Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…
Chương 164: Ta ở lại, là vì nàng (5)
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Nàng thật sự đơn giản chỉ có ý như vậy thôi.Nhưng mà dưới cái đẩy đó, lòng bàn tay đột nhiên b*n r* ánh sáng xanh nhạt, Bạch tôn hoàn toàn không có đề phòng, liên tiếp tránh cũng không kịp, thân thể bay ngược ra ngoài, đập lên phòng ở của nàng.Một tiếng “ầm” vang thật lớn, cả gian phòng đều sụp“......””Chuyện gì xảy ra?”Bạch công tử từ trong phòng ngủ chui ra khỏi căn phòng gần giống như đống đổ nát, bị nghẹn tro bụi làm cho ho khan.Thời gian mọc cánh cần nghỉ ngơi nhiều, thấy Hạ Noãn Ngôn đứng đó không bị tổn thương cọng lông nào, hắn cũng lười hỏi nhiều, tính đổi phòng ngủ tiếp.”Bạch tôn bị ta đả thương rồi!”Hạ Noãn Ngôn cuối cùng hoàn hồn, lập tức chạy qua chỗ Bạch tôn ngã.”Đại ca của ta?!””Noãn Ngôn? Xảy ra chuyện gì?” Lúc này người trong Vĩnh Ninh điện nghe được tiếng vang chạy tới.”Thỏ tỷ tỷ, ngươi không sao chứ?” Lúc này Tiểu Vương Gia vội vàng chạy tới.Một trận gió xoáy đột nhiên thổi qua, mọi người cảm thấy thấy hoa mắt, mới vừa rồi Hạ Noãn Ngôn còn đứng ở trước đống đổ nát đột nhiên không thấy nữa.Bạch công tử cùng Tiểu Vương Gia còn đứng nguyên tại chỗ, ngẩn người, phục hồi tinh thần lại, cũng vội vàng thi triển khinh công chạy ra ngoài.Trong tẩm cung, Gia Cát Mộ Quy thả Hạ Noãn Ngôn ra, lại cẩn thận đem Bạch tôn đã bất tỉnh đặt lên giường.Hắn nghe được tiếng vang đưa tới, chứng kiến chuyện đã xảy ra liền trực tiếp đem người dẫn theo về.”Ta đi kêu Thái y.” Hạ Noãn Ngôn muốn chạy ra ngoài.”Không được!”Bạch công tử vội vàng chay tới lập tức ra tiếng ngăn cản, “Đại ca sẽ không đồng ý cho người ta đụng tới thân thể của hắn!””Hắn đều bị thương thành như vậy, không tìm Thái y thì làm thế nào!”Bạch công tử cắn răng một cái, “Kêu Thái y lại đây dạy ta, ta đến trị giúp đại ca!”Bọn họ là huynh đệ, dù cũng tốt hơn “người ngoài” khác, cho dù đại ca sau khi tỉnh lại tức giận, hắn cũng đã đồng ý rồi.Cũng không thể đem đại ca mặc kệ quăng đi!Người học võ ít nhiều đều có một chút y thuật, sau khi Thái y đến, Bạch công tử chiếu theo phân phó của ông ta mà làm, rất nhanh giúp Bạch tôn xử lý tốt vết thương ——
Nàng thật sự đơn giản chỉ có ý như vậy thôi.
Nhưng mà dưới cái đẩy đó, lòng bàn tay đột nhiên b*n r* ánh sáng xanh
nhạt, Bạch tôn hoàn toàn không có đề phòng, liên tiếp tránh cũng không
kịp, thân thể bay ngược ra ngoài, đập lên phòng ở của nàng.
Một tiếng “ầm” vang thật lớn, cả gian phòng đều sụp
“......”
”Chuyện gì xảy ra?”
Bạch công tử từ trong phòng ngủ chui ra khỏi căn phòng gần giống như đống đổ nát, bị nghẹn tro bụi làm cho ho khan.
Thời gian mọc cánh cần nghỉ ngơi nhiều, thấy Hạ Noãn Ngôn đứng đó không
bị tổn thương cọng lông nào, hắn cũng lười hỏi nhiều, tính đổi phòng ngủ tiếp.
”Bạch tôn bị ta đả thương rồi!”
Hạ Noãn Ngôn cuối cùng hoàn hồn, lập tức chạy qua chỗ Bạch tôn ngã.
”Đại ca của ta?!”
”Noãn Ngôn? Xảy ra chuyện gì?” Lúc này người trong Vĩnh Ninh điện nghe được tiếng vang chạy tới.
”Thỏ tỷ tỷ, ngươi không sao chứ?” Lúc này Tiểu Vương Gia vội vàng chạy tới.
Một trận gió xoáy đột nhiên thổi qua, mọi người cảm thấy thấy hoa mắt,
mới vừa rồi Hạ Noãn Ngôn còn đứng ở trước đống đổ nát đột nhiên không
thấy nữa.
Bạch công tử cùng Tiểu Vương Gia còn đứng nguyên tại chỗ, ngẩn người,
phục hồi tinh thần lại, cũng vội vàng thi triển khinh công chạy ra
ngoài.
Trong tẩm cung, Gia Cát Mộ Quy thả Hạ Noãn Ngôn ra, lại cẩn thận đem Bạch tôn đã bất tỉnh đặt lên giường.
Hắn nghe được tiếng vang đưa tới, chứng kiến chuyện đã xảy ra liền trực tiếp đem người dẫn theo về.
”Ta đi kêu Thái y.” Hạ Noãn Ngôn muốn chạy ra ngoài.
”Không được!”
Bạch công tử vội vàng chay tới lập tức ra tiếng ngăn cản, “Đại ca sẽ không đồng ý cho người ta đụng tới thân thể của hắn!”
”Hắn đều bị thương thành như vậy, không tìm Thái y thì làm thế nào!”
Bạch công tử cắn răng một cái, “Kêu Thái y lại đây dạy ta, ta đến trị giúp đại ca!”
Bọn họ là huynh đệ, dù cũng tốt hơn “người ngoài” khác, cho dù đại ca sau khi tỉnh lại tức giận, hắn cũng đã đồng ý rồi.
Cũng không thể đem đại ca mặc kệ quăng đi!
Người học võ ít nhiều đều có một chút y thuật, sau khi Thái y đến, Bạch
công tử chiếu theo phân phó của ông ta mà làm, rất nhanh giúp Bạch tôn
xử lý tốt vết thương ——
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Nàng thật sự đơn giản chỉ có ý như vậy thôi.Nhưng mà dưới cái đẩy đó, lòng bàn tay đột nhiên b*n r* ánh sáng xanh nhạt, Bạch tôn hoàn toàn không có đề phòng, liên tiếp tránh cũng không kịp, thân thể bay ngược ra ngoài, đập lên phòng ở của nàng.Một tiếng “ầm” vang thật lớn, cả gian phòng đều sụp“......””Chuyện gì xảy ra?”Bạch công tử từ trong phòng ngủ chui ra khỏi căn phòng gần giống như đống đổ nát, bị nghẹn tro bụi làm cho ho khan.Thời gian mọc cánh cần nghỉ ngơi nhiều, thấy Hạ Noãn Ngôn đứng đó không bị tổn thương cọng lông nào, hắn cũng lười hỏi nhiều, tính đổi phòng ngủ tiếp.”Bạch tôn bị ta đả thương rồi!”Hạ Noãn Ngôn cuối cùng hoàn hồn, lập tức chạy qua chỗ Bạch tôn ngã.”Đại ca của ta?!””Noãn Ngôn? Xảy ra chuyện gì?” Lúc này người trong Vĩnh Ninh điện nghe được tiếng vang chạy tới.”Thỏ tỷ tỷ, ngươi không sao chứ?” Lúc này Tiểu Vương Gia vội vàng chạy tới.Một trận gió xoáy đột nhiên thổi qua, mọi người cảm thấy thấy hoa mắt, mới vừa rồi Hạ Noãn Ngôn còn đứng ở trước đống đổ nát đột nhiên không thấy nữa.Bạch công tử cùng Tiểu Vương Gia còn đứng nguyên tại chỗ, ngẩn người, phục hồi tinh thần lại, cũng vội vàng thi triển khinh công chạy ra ngoài.Trong tẩm cung, Gia Cát Mộ Quy thả Hạ Noãn Ngôn ra, lại cẩn thận đem Bạch tôn đã bất tỉnh đặt lên giường.Hắn nghe được tiếng vang đưa tới, chứng kiến chuyện đã xảy ra liền trực tiếp đem người dẫn theo về.”Ta đi kêu Thái y.” Hạ Noãn Ngôn muốn chạy ra ngoài.”Không được!”Bạch công tử vội vàng chay tới lập tức ra tiếng ngăn cản, “Đại ca sẽ không đồng ý cho người ta đụng tới thân thể của hắn!””Hắn đều bị thương thành như vậy, không tìm Thái y thì làm thế nào!”Bạch công tử cắn răng một cái, “Kêu Thái y lại đây dạy ta, ta đến trị giúp đại ca!”Bọn họ là huynh đệ, dù cũng tốt hơn “người ngoài” khác, cho dù đại ca sau khi tỉnh lại tức giận, hắn cũng đã đồng ý rồi.Cũng không thể đem đại ca mặc kệ quăng đi!Người học võ ít nhiều đều có một chút y thuật, sau khi Thái y đến, Bạch công tử chiếu theo phân phó của ông ta mà làm, rất nhanh giúp Bạch tôn xử lý tốt vết thương ——