Phong.” A Quân đoạt lại tay Xà Quân.Như thế nào cảm giác vừa rồi tựa như bị người ta cướp về lại vậy...... Xà Quân yên lặng đặt tay trước ngực, ở chỗ trái tim.
“Đem ngươi bẻ cong, ta thực sự không nỡ a.” Xà Quân cố nín cười.
Hán Phong phất tay ý bảo Xà Quân trước tiên khoan nói đã, “Tốt lắm, em không bức anh.” Nàng nói.
“Thật sự?” A Quân vẻ mặt kinh hỉ.
“Dù sao cho dù em không bức anh, anh ngày mai cũng phải đúng giờ xuất hiện.” Hán Phong buông tay xuống.
“......”
“Đúng rồi, anh hai, anh còn nhớ rõ anh B ngồi cùng bàn với anh thời trung học không? Anh đó cuối tuần sau là kết hôn rồi đấy.”
“Chuyện đó thì có liên quan gì tới anh?” A Quân hỏi lại.
“Đúng rồi, còn có cái kia chị C, đại khái cuối tháng này sẽ làm mẹ.”
“Bụng của cổ cũng không phải do anh làm lớn a.” (=)))) A Quân sự không liên quan tới mình.
“Cha mẹ tuổi lớn, bọn họ cũng hy vọng có thể sớm ngày ôm được cháu đích tôn” Hán Phong chuyển lời khuyên nhủ đầy thấm thía.
A Quân chỉ vào Xà Quân: “Thế thì để cho y sinh giúp ta đi.”
“Ta nghĩ, cho dù ta nguyện ý, chủ nhân cũng là sẽ không để cho ta và ngươi cưới nhau đâu.”
“Kỳ thật ta không ngại.”
“Cái gì?” Xà Quân không có dự đoán được Hán Phong sẽ phản ứng như thế.
“Cho dù tôi không muốn YY anh hai, nhưng nếu anh có thể vì hắn hoài thai sinh con, có thể chứng kiến kỳ tích này tôi coi như là kiếp nầy sống không uổng. Dựa vào cái gì tôi lại không cho phép chứ?” (vâng nếu ai chưa quên thì nàng ấy là hủ nữ =)))
Gặp Hán Phong trong mắt tràn ngập hy vọng mãnh liệt, giống như mặt trời trên sa mạc chói chang, chấp niệm này giống như có thể đem hết thảy tiêu tan thành tro. Khí thế này làm cho Xà Quân bỗng nhiên có điểm muốn chạy trốn, tựa hồ vừa rồi chỉ là nói sai.
Cũng không ngờ tới rằng bị cô giữ chặt tay: “Làm em gái, tôi hy vọng anh hai có thể làm công, cho dù nhìn ảnh thế nào cũng ra tiểu thụ. Khó có được người không chê, cũng thật sự là ủy khuất anh rồi, đại tẩu.”
“Ta......”
Hán Phong càng tươi cười thân thiết hơn: “Anh tính toán khi nào thì đem đứa nhỏ giao ra đây?”
“Anh không cần nhân cơ hội để chiếm tiện nghi của Hán Phong.” A Quân đoạt lại tay Xà Quân.
Như thế nào cảm giác vừa rồi tựa như bị người ta cướp về lại vậy...... Xà Quân yên lặng đặt tay trước ngực, ở chỗ trái tim.
Xà QuânTác giả: YoukoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnA Quân cảm giác được có một bàn tay đang v**t v* mặt mình, bàn tay đó … lạnh ngắt. A Quân mở mắt ra, phát hiện mình lúc này không phải ở trong huyệt động, mà là đang ở bài cỏ trong rừng.Cỏ xanh mềm mại tản mát ra hơi thở tươi mắt, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu trên người làm cho A Quân cảm thấy có một cổ khoan khoái dễ chịu nói không nên lời. Trước mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú nhìn thấy trước lúc ngất xỉu, bởi vì ở ngoài huyệt động nên giờ hắn có dịp thấy rõ hơn, thật sự là hoàn mỹ đến mức khiền người ta ganh tị! Nếu bên cạnh có một người bằng hữu như vậy, Chỉ sợ chính mình cả đời cũng không có lấy một người yêu. A Quân thầm nghĩ. “Ngươi tỉnh?” Người nọ hướng hắn mỉm cười. “Ừm......” A Quân liền như vậy ngơ ngác đáp lời, tất nhiên cũng quên mất sợ hãi. Có lẽ, người trước mặt hắn ôn nhu làm cho hắn không còn cảm giác nguy hiểm. “Trước hết ăn một chút gì đi?” Người nọ hướng hắn đưa đến một thứ đồ vật, nhìn có vẻ quen quen, hình như là thịt nướng. “Cám ơn.” A Quân tiếp nhận, hắn cũng đói bụng… “Đem ngươi bẻ cong, ta thực sự không nỡ a.” Xà Quân cố nín cười.Hán Phong phất tay ý bảo Xà Quân trước tiên khoan nói đã, “Tốt lắm, em không bức anh.” Nàng nói.“Thật sự?” A Quân vẻ mặt kinh hỉ.“Dù sao cho dù em không bức anh, anh ngày mai cũng phải đúng giờ xuất hiện.” Hán Phong buông tay xuống.“......”“Đúng rồi, anh hai, anh còn nhớ rõ anh B ngồi cùng bàn với anh thời trung học không? Anh đó cuối tuần sau là kết hôn rồi đấy.”“Chuyện đó thì có liên quan gì tới anh?” A Quân hỏi lại.“Đúng rồi, còn có cái kia chị C, đại khái cuối tháng này sẽ làm mẹ.”“Bụng của cổ cũng không phải do anh làm lớn a.” (=)))) A Quân sự không liên quan tới mình.“Cha mẹ tuổi lớn, bọn họ cũng hy vọng có thể sớm ngày ôm được cháu đích tôn” Hán Phong chuyển lời khuyên nhủ đầy thấm thía.A Quân chỉ vào Xà Quân: “Thế thì để cho y sinh giúp ta đi.”“Ta nghĩ, cho dù ta nguyện ý, chủ nhân cũng là sẽ không để cho ta và ngươi cưới nhau đâu.”“Kỳ thật ta không ngại.”“Cái gì?” Xà Quân không có dự đoán được Hán Phong sẽ phản ứng như thế.“Cho dù tôi không muốn YY anh hai, nhưng nếu anh có thể vì hắn hoài thai sinh con, có thể chứng kiến kỳ tích này tôi coi như là kiếp nầy sống không uổng. Dựa vào cái gì tôi lại không cho phép chứ?” (vâng nếu ai chưa quên thì nàng ấy là hủ nữ =)))Gặp Hán Phong trong mắt tràn ngập hy vọng mãnh liệt, giống như mặt trời trên sa mạc chói chang, chấp niệm này giống như có thể đem hết thảy tiêu tan thành tro. Khí thế này làm cho Xà Quân bỗng nhiên có điểm muốn chạy trốn, tựa hồ vừa rồi chỉ là nói sai.Cũng không ngờ tới rằng bị cô giữ chặt tay: “Làm em gái, tôi hy vọng anh hai có thể làm công, cho dù nhìn ảnh thế nào cũng ra tiểu thụ. Khó có được người không chê, cũng thật sự là ủy khuất anh rồi, đại tẩu.”“Ta......”Hán Phong càng tươi cười thân thiết hơn: “Anh tính toán khi nào thì đem đứa nhỏ giao ra đây?”“Anh không cần nhân cơ hội để chiếm tiện nghi của Hán Phong.” A Quân đoạt lại tay Xà Quân.Như thế nào cảm giác vừa rồi tựa như bị người ta cướp về lại vậy...... Xà Quân yên lặng đặt tay trước ngực, ở chỗ trái tim.