Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…
Chương 243: Kẻ đuổi theo thần bí xuất hiện (9)
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Giữa quan hệ của hai người bọn họ, Bạch Huyên hoàn toàn không là cái gì, không có gì để mà để y.Sau khi cười xong, hắn lại nghiêm nghị nhắc nhở, “Ta cảm thấy Bạch Huyên hơi kỳ quái”.Không phải nàng ta đối Gia Cát Mộ Quy có tâm tư kỳ quái, mà là Bạch Huyên đối với Gia Cát Mộ Quy có tình yêu nam nữ, cái này hắn đã sớm nhìn ra.Hắn nói kỳ quái, chính là Bạch Huyên kiên trì.Hắn cảm giác Bạch Huyên thích Gia Cát Mộ Quy đã đến mức cuồng nhiệt, nhưng ngoài mặt che dấu rất tốt.“Ừ”.Gia Cát Mộ Quy chỉ đáp một tiếng, cũng không biết là có nghe vào trong không.Thẩm Hoài Nhiên ít nhiều rõ ràng tính tình của hắn, liền nói tiếp, “Gia Cát huynh có gặp qua nàng ta trước kia không?””Không biết.”“Gia Cát huynh nghĩ lại xem? Điều này có lẽ cũng rất quan trọng”.Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy hắn ta mà cẩn thận nghĩ lại, hẳn là có thể nhớ ra, “Bạch đại tiểu thư có gương mặt rất dễ làm cho người ta nhớ kỹ đó”.Không có người đáp lại hắn, Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy có chút không ổn.Ho nhẹ một tiếng, hắn hỏi Gia Cát Mộ Quy, “Gia Cát huynh, huynh có biết Bạch đại tiểu thư trông thế nào không?””Không biết.”“......”Hắn ta quả nhiên là con mắt cũng chưa liếc xem qua Bạch Huyên một cái mà!Thẩm Hoài Nhiên cũng không biết mình nên đau đầu hay nên chúc mừng Hạ Noãn Ngôn gả cho nam nhân tốt.Mắt không nhìn nữ nhân khác là chuyện tốt, nhưng bây giờ muốn tìm manh mối cũng tìm không được rồi!Hắn tin cho dù Bạch Huyên trước kia từng xuất hiện bên cạnh Gia Cát Mộ Quy rất nhiều năm, Gia Cát Mộ Quy cũng chưa chắc sẽ nhớ rõ có một người như thế.Cái quạt giấy trong tay nhẹ nhàng gõ vào bàn tay, Thẩm Hoài Nhiên bất đắc dĩ thở dài, “Huynh không biết Bạch Huyên là cái nguy hiểm tiềm tàng sao?Gia Cát Mộ Quy khép lại quyển sách trên tay, giương mắt nhìn hắn.Thẩm Hoài Nhiên nhất thời hiểu lầm ý tứ của hắn, cho là hắn ghen tị.Hắn cười lắc đầu giải thích, “Huynh đừng hiểu lầm, trong lòng ta đã có người rồi, hơn nữa cuộc đời này tuyệt đối sẽ không thay lòng đổi dạ, chỉ là Hạ cô nương đã giúp ra rất nhiều lần, ta hết sức báo ân mà thôi”.Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt lãnh đạm nhìn hắn, “Ngươi biến ngốc rồi”.Nụ cười trên mặt Thẩm Hoài Nhiên cứng đờ, sau đó vừa buồn cười vừa lại không giải thích được.“Ý của Gia Cát huynh là, Bạch Huyên không phải cái nguy hiểm tiềm tàng sao?”“Đúng”.”Vì sao?”
Giữa quan hệ của hai người bọn họ, Bạch Huyên hoàn toàn không là cái gì, không có gì để mà để y.
Sau khi cười xong, hắn lại nghiêm nghị nhắc nhở, “Ta cảm thấy Bạch Huyên hơi kỳ quái”.
Không phải nàng ta đối Gia Cát Mộ Quy có tâm tư kỳ quái, mà là Bạch
Huyên đối với Gia Cát Mộ Quy có tình yêu nam nữ, cái này hắn đã sớm nhìn ra.
Hắn nói kỳ quái, chính là Bạch Huyên kiên trì.
Hắn cảm giác Bạch Huyên thích Gia Cát Mộ Quy đã đến mức cuồng nhiệt, nhưng ngoài mặt che dấu rất tốt.
“Ừ”.
Gia Cát Mộ Quy chỉ đáp một tiếng, cũng không biết là có nghe vào trong không.
Thẩm Hoài Nhiên ít nhiều rõ ràng tính tình của hắn, liền nói tiếp, “Gia Cát huynh có gặp qua nàng ta trước kia không?”
”Không biết.”
“Gia Cát huynh nghĩ lại xem? Điều này có lẽ cũng rất quan trọng”.
Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy hắn ta mà cẩn thận nghĩ lại, hẳn là có thể nhớ
ra, “Bạch đại tiểu thư có gương mặt rất dễ làm cho người ta nhớ kỹ đó”.
Không có người đáp lại hắn, Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy có chút không ổn.
Ho nhẹ một tiếng, hắn hỏi Gia Cát Mộ Quy, “Gia Cát huynh, huynh có biết Bạch đại tiểu thư trông thế nào không?”
”Không biết.”
“......”
Hắn ta quả nhiên là con mắt cũng chưa liếc xem qua Bạch Huyên một cái mà!
Thẩm Hoài Nhiên cũng không biết mình nên đau đầu hay nên chúc mừng Hạ Noãn Ngôn gả cho nam nhân tốt.
Mắt không nhìn nữ nhân khác là chuyện tốt, nhưng bây giờ muốn tìm manh mối cũng tìm không được rồi!
Hắn tin cho dù Bạch Huyên trước kia từng xuất hiện bên cạnh Gia Cát Mộ
Quy rất nhiều năm, Gia Cát Mộ Quy cũng chưa chắc sẽ nhớ rõ có một người
như thế.
Cái quạt giấy trong tay nhẹ nhàng gõ vào bàn tay, Thẩm Hoài Nhiên bất
đắc dĩ thở dài, “Huynh không biết Bạch Huyên là cái nguy hiểm tiềm tàng
sao?
Gia Cát Mộ Quy khép lại quyển sách trên tay, giương mắt nhìn hắn.
Thẩm Hoài Nhiên nhất thời hiểu lầm ý tứ của hắn, cho là hắn ghen tị.
Hắn cười lắc đầu giải thích, “Huynh đừng hiểu lầm, trong lòng ta đã có
người rồi, hơn nữa cuộc đời này tuyệt đối sẽ không thay lòng đổi dạ, chỉ là Hạ cô nương đã giúp ra rất nhiều lần, ta hết sức báo ân mà thôi”.
Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt lãnh đạm nhìn hắn, “Ngươi biến ngốc rồi”.
Nụ cười trên mặt Thẩm Hoài Nhiên cứng đờ, sau đó vừa buồn cười vừa lại không giải thích được.
“Ý của Gia Cát huynh là, Bạch Huyên không phải cái nguy hiểm tiềm tàng sao?”
“Đúng”.
”Vì sao?”
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Giữa quan hệ của hai người bọn họ, Bạch Huyên hoàn toàn không là cái gì, không có gì để mà để y.Sau khi cười xong, hắn lại nghiêm nghị nhắc nhở, “Ta cảm thấy Bạch Huyên hơi kỳ quái”.Không phải nàng ta đối Gia Cát Mộ Quy có tâm tư kỳ quái, mà là Bạch Huyên đối với Gia Cát Mộ Quy có tình yêu nam nữ, cái này hắn đã sớm nhìn ra.Hắn nói kỳ quái, chính là Bạch Huyên kiên trì.Hắn cảm giác Bạch Huyên thích Gia Cát Mộ Quy đã đến mức cuồng nhiệt, nhưng ngoài mặt che dấu rất tốt.“Ừ”.Gia Cát Mộ Quy chỉ đáp một tiếng, cũng không biết là có nghe vào trong không.Thẩm Hoài Nhiên ít nhiều rõ ràng tính tình của hắn, liền nói tiếp, “Gia Cát huynh có gặp qua nàng ta trước kia không?””Không biết.”“Gia Cát huynh nghĩ lại xem? Điều này có lẽ cũng rất quan trọng”.Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy hắn ta mà cẩn thận nghĩ lại, hẳn là có thể nhớ ra, “Bạch đại tiểu thư có gương mặt rất dễ làm cho người ta nhớ kỹ đó”.Không có người đáp lại hắn, Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy có chút không ổn.Ho nhẹ một tiếng, hắn hỏi Gia Cát Mộ Quy, “Gia Cát huynh, huynh có biết Bạch đại tiểu thư trông thế nào không?””Không biết.”“......”Hắn ta quả nhiên là con mắt cũng chưa liếc xem qua Bạch Huyên một cái mà!Thẩm Hoài Nhiên cũng không biết mình nên đau đầu hay nên chúc mừng Hạ Noãn Ngôn gả cho nam nhân tốt.Mắt không nhìn nữ nhân khác là chuyện tốt, nhưng bây giờ muốn tìm manh mối cũng tìm không được rồi!Hắn tin cho dù Bạch Huyên trước kia từng xuất hiện bên cạnh Gia Cát Mộ Quy rất nhiều năm, Gia Cát Mộ Quy cũng chưa chắc sẽ nhớ rõ có một người như thế.Cái quạt giấy trong tay nhẹ nhàng gõ vào bàn tay, Thẩm Hoài Nhiên bất đắc dĩ thở dài, “Huynh không biết Bạch Huyên là cái nguy hiểm tiềm tàng sao?Gia Cát Mộ Quy khép lại quyển sách trên tay, giương mắt nhìn hắn.Thẩm Hoài Nhiên nhất thời hiểu lầm ý tứ của hắn, cho là hắn ghen tị.Hắn cười lắc đầu giải thích, “Huynh đừng hiểu lầm, trong lòng ta đã có người rồi, hơn nữa cuộc đời này tuyệt đối sẽ không thay lòng đổi dạ, chỉ là Hạ cô nương đã giúp ra rất nhiều lần, ta hết sức báo ân mà thôi”.Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt lãnh đạm nhìn hắn, “Ngươi biến ngốc rồi”.Nụ cười trên mặt Thẩm Hoài Nhiên cứng đờ, sau đó vừa buồn cười vừa lại không giải thích được.“Ý của Gia Cát huynh là, Bạch Huyên không phải cái nguy hiểm tiềm tàng sao?”“Đúng”.”Vì sao?”