Tác giả:

Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…

Chương 21: Toan tính nhỏ của mỹ nam hoàng đế (1)

Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Không biết là mùi gì, chính là thanh thanh đạm đạm, rất thoải mái.Không hiểu sao mà thấy an lòng, sâu ngủ xông ra.Quả nhiên yêu nghiệt này mị lực vô cùng lớn, dù nhắm mắt không thấy mặt hắn, đều vẫn bị hắn mê hoặc đến chết mất.————————————————————————————Hạ Noãn Ngôn bị đông lạnh làm cho tỉnh.Như thế nào lại lạnh như vậy, dường như có một khối không khí lạnh giống như đang thổi không ngừng vào mặt nàng.Oa?Động tác nghiêm một chút, đầu Hạ Noãn Ngôn tỉnh táo hơn một ít.Mở mắt ra, trên đỉnh đầu có cái lỗ to to nhìn quen quen……Hóa ra là chỗ hôm qua nàng rơi xuống, không trách được có gió lạnh thổi tới.Nói như vậy chuyện xảy ra tối qua không phải nàng đang nằm mơ, vậy cái người lấy nàng làm đệm đâu?Lập tức từ trên giường đi xuống, Hạ Noãn Ngôn vừa quay đầu, vừa hay nhìn thấy mỹ nam hoàng đế ở bên cạnh.“ Mặc kệ ngươi tin hay không tin, ta đây ngay cả đây là nước nào cũng không biết, chuyện này ta không liên quan, cho nên ta cam đoan sẽ không nói lung tung, hơn nữa hôm qua ta đã cứu ngươi, đường đường là vua của một nước không nên lấy oán trả ơn.”Ai, ai, nàng xuất trướng phương thức rất cổ quái, tưởng là có thể thản nhiên đi qua.Cướp lời trước khi hắn mở miệng, Hạ Noãn Ngôn liên tục cam đoan.Mỹ nam vẻ mặt lãnh đạm, cũng chưa từng nhìn nàng, “ Ngươi đi đi.”Hả?Như thế nào lại cho nàng đi dễ dàng vậy?Hạ Noãn Ngôn ngây ngốc, vậy tối hôm qua hắn làm như vậy với nàng làm gì?Người này cũng thật là kì quái!Nghi vẫn và nghi vấn, ngu ngốc mới truy cứu sự việc phía sau nó.Lúc này không đi, thì đợi đến khi nào?Bằng không nếu hắn thay đổi ý định, có chạy đằng trời!Lập tức từ giường nhảy xuống, Hạ Noãn Ngôn quên xoa chân,đau đớn đến “ Ai ôi” một tiếng.Chân phải có vẻ rất nghiêm trọng, để xuống đất một chút đã cảm thấy đau rồi, đến nước này thì chỉ có bật bật như con thỏ thôi.Bất quá cái vết thương bé bé đó cũng không cản được bước chân chạy trốn của nàng….Kéo áo choàng trên người, động tác nàng rất nhanh đã đến cửa.Thật may mắn là lấy áo choàng đen, sẽ ít gây chú ý xung quanh hơn.

Không biết là mùi gì, chính là thanh thanh đạm đạm, rất thoải mái.

Không hiểu sao mà thấy an lòng, sâu ngủ xông ra.

Quả nhiên yêu nghiệt này mị lực vô cùng lớn, dù nhắm mắt không thấy mặt hắn, đều vẫn bị hắn mê hoặc đến chết mất.

————————————————————————————

Hạ Noãn Ngôn bị đông lạnh làm cho tỉnh.

Như thế nào lại lạnh như vậy, dường như có một khối không khí lạnh giống như đang thổi không ngừng vào mặt nàng.

Oa?

Động tác nghiêm một chút, đầu Hạ Noãn Ngôn tỉnh táo hơn một ít.

Mở mắt ra, trên đỉnh đầu có cái lỗ to to nhìn quen quen……

Hóa ra là chỗ hôm qua nàng rơi xuống, không trách được có gió lạnh thổi tới.

Nói như vậy chuyện xảy ra tối qua không phải nàng đang nằm mơ, vậy cái người lấy nàng làm đệm đâu?

Lập tức từ trên giường đi xuống, Hạ Noãn Ngôn vừa quay đầu, vừa hay nhìn thấy mỹ nam hoàng đế ở bên cạnh.

“ Mặc kệ ngươi tin hay không tin, ta đây ngay cả đây là nước nào cũng
không biết, chuyện này ta không liên quan, cho nên ta cam đoan sẽ không
nói lung tung, hơn nữa hôm qua ta đã cứu ngươi, đường đường là vua của
một nước không nên lấy oán trả ơn.”

Ai, ai, nàng xuất trướng phương thức rất cổ quái, tưởng là có thể thản nhiên đi qua.

Cướp lời trước khi hắn mở miệng, Hạ Noãn Ngôn liên tục cam đoan.

Mỹ nam vẻ mặt lãnh đạm, cũng chưa từng nhìn nàng, “ Ngươi đi đi.”

Hả?

Như thế nào lại cho nàng đi dễ dàng vậy?

Hạ Noãn Ngôn ngây ngốc, vậy tối hôm qua hắn làm như vậy với nàng làm gì?

Người này cũng thật là kì quái!

Nghi vẫn và nghi vấn, ngu ngốc mới truy cứu sự việc phía sau nó.

Lúc này không đi, thì đợi đến khi nào?

Bằng không nếu hắn thay đổi ý định, có chạy đằng trời!

Lập tức từ giường nhảy xuống, Hạ Noãn Ngôn quên xoa chân,đau đớn đến “ Ai ôi” một tiếng.

Chân phải có vẻ rất nghiêm trọng, để xuống đất một chút đã cảm thấy đau rồi, đến nước này thì chỉ có bật bật như con thỏ thôi.

Bất quá cái vết thương bé bé đó cũng không cản được bước chân chạy trốn của nàng….

Kéo áo choàng trên người, động tác nàng rất nhanh đã đến cửa.

Thật may mắn là lấy áo choàng đen, sẽ ít gây chú ý xung quanh hơn.

Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Không biết là mùi gì, chính là thanh thanh đạm đạm, rất thoải mái.Không hiểu sao mà thấy an lòng, sâu ngủ xông ra.Quả nhiên yêu nghiệt này mị lực vô cùng lớn, dù nhắm mắt không thấy mặt hắn, đều vẫn bị hắn mê hoặc đến chết mất.————————————————————————————Hạ Noãn Ngôn bị đông lạnh làm cho tỉnh.Như thế nào lại lạnh như vậy, dường như có một khối không khí lạnh giống như đang thổi không ngừng vào mặt nàng.Oa?Động tác nghiêm một chút, đầu Hạ Noãn Ngôn tỉnh táo hơn một ít.Mở mắt ra, trên đỉnh đầu có cái lỗ to to nhìn quen quen……Hóa ra là chỗ hôm qua nàng rơi xuống, không trách được có gió lạnh thổi tới.Nói như vậy chuyện xảy ra tối qua không phải nàng đang nằm mơ, vậy cái người lấy nàng làm đệm đâu?Lập tức từ trên giường đi xuống, Hạ Noãn Ngôn vừa quay đầu, vừa hay nhìn thấy mỹ nam hoàng đế ở bên cạnh.“ Mặc kệ ngươi tin hay không tin, ta đây ngay cả đây là nước nào cũng không biết, chuyện này ta không liên quan, cho nên ta cam đoan sẽ không nói lung tung, hơn nữa hôm qua ta đã cứu ngươi, đường đường là vua của một nước không nên lấy oán trả ơn.”Ai, ai, nàng xuất trướng phương thức rất cổ quái, tưởng là có thể thản nhiên đi qua.Cướp lời trước khi hắn mở miệng, Hạ Noãn Ngôn liên tục cam đoan.Mỹ nam vẻ mặt lãnh đạm, cũng chưa từng nhìn nàng, “ Ngươi đi đi.”Hả?Như thế nào lại cho nàng đi dễ dàng vậy?Hạ Noãn Ngôn ngây ngốc, vậy tối hôm qua hắn làm như vậy với nàng làm gì?Người này cũng thật là kì quái!Nghi vẫn và nghi vấn, ngu ngốc mới truy cứu sự việc phía sau nó.Lúc này không đi, thì đợi đến khi nào?Bằng không nếu hắn thay đổi ý định, có chạy đằng trời!Lập tức từ giường nhảy xuống, Hạ Noãn Ngôn quên xoa chân,đau đớn đến “ Ai ôi” một tiếng.Chân phải có vẻ rất nghiêm trọng, để xuống đất một chút đã cảm thấy đau rồi, đến nước này thì chỉ có bật bật như con thỏ thôi.Bất quá cái vết thương bé bé đó cũng không cản được bước chân chạy trốn của nàng….Kéo áo choàng trên người, động tác nàng rất nhanh đã đến cửa.Thật may mắn là lấy áo choàng đen, sẽ ít gây chú ý xung quanh hơn.

Chương 21: Toan tính nhỏ của mỹ nam hoàng đế (1)