Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…
Chương 52: Muốn ta ở lại sao? (1)
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Bởi vì tức giận nên cố ngủ trốn nàng?Ban đầu nàng đoán là sai!Hắn có thể sai hộ vệ canh giữ cửa ngầm, sao lại phải dùng cách trốn tránh như này?Càng nghĩ càng không đúng, đi vài bước rồi quay lại, nàng tăng thêm khí lực gõ cửa.“ Ngươi không sao chứ?”Cũng như vừa rồi, đều không trả lời.Nói đi nói lại, không ai để ý nàng.Xem ra thật sự đã xảy ra chuyện.Lập tức ngồi xổm xuống, Hạ Noãn Ngôn rút từ đế giày ra một lưỡi dao.Nói thật nàng cảm thấy ở cổ đại rất không an toàn.Nàng vốn là sợ một ngày nào đó mình bị bắt, giấu lưỡi dao này có thể thoát khỏi nhà lao, không nghĩ tới đã phải dùng rồi.Then cửa của tẩm cung là gỗ lê hoa, so với gỗ bình thường hơn rất nhiều, Hạ Noãn Ngôn lại không có kinh nghiệm, cho nên phải dùng nửa phút, mới động được đến chốt then cửa.Nàng làm âm thanh không quá lớn, không ai xuất hiện, cũng không có âm thanh nào ngăn nàng.Tuyệt đối là không đúng.Then cửa mở khóa, nàng đã văng cánh cửa. ( chắc đạp nhẹ thôi =.Có chút lo lắng nếu bên trong không có người, nàng lui về phía sau một chút, để tránh bị người ép.Trong phòng một mảnh tối đen, nhưng mượn ánh sáng, nàng đại khái vẫn thấy rõ.“ Ngươi……..”Nàng hoảng sợ nhìn tình hình trong phòng, may nàng không kêu to quá để bọn thị vệ nghe thấy.
Bởi vì tức giận nên cố ngủ trốn nàng?
Ban đầu nàng đoán là sai!
Hắn có thể sai hộ vệ canh giữ cửa ngầm, sao lại phải dùng cách trốn tránh như này?
Càng nghĩ càng không đúng, đi vài bước rồi quay lại, nàng tăng thêm khí lực gõ cửa.
“ Ngươi không sao chứ?”
Cũng như vừa rồi, đều không trả lời.
Nói đi nói lại, không ai để ý nàng.
Xem ra thật sự đã xảy ra chuyện.
Lập tức ngồi xổm xuống, Hạ Noãn Ngôn rút từ đế giày ra một lưỡi dao.
Nói thật nàng cảm thấy ở cổ đại rất không an toàn.
Nàng vốn là sợ một ngày nào đó mình bị bắt, giấu lưỡi dao này có thể thoát khỏi nhà lao, không nghĩ tới đã phải dùng rồi.
Then cửa của tẩm cung là gỗ lê hoa, so với gỗ bình thường hơn rất nhiều, Hạ Noãn Ngôn lại không có kinh nghiệm, cho nên phải dùng nửa phút, mới
động được đến chốt then cửa.
Nàng làm âm thanh không quá lớn, không ai xuất hiện, cũng không có âm thanh nào ngăn nàng.
Tuyệt đối là không đúng.
Then cửa mở khóa, nàng đã văng cánh cửa. ( chắc đạp nhẹ thôi =.
Có chút lo lắng nếu bên trong không có người, nàng lui về phía sau một chút, để tránh bị người ép.
Trong phòng một mảnh tối đen, nhưng mượn ánh sáng, nàng đại khái vẫn thấy rõ.
“ Ngươi……..”
Nàng hoảng sợ nhìn tình hình trong phòng, may nàng không kêu to quá để bọn thị vệ nghe thấy.
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Bởi vì tức giận nên cố ngủ trốn nàng?Ban đầu nàng đoán là sai!Hắn có thể sai hộ vệ canh giữ cửa ngầm, sao lại phải dùng cách trốn tránh như này?Càng nghĩ càng không đúng, đi vài bước rồi quay lại, nàng tăng thêm khí lực gõ cửa.“ Ngươi không sao chứ?”Cũng như vừa rồi, đều không trả lời.Nói đi nói lại, không ai để ý nàng.Xem ra thật sự đã xảy ra chuyện.Lập tức ngồi xổm xuống, Hạ Noãn Ngôn rút từ đế giày ra một lưỡi dao.Nói thật nàng cảm thấy ở cổ đại rất không an toàn.Nàng vốn là sợ một ngày nào đó mình bị bắt, giấu lưỡi dao này có thể thoát khỏi nhà lao, không nghĩ tới đã phải dùng rồi.Then cửa của tẩm cung là gỗ lê hoa, so với gỗ bình thường hơn rất nhiều, Hạ Noãn Ngôn lại không có kinh nghiệm, cho nên phải dùng nửa phút, mới động được đến chốt then cửa.Nàng làm âm thanh không quá lớn, không ai xuất hiện, cũng không có âm thanh nào ngăn nàng.Tuyệt đối là không đúng.Then cửa mở khóa, nàng đã văng cánh cửa. ( chắc đạp nhẹ thôi =.Có chút lo lắng nếu bên trong không có người, nàng lui về phía sau một chút, để tránh bị người ép.Trong phòng một mảnh tối đen, nhưng mượn ánh sáng, nàng đại khái vẫn thấy rõ.“ Ngươi……..”Nàng hoảng sợ nhìn tình hình trong phòng, may nàng không kêu to quá để bọn thị vệ nghe thấy.