Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…
Chương 114: Nơi ấy là ...... Suối nước nóng (4)
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… “........ Ăn không nói ngủ không nói, đi ngủ!””Là ngươi đem Bản công tử đánh thức!” Bạch công tử cãi lại.“...... Vậy ngươi cho ta véo cái đuôi ngươi chơi đi“.”Không được!””Nắn cái mông thì sao?””Không có cửa đâu!”Bạch công tử không đếm xỉa tới nàng, ôm cái đuôi, thu lại móng vuốt, cuộn người thành một nắm lông, ngủ tiếp.Ông trời phù hộ nàng ở trong mộng không nên suy nghĩ bậy bạ a..... Hạ Noãn Ngôn cũng xoắn xuýt đi ngủ.Không biết có phải quyết định trước tiên ngủ rõ ràng là rất hữu hiệu hay không, nàng thế nhưng cũng có cảm giác an ổn ngủ tới hừng sáng.Sau khi tỉnh lại, chính là lặp lại gần như cùng cuộc sống ngày hôm qua, chính là vừa đến buổi tối liền càng rối rắm.Qua vài ngày như vậy, Hạ Noãn Ngôn thực buồn bã nhìn ánh trăng trên trời.Là đêm trăng tròn a..... Nàng sao lại cảm thấy nàng thật muốn biến thân rồi?Sáu ngày sau đó, trong lúc vô tình nàng lại làm cho cánh tay Gia Cát Mộ Quy trở về như cũ.Hạ Noãn Ngôn thở phào nhẹ nhõm.Được cứu rồi!Để ăn mừng cánh tay Gia Cát Mộ Quy khôi phục bình thường, hai người bọn họ và Tiểu Vương Gia cùng ăn cơm với nhau.Trên bàn cơm, Hạ Noãn Ngôn tự nhiên lại nói không có tay phải như vậy thật không tiện.Tiểu Vương Gia không để ý tới ánh mắt Gia Cát Mộ Quy, buột miệng nói ra, “Sẽ không a, hoàng đế ca ca hai tay đều có thể dùng, hơn nữa tay trái còn linh hoạt hơn so với tay phải!”Bởi vì cảm thấy chuyện giúp c** q**n áo này thật sự là..... Không nên lộ ra, Hạ Noãn Ngôn cũng còn chưa cùng Tiểu Vương Gia nói qua cái này.“........ Hả?””Thật sự a, ngươi không chú ý tới hắn luyện võ để lại vết chai đều là bên tay trái sao?“......... Hắn trước kia có nói, ta quên mất“.Hạ Noãn Ngôn để đũa xuống, “Tiểu Vương Gia, ngươi đi về trước đi.”Dưới trường hợp quá mức bao lực đẫm máu, không thích hợp cho trẻ em vây coi.Tiểu Vương Gia nhìn này, nhìn kia, rồi phát hiện chính mình giống như nói cái gì đó không nên.Le lưỡi, hắn từ trên ghế trượt xuống, nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng.Ôi chao, con thỏ tỷ tỷ đang nghiến răng, hắn xem hoàng đế ca ca thật không xong rồi!Nhưng mặt hoàng đế ca ca đỏ, sao giống như là con thỏ tỷ tỷ muốn ức h**p hoàng đế ca ca rồi ư?
“........ Ăn không nói ngủ không nói, đi ngủ!”
”Là ngươi đem Bản công tử đánh thức!” Bạch công tử cãi lại.
“...... Vậy ngươi cho ta véo cái đuôi ngươi chơi đi“.
”Không được!”
”Nắn cái mông thì sao?”
”Không có cửa đâu!”
Bạch công tử không đếm xỉa tới nàng, ôm cái đuôi, thu lại móng vuốt, cuộn người thành một nắm lông, ngủ tiếp.
Ông trời phù hộ nàng ở trong mộng không nên suy nghĩ bậy bạ a..... Hạ Noãn Ngôn cũng xoắn xuýt đi ngủ.
Không biết có phải quyết định trước tiên ngủ rõ ràng là rất hữu hiệu hay không, nàng thế nhưng cũng có cảm giác an ổn ngủ tới hừng sáng.
Sau khi tỉnh lại, chính là lặp lại gần như cùng cuộc sống ngày hôm qua, chính là vừa đến buổi tối liền càng rối rắm.
Qua vài ngày như vậy, Hạ Noãn Ngôn thực buồn bã nhìn ánh trăng trên trời.
Là đêm trăng tròn a..... Nàng sao lại cảm thấy nàng thật muốn biến thân rồi?
Sáu ngày sau đó, trong lúc vô tình nàng lại làm cho cánh tay Gia Cát Mộ Quy trở về như cũ.
Hạ Noãn Ngôn thở phào nhẹ nhõm.
Được cứu rồi!
Để ăn mừng cánh tay Gia Cát Mộ Quy khôi phục bình thường, hai người bọn họ và Tiểu Vương Gia cùng ăn cơm với nhau.
Trên bàn cơm, Hạ Noãn Ngôn tự nhiên lại nói không có tay phải như vậy thật không tiện.
Tiểu Vương Gia không để ý tới ánh mắt Gia Cát Mộ Quy, buột miệng nói ra, “Sẽ không a, hoàng đế ca ca hai tay đều có thể dùng, hơn nữa tay trái
còn linh hoạt hơn so với tay phải!”
Bởi vì cảm thấy chuyện giúp c** q**n áo này thật sự là..... Không
nên lộ ra, Hạ Noãn Ngôn cũng còn chưa cùng Tiểu Vương Gia nói qua cái
này.
“........ Hả?”
”Thật sự a, ngươi không chú ý tới hắn luyện võ để lại vết chai đều là bên tay trái sao?
“......... Hắn trước kia có nói, ta quên mất“.
Hạ Noãn Ngôn để đũa xuống, “Tiểu Vương Gia, ngươi đi về trước đi.”
Dưới trường hợp quá mức bao lực đẫm máu, không thích hợp cho trẻ em vây coi.
Tiểu Vương Gia nhìn này, nhìn kia, rồi phát hiện chính mình giống như nói cái gì đó không nên.
Le lưỡi, hắn từ trên ghế trượt xuống, nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng.
Ôi chao, con thỏ tỷ tỷ đang nghiến răng, hắn xem hoàng đế ca ca thật không xong rồi!
Nhưng mặt hoàng đế ca ca đỏ, sao giống như là con thỏ tỷ tỷ muốn ức h**p hoàng đế ca ca rồi ư?
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… “........ Ăn không nói ngủ không nói, đi ngủ!””Là ngươi đem Bản công tử đánh thức!” Bạch công tử cãi lại.“...... Vậy ngươi cho ta véo cái đuôi ngươi chơi đi“.”Không được!””Nắn cái mông thì sao?””Không có cửa đâu!”Bạch công tử không đếm xỉa tới nàng, ôm cái đuôi, thu lại móng vuốt, cuộn người thành một nắm lông, ngủ tiếp.Ông trời phù hộ nàng ở trong mộng không nên suy nghĩ bậy bạ a..... Hạ Noãn Ngôn cũng xoắn xuýt đi ngủ.Không biết có phải quyết định trước tiên ngủ rõ ràng là rất hữu hiệu hay không, nàng thế nhưng cũng có cảm giác an ổn ngủ tới hừng sáng.Sau khi tỉnh lại, chính là lặp lại gần như cùng cuộc sống ngày hôm qua, chính là vừa đến buổi tối liền càng rối rắm.Qua vài ngày như vậy, Hạ Noãn Ngôn thực buồn bã nhìn ánh trăng trên trời.Là đêm trăng tròn a..... Nàng sao lại cảm thấy nàng thật muốn biến thân rồi?Sáu ngày sau đó, trong lúc vô tình nàng lại làm cho cánh tay Gia Cát Mộ Quy trở về như cũ.Hạ Noãn Ngôn thở phào nhẹ nhõm.Được cứu rồi!Để ăn mừng cánh tay Gia Cát Mộ Quy khôi phục bình thường, hai người bọn họ và Tiểu Vương Gia cùng ăn cơm với nhau.Trên bàn cơm, Hạ Noãn Ngôn tự nhiên lại nói không có tay phải như vậy thật không tiện.Tiểu Vương Gia không để ý tới ánh mắt Gia Cát Mộ Quy, buột miệng nói ra, “Sẽ không a, hoàng đế ca ca hai tay đều có thể dùng, hơn nữa tay trái còn linh hoạt hơn so với tay phải!”Bởi vì cảm thấy chuyện giúp c** q**n áo này thật sự là..... Không nên lộ ra, Hạ Noãn Ngôn cũng còn chưa cùng Tiểu Vương Gia nói qua cái này.“........ Hả?””Thật sự a, ngươi không chú ý tới hắn luyện võ để lại vết chai đều là bên tay trái sao?“......... Hắn trước kia có nói, ta quên mất“.Hạ Noãn Ngôn để đũa xuống, “Tiểu Vương Gia, ngươi đi về trước đi.”Dưới trường hợp quá mức bao lực đẫm máu, không thích hợp cho trẻ em vây coi.Tiểu Vương Gia nhìn này, nhìn kia, rồi phát hiện chính mình giống như nói cái gì đó không nên.Le lưỡi, hắn từ trên ghế trượt xuống, nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng.Ôi chao, con thỏ tỷ tỷ đang nghiến răng, hắn xem hoàng đế ca ca thật không xong rồi!Nhưng mặt hoàng đế ca ca đỏ, sao giống như là con thỏ tỷ tỷ muốn ức h**p hoàng đế ca ca rồi ư?