A Quân cảm giác được có một bàn tay đang v**t v* mặt mình, bàn tay đó … lạnh ngắt. A Quân mở mắt ra, phát hiện mình lúc này không phải ở trong huyệt động, mà là đang ở bài cỏ trong rừng.Cỏ xanh mềm mại tản mát ra hơi thở tươi mắt, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu trên người làm cho A Quân cảm thấy có một cổ khoan khoái dễ chịu nói không nên lời. Trước mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú nhìn thấy trước lúc ngất xỉu, bởi vì ở ngoài huyệt động nên giờ hắn có dịp thấy rõ hơn, thật sự là hoàn mỹ đến mức khiền người ta ganh tị! Nếu bên cạnh có một người bằng hữu như vậy, Chỉ sợ chính mình cả đời cũng không có lấy một người yêu. A Quân thầm nghĩ. “Ngươi tỉnh?” Người nọ hướng hắn mỉm cười. “Ừm......” A Quân liền như vậy ngơ ngác đáp lời, tất nhiên cũng quên mất sợ hãi. Có lẽ, người trước mặt hắn ôn nhu làm cho hắn không còn cảm giác nguy hiểm. “Trước hết ăn một chút gì đi?” Người nọ hướng hắn đưa đến một thứ đồ vật, nhìn có vẻ quen quen, hình như là thịt nướng. “Cám ơn.” A Quân tiếp nhận, hắn cũng đói bụng…
Chương 64
Xà QuânTác giả: YoukoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnA Quân cảm giác được có một bàn tay đang v**t v* mặt mình, bàn tay đó … lạnh ngắt. A Quân mở mắt ra, phát hiện mình lúc này không phải ở trong huyệt động, mà là đang ở bài cỏ trong rừng.Cỏ xanh mềm mại tản mát ra hơi thở tươi mắt, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu trên người làm cho A Quân cảm thấy có một cổ khoan khoái dễ chịu nói không nên lời. Trước mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú nhìn thấy trước lúc ngất xỉu, bởi vì ở ngoài huyệt động nên giờ hắn có dịp thấy rõ hơn, thật sự là hoàn mỹ đến mức khiền người ta ganh tị! Nếu bên cạnh có một người bằng hữu như vậy, Chỉ sợ chính mình cả đời cũng không có lấy một người yêu. A Quân thầm nghĩ. “Ngươi tỉnh?” Người nọ hướng hắn mỉm cười. “Ừm......” A Quân liền như vậy ngơ ngác đáp lời, tất nhiên cũng quên mất sợ hãi. Có lẽ, người trước mặt hắn ôn nhu làm cho hắn không còn cảm giác nguy hiểm. “Trước hết ăn một chút gì đi?” Người nọ hướng hắn đưa đến một thứ đồ vật, nhìn có vẻ quen quen, hình như là thịt nướng. “Cám ơn.” A Quân tiếp nhận, hắn cũng đói bụng… Mấy tháng sau, Hán Phong bỗng nhiên nói muốn đính hôn rồi, đối phương đương nhiên là một người tuổi trẻ tài cao, khó có được chính là cậu ta nguyện ý ở rể.Đem người mang về nhà gặp cha mẹ, A Quân soi xét, cái cậu thanh niên gọi là Hiểu Tiệp kia chính là Hồ tinh.“Không nghĩ tới ta từ khế đệ biến thành muội phu chứ gì?”Hồ chính trực đập bả vai A Quân nói.“Cậu biến thành cái gì cũng tốt, chỉ cần đối với Hán Phong tốt là được rồi......”A Quân phản ứng lạnh nhạt.“Ai, ta xem ngươi...... vẫn là thẳng không được rồi......”“......”......“Hạnh phúc đã đi qua,Ta không còn có thể bày tỏ tấm lòng,Chỉ một chữ yêu,Cũng cần đúng lúc,Chỉ trễ một giây,Tiếng lòng mình cũng đã trở thành dĩ vãng......” (*)A Quân ngân nga cùng giai điệu.“Không ngờ rằng ngươi hát cũng tệ nhỉ......” Một bóng hình màu trắng ngồi xuống bên cạnh hắn.A Quân quay đầu, là vạt áo quen thuộc kia.“Xà......”Người nọ cười yếu ớt gật đầu.“Tóc của anh cắt rồi hả?”A Quân hỏi.“Ân, bỗng dưng muốn trải nghiệm tạo hình mới. Cảm giác như thế nào?”“Cũng được, mọi việc ổn thỏa hết rồi?”“Đúng vậy. Quá trình không thể nói cho ngươi biết.”“Tôi không muốn biết.”“Mùa hè ở Châu Úc không tệ nha......”“Vậy sao......”“Bởi vì hộ chiếu của ta bị mất, cho nên chỉ có thể đợi đến lúc trời ấm áp bơi trở về...... Xem như là nhập cư trái phép đó, không được nói cho người khác biết.”“......”“Chúng ta đây tiếp tục...... chuyện báo ân của ta......”“Chuyện hơn một nghìn năm trước còn mấy ai nhớ rõ chứ? Được rồi.”A Quân đại lượng khoát khoát tay.“Còn có thể ở lại nhà ngươi sao?”“Tùy anh.”......HOÀN
Mấy tháng sau, Hán Phong bỗng nhiên nói muốn đính hôn rồi, đối phương đương nhiên là một người tuổi trẻ tài cao, khó có được chính là cậu ta nguyện ý ở rể.
Đem người mang về nhà gặp cha mẹ, A Quân soi xét, cái cậu thanh niên gọi là Hiểu Tiệp kia chính là Hồ tinh.
“Không nghĩ tới ta từ khế đệ biến thành muội phu chứ gì?”Hồ chính trực đập bả vai A Quân nói.
“Cậu biến thành cái gì cũng tốt, chỉ cần đối với Hán Phong tốt là được rồi......”A Quân phản ứng lạnh nhạt.
“Ai, ta xem ngươi...... vẫn là thẳng không được rồi......”
“......”
......
“Hạnh phúc đã đi qua,
Ta không còn có thể bày tỏ tấm lòng,
Chỉ một chữ yêu,
Cũng cần đúng lúc,
Chỉ trễ một giây,
Tiếng lòng mình cũng đã trở thành dĩ vãng......” (*)
A Quân ngân nga cùng giai điệu.
“Không ngờ rằng ngươi hát cũng tệ nhỉ......” Một bóng hình màu trắng ngồi xuống bên cạnh hắn.
A Quân quay đầu, là vạt áo quen thuộc kia.
“Xà......”
Người nọ cười yếu ớt gật đầu.
“Tóc của anh cắt rồi hả?”A Quân hỏi.
“Ân, bỗng dưng muốn trải nghiệm tạo hình mới. Cảm giác như thế nào?”
“Cũng được, mọi việc ổn thỏa hết rồi?”
“Đúng vậy. Quá trình không thể nói cho ngươi biết.”
“Tôi không muốn biết.”
“Mùa hè ở Châu Úc không tệ nha......”
“Vậy sao......”
“Bởi vì hộ chiếu của ta bị mất, cho nên chỉ có thể đợi đến lúc trời ấm áp bơi trở về...... Xem như là nhập cư trái phép đó, không được nói cho người khác biết.”
“......”
“Chúng ta đây tiếp tục...... chuyện báo ân của ta......”
“Chuyện hơn một nghìn năm trước còn mấy ai nhớ rõ chứ? Được rồi.”A Quân đại lượng khoát khoát tay.
“Còn có thể ở lại nhà ngươi sao?”
“Tùy anh.”
......
HOÀN
Xà QuânTác giả: YoukoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnA Quân cảm giác được có một bàn tay đang v**t v* mặt mình, bàn tay đó … lạnh ngắt. A Quân mở mắt ra, phát hiện mình lúc này không phải ở trong huyệt động, mà là đang ở bài cỏ trong rừng.Cỏ xanh mềm mại tản mát ra hơi thở tươi mắt, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu trên người làm cho A Quân cảm thấy có một cổ khoan khoái dễ chịu nói không nên lời. Trước mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú nhìn thấy trước lúc ngất xỉu, bởi vì ở ngoài huyệt động nên giờ hắn có dịp thấy rõ hơn, thật sự là hoàn mỹ đến mức khiền người ta ganh tị! Nếu bên cạnh có một người bằng hữu như vậy, Chỉ sợ chính mình cả đời cũng không có lấy một người yêu. A Quân thầm nghĩ. “Ngươi tỉnh?” Người nọ hướng hắn mỉm cười. “Ừm......” A Quân liền như vậy ngơ ngác đáp lời, tất nhiên cũng quên mất sợ hãi. Có lẽ, người trước mặt hắn ôn nhu làm cho hắn không còn cảm giác nguy hiểm. “Trước hết ăn một chút gì đi?” Người nọ hướng hắn đưa đến một thứ đồ vật, nhìn có vẻ quen quen, hình như là thịt nướng. “Cám ơn.” A Quân tiếp nhận, hắn cũng đói bụng… Mấy tháng sau, Hán Phong bỗng nhiên nói muốn đính hôn rồi, đối phương đương nhiên là một người tuổi trẻ tài cao, khó có được chính là cậu ta nguyện ý ở rể.Đem người mang về nhà gặp cha mẹ, A Quân soi xét, cái cậu thanh niên gọi là Hiểu Tiệp kia chính là Hồ tinh.“Không nghĩ tới ta từ khế đệ biến thành muội phu chứ gì?”Hồ chính trực đập bả vai A Quân nói.“Cậu biến thành cái gì cũng tốt, chỉ cần đối với Hán Phong tốt là được rồi......”A Quân phản ứng lạnh nhạt.“Ai, ta xem ngươi...... vẫn là thẳng không được rồi......”“......”......“Hạnh phúc đã đi qua,Ta không còn có thể bày tỏ tấm lòng,Chỉ một chữ yêu,Cũng cần đúng lúc,Chỉ trễ một giây,Tiếng lòng mình cũng đã trở thành dĩ vãng......” (*)A Quân ngân nga cùng giai điệu.“Không ngờ rằng ngươi hát cũng tệ nhỉ......” Một bóng hình màu trắng ngồi xuống bên cạnh hắn.A Quân quay đầu, là vạt áo quen thuộc kia.“Xà......”Người nọ cười yếu ớt gật đầu.“Tóc của anh cắt rồi hả?”A Quân hỏi.“Ân, bỗng dưng muốn trải nghiệm tạo hình mới. Cảm giác như thế nào?”“Cũng được, mọi việc ổn thỏa hết rồi?”“Đúng vậy. Quá trình không thể nói cho ngươi biết.”“Tôi không muốn biết.”“Mùa hè ở Châu Úc không tệ nha......”“Vậy sao......”“Bởi vì hộ chiếu của ta bị mất, cho nên chỉ có thể đợi đến lúc trời ấm áp bơi trở về...... Xem như là nhập cư trái phép đó, không được nói cho người khác biết.”“......”“Chúng ta đây tiếp tục...... chuyện báo ân của ta......”“Chuyện hơn một nghìn năm trước còn mấy ai nhớ rõ chứ? Được rồi.”A Quân đại lượng khoát khoát tay.“Còn có thể ở lại nhà ngươi sao?”“Tùy anh.”......HOÀN