Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…
Chương 36: Một mặt khác của hoàng thượng (1)
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Cũng đã đi tới, chẳng lẽ cứ thế rời đi?Do dự một chút, Hạ Noãn Ngôn cầm một quả dâu tây, ném qua tường tẩm cung trước.Nàng vừa rồi nhìn thấy mỹ nam hoàng đế đứng ở phương hướng khác, ném giỏ dâu tây chắc cũng phát giác….. phải không?Hạ Noãn Ngôn vẫn không yên tâm mà lại ném thêm một viên đá nữa.Chắc nàng ném một giỏ trúc thì cũng không thể kêu đâu……..Nói sau nàng liền đem giỏ trúc quăng qua tường nhưng đều không được.Cân nhắc nên làm gì bây giờ, nàng nhìn tường thì thấy một bóng dáng đang in trên tường.Ngươi nọ không biết xuất hiện lúc nào, liền đứng xa nàng không đến một thước nhìn nàng.Gió đêm thổi qua, tà áo của người nọ tung bay, bóng dáng cao lớn in lên tường thành, thật đúng là………….Quỷ rồi!“…………..”Khóe miệng run rẩy một chút, Hạ Noãn Ngôn an úi đó không phải bóng dáng của quỷ.Quay đầu, muốn xem ai đang rảnh rỗi dọa ma nàng, thì nàng nhìn thấy được gương mặt yêu nghiệt chết người kia.…….. Không, trên mũi đó hồng hồng, hư hư thực thực trên mũi có dính một chút dâu tây.Phốc………..Trên gương mặt lạnh đột nhiên có một nét đáng yêu, Hạ Noãn Ngôn ổn định cười, “ Hi….. Khụ, hoàng thượng cát tường.”Ha, nàng chỉ muốn hắn chú ý, không nghĩ đến lại ném trúng hắn.“ Ngươi ném ta.”Hạ Noãn Ngôn ra vẻ nghiêm túc chứng minh mình không cố ý đả thương hắn, sau lại hỏi, “ Hoàng thượng, người muốn ăn dâu tây sao?”Kỳ thật nàng muốn hỏi hoàng thượng ngày không định lau mặt sao…..Nhưng mà nhìn mỹ nam hoàng đế như vậy thật thú vị.Mỹ nam hoàng đế không trả lời, vươn tay ra, bàn tay hướng về phía trước.Hạ Noãn Ngôn nhìn tay hắn, khẽ than.“ Trong tay ta rất bẩn,ngươi tự lấy đi, dâu tây đều đã rửa qua.”Nàng đem giỏ xách đứng lên, đưa trước mặt hắn.Mỹ nam hoàng đế không nhúc nhích, chính là nhìn vào tay nàng.Tuy rằng trước kia cho tới bây giờ nhìn tay mình không khó coi, vừa nhìn qua cặp mắt đắc ý kia nhìn chăm chăm vào tay mình, nàng bất quá nghĩ rằng tay của mình như ……..móng vuốt rồi.
Cũng đã đi tới, chẳng lẽ cứ thế rời đi?
Do dự một chút, Hạ Noãn Ngôn cầm một quả dâu tây, ném qua tường tẩm cung trước.
Nàng vừa rồi nhìn thấy mỹ nam hoàng đế đứng ở phương hướng khác, ném giỏ dâu tây chắc cũng phát giác….. phải không?
Hạ Noãn Ngôn vẫn không yên tâm mà lại ném thêm một viên đá nữa.
Chắc nàng ném một giỏ trúc thì cũng không thể kêu đâu……..
Nói sau nàng liền đem giỏ trúc quăng qua tường nhưng đều không được.
Cân nhắc nên làm gì bây giờ, nàng nhìn tường thì thấy một bóng dáng đang in trên tường.
Ngươi nọ không biết xuất hiện lúc nào, liền đứng xa nàng không đến một thước nhìn nàng.
Gió đêm thổi qua, tà áo của người nọ tung bay, bóng dáng cao lớn in lên tường thành, thật đúng là………….
Quỷ rồi!
“…………..”
Khóe miệng run rẩy một chút, Hạ Noãn Ngôn an úi đó không phải bóng dáng của quỷ.
Quay đầu, muốn xem ai đang rảnh rỗi dọa ma nàng, thì nàng nhìn thấy được gương mặt yêu nghiệt chết người kia.
…….. Không, trên mũi đó hồng hồng, hư hư thực thực trên mũi có dính một chút dâu tây.
Phốc………..
Trên gương mặt lạnh đột nhiên có một nét đáng yêu, Hạ Noãn Ngôn ổn định cười, “ Hi….. Khụ, hoàng thượng cát tường.”
Ha, nàng chỉ muốn hắn chú ý, không nghĩ đến lại ném trúng hắn.
“ Ngươi ném ta.”
Hạ Noãn Ngôn ra vẻ nghiêm túc chứng minh mình không cố ý đả thương hắn, sau lại hỏi, “ Hoàng thượng, người muốn ăn dâu tây sao?”
Kỳ thật nàng muốn hỏi hoàng thượng ngày không định lau mặt sao…..
Nhưng mà nhìn mỹ nam hoàng đế như vậy thật thú vị.
Mỹ nam hoàng đế không trả lời, vươn tay ra, bàn tay hướng về phía trước.
Hạ Noãn Ngôn nhìn tay hắn, khẽ than.
“ Trong tay ta rất bẩn,ngươi tự lấy đi, dâu tây đều đã rửa qua.”
Nàng đem giỏ xách đứng lên, đưa trước mặt hắn.
Mỹ nam hoàng đế không nhúc nhích, chính là nhìn vào tay nàng.
Tuy rằng trước kia cho tới bây giờ nhìn tay mình không khó coi, vừa nhìn qua cặp mắt đắc ý kia nhìn chăm chăm vào tay mình, nàng bất quá nghĩ
rằng tay của mình như ……..móng vuốt rồi.
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Cũng đã đi tới, chẳng lẽ cứ thế rời đi?Do dự một chút, Hạ Noãn Ngôn cầm một quả dâu tây, ném qua tường tẩm cung trước.Nàng vừa rồi nhìn thấy mỹ nam hoàng đế đứng ở phương hướng khác, ném giỏ dâu tây chắc cũng phát giác….. phải không?Hạ Noãn Ngôn vẫn không yên tâm mà lại ném thêm một viên đá nữa.Chắc nàng ném một giỏ trúc thì cũng không thể kêu đâu……..Nói sau nàng liền đem giỏ trúc quăng qua tường nhưng đều không được.Cân nhắc nên làm gì bây giờ, nàng nhìn tường thì thấy một bóng dáng đang in trên tường.Ngươi nọ không biết xuất hiện lúc nào, liền đứng xa nàng không đến một thước nhìn nàng.Gió đêm thổi qua, tà áo của người nọ tung bay, bóng dáng cao lớn in lên tường thành, thật đúng là………….Quỷ rồi!“…………..”Khóe miệng run rẩy một chút, Hạ Noãn Ngôn an úi đó không phải bóng dáng của quỷ.Quay đầu, muốn xem ai đang rảnh rỗi dọa ma nàng, thì nàng nhìn thấy được gương mặt yêu nghiệt chết người kia.…….. Không, trên mũi đó hồng hồng, hư hư thực thực trên mũi có dính một chút dâu tây.Phốc………..Trên gương mặt lạnh đột nhiên có một nét đáng yêu, Hạ Noãn Ngôn ổn định cười, “ Hi….. Khụ, hoàng thượng cát tường.”Ha, nàng chỉ muốn hắn chú ý, không nghĩ đến lại ném trúng hắn.“ Ngươi ném ta.”Hạ Noãn Ngôn ra vẻ nghiêm túc chứng minh mình không cố ý đả thương hắn, sau lại hỏi, “ Hoàng thượng, người muốn ăn dâu tây sao?”Kỳ thật nàng muốn hỏi hoàng thượng ngày không định lau mặt sao…..Nhưng mà nhìn mỹ nam hoàng đế như vậy thật thú vị.Mỹ nam hoàng đế không trả lời, vươn tay ra, bàn tay hướng về phía trước.Hạ Noãn Ngôn nhìn tay hắn, khẽ than.“ Trong tay ta rất bẩn,ngươi tự lấy đi, dâu tây đều đã rửa qua.”Nàng đem giỏ xách đứng lên, đưa trước mặt hắn.Mỹ nam hoàng đế không nhúc nhích, chính là nhìn vào tay nàng.Tuy rằng trước kia cho tới bây giờ nhìn tay mình không khó coi, vừa nhìn qua cặp mắt đắc ý kia nhìn chăm chăm vào tay mình, nàng bất quá nghĩ rằng tay của mình như ……..móng vuốt rồi.