Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…
Chương 93: Lần đầu tiên là ai chủ động? (2)
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… ……….. Nhưng Gia Các Mộ Quy lại tránh được.“………….” Không cần phải như vậy chứ…….“ Lần đầu tiên….. ta hi vọng là ta chủ động”. Gia Các Mộ Quy quay đầu đi chỗ khác, sắc mặt hồng hồng.“…………”Tốt, ta đồng ý.Nhưng mà không cần phải nói hai chữ hôn môi có được không, hơn nữa mặt hắn còn đỏ, điều này làm cho người khác hiểu lầm nhaaa.Hạ Noãn Ngôn cũng bị lây, mặt đỏ, giật giật áo hắn.“ Sao vậy?”“ Vừa rồi ngoài việc nghĩ đến ta…..” Nghĩ đến hôn hắn một cái.Huh u, nàng muốn bắt chước hắn đem những lời này nói ra.Thu hết xấu hổ, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói, “ Ta còn muốn nói, về sau chàng sẽ có ta nữa”.Gia Các Mộ Quy lẳng lặng nhìn nàng, mỉm cười, “ Ta biết, sau này còn có nàng nữa”.Hắn cúi đầu, hôn đôi môi cánh hoa của nàng, “ Cám ơn sự xuất hiện của nàng”.Cứ thế hôn nàng, đầu tiên là nhẹ nhàng hôn, sau đó từ nhẹ nhàng biến thành hôn thật sâu, nhưng rất ôn nhu.Nụ hôn vừa chấm dứt, cả hai đều đỏ mặt, gương mặt hồ ly yêu mị của Gia Các Mộ Quy lại nghiêm trang, “ Hôn ta một cái”.“……. Vì sao……”“ Vừa rồi nàng muốn chủ động hôn ta, nếu bỏ lỡ thì rất đáng tiếc”.“……………”Vì sao mặt đỏ cùng câu nói đó của hắn không ăn khớp với nhau vậy!Hạ Noãn Ngôn phản kháng, “ Tục ngữ nói Nhất Cổ Tác Khí………”( Một khi tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm (“Tả Truyện” Trang Công thập niên: "phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt". Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc))“ Chúng ta ở nơi đây không có câu tục ngữ này”.“…………”“ Thật ra có câu Nhập gia tùy tục”. ( Nhập gia tùy tục: Đi đâu, làm gì cũng có quy định của nó)“……….”Thật vậy không?Vì sao nàng thấy không đúng lắm………..Trước khi xóa bỏ nghi ngờ, nàng tới gần hắn, hôn nhẹ hắn một cái.Mặt rất hồng nhưng trong lòng lại không có một chút phản kháng nào.Nàng rất muốn hôn hắn, thật đó.Giống như thay cho lời nói nàng thích hắn, thích rất thích, ngày càng thích.Hắn nói cám ơn sự xuất hiện của nàng, nàng lại muốn cám ơn hắn vì đã trải qua một quá khứ như vậy, về sau lại trở lên lạnh lùng nhưng lại mở lòng với nàng.Còn cám ơn hắn nhiều lắm, lúc mà nghi ngờ thân phận của nàng lại chọn tin tưởng nàng.
……….. Nhưng Gia Các Mộ Quy lại tránh được.
“………….” Không cần phải như vậy chứ…….
“ Lần đầu tiên….. ta hi vọng là ta chủ động”. Gia Các Mộ Quy quay đầu đi chỗ khác, sắc mặt hồng hồng.
“…………”
Tốt, ta đồng ý.
Nhưng mà không cần phải nói hai chữ hôn môi có được không, hơn nữa mặt hắn còn đỏ, điều này làm cho người khác hiểu lầm nhaaa.
Hạ Noãn Ngôn cũng bị lây, mặt đỏ, giật giật áo hắn.
“ Sao vậy?”
“ Vừa rồi ngoài việc nghĩ đến ta…..” Nghĩ đến hôn hắn một cái.
Huh u, nàng muốn bắt chước hắn đem những lời này nói ra.
Thu hết xấu hổ, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói, “ Ta còn muốn nói, về sau chàng sẽ có ta nữa”.
Gia Các Mộ Quy lẳng lặng nhìn nàng, mỉm cười, “ Ta biết, sau này còn có nàng nữa”.
Hắn cúi đầu, hôn đôi môi cánh hoa của nàng, “ Cám ơn sự xuất hiện của nàng”.
Cứ thế hôn nàng, đầu tiên là nhẹ nhàng hôn, sau đó từ nhẹ nhàng biến thành hôn thật sâu, nhưng rất ôn nhu.
Nụ hôn vừa chấm dứt, cả hai đều đỏ mặt, gương mặt hồ ly yêu mị của Gia Các Mộ Quy lại nghiêm trang, “ Hôn ta một cái”.
“……. Vì sao……”
“ Vừa rồi nàng muốn chủ động hôn ta, nếu bỏ lỡ thì rất đáng tiếc”.
“……………”
Vì sao mặt đỏ cùng câu nói đó của hắn không ăn khớp với nhau vậy!
Hạ Noãn Ngôn phản kháng, “ Tục ngữ nói Nhất Cổ Tác Khí………”
( Một khi tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm (“Tả Truyện” Trang
Công thập niên: "phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy,
tam nhi kiệt". Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống,
dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba
tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái
làm một mạch cho xong việc))
“ Chúng ta ở nơi đây không có câu tục ngữ này”.
“…………”
“ Thật ra có câu Nhập gia tùy tục”. ( Nhập gia tùy tục: Đi đâu, làm gì cũng có quy định của nó)
“……….”
Thật vậy không?
Vì sao nàng thấy không đúng lắm………..
Trước khi xóa bỏ nghi ngờ, nàng tới gần hắn, hôn nhẹ hắn một cái.
Mặt rất hồng nhưng trong lòng lại không có một chút phản kháng nào.
Nàng rất muốn hôn hắn, thật đó.
Giống như thay cho lời nói nàng thích hắn, thích rất thích, ngày càng thích.
Hắn nói cám ơn sự xuất hiện của nàng, nàng lại muốn cám ơn hắn vì đã
trải qua một quá khứ như vậy, về sau lại trở lên lạnh lùng nhưng lại mở
lòng với nàng.
Còn cám ơn hắn nhiều lắm, lúc mà nghi ngờ thân phận của nàng lại chọn tin tưởng nàng.
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… ……….. Nhưng Gia Các Mộ Quy lại tránh được.“………….” Không cần phải như vậy chứ…….“ Lần đầu tiên….. ta hi vọng là ta chủ động”. Gia Các Mộ Quy quay đầu đi chỗ khác, sắc mặt hồng hồng.“…………”Tốt, ta đồng ý.Nhưng mà không cần phải nói hai chữ hôn môi có được không, hơn nữa mặt hắn còn đỏ, điều này làm cho người khác hiểu lầm nhaaa.Hạ Noãn Ngôn cũng bị lây, mặt đỏ, giật giật áo hắn.“ Sao vậy?”“ Vừa rồi ngoài việc nghĩ đến ta…..” Nghĩ đến hôn hắn một cái.Huh u, nàng muốn bắt chước hắn đem những lời này nói ra.Thu hết xấu hổ, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói, “ Ta còn muốn nói, về sau chàng sẽ có ta nữa”.Gia Các Mộ Quy lẳng lặng nhìn nàng, mỉm cười, “ Ta biết, sau này còn có nàng nữa”.Hắn cúi đầu, hôn đôi môi cánh hoa của nàng, “ Cám ơn sự xuất hiện của nàng”.Cứ thế hôn nàng, đầu tiên là nhẹ nhàng hôn, sau đó từ nhẹ nhàng biến thành hôn thật sâu, nhưng rất ôn nhu.Nụ hôn vừa chấm dứt, cả hai đều đỏ mặt, gương mặt hồ ly yêu mị của Gia Các Mộ Quy lại nghiêm trang, “ Hôn ta một cái”.“……. Vì sao……”“ Vừa rồi nàng muốn chủ động hôn ta, nếu bỏ lỡ thì rất đáng tiếc”.“……………”Vì sao mặt đỏ cùng câu nói đó của hắn không ăn khớp với nhau vậy!Hạ Noãn Ngôn phản kháng, “ Tục ngữ nói Nhất Cổ Tác Khí………”( Một khi tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm (“Tả Truyện” Trang Công thập niên: "phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt". Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc))“ Chúng ta ở nơi đây không có câu tục ngữ này”.“…………”“ Thật ra có câu Nhập gia tùy tục”. ( Nhập gia tùy tục: Đi đâu, làm gì cũng có quy định của nó)“……….”Thật vậy không?Vì sao nàng thấy không đúng lắm………..Trước khi xóa bỏ nghi ngờ, nàng tới gần hắn, hôn nhẹ hắn một cái.Mặt rất hồng nhưng trong lòng lại không có một chút phản kháng nào.Nàng rất muốn hôn hắn, thật đó.Giống như thay cho lời nói nàng thích hắn, thích rất thích, ngày càng thích.Hắn nói cám ơn sự xuất hiện của nàng, nàng lại muốn cám ơn hắn vì đã trải qua một quá khứ như vậy, về sau lại trở lên lạnh lùng nhưng lại mở lòng với nàng.Còn cám ơn hắn nhiều lắm, lúc mà nghi ngờ thân phận của nàng lại chọn tin tưởng nàng.