Tác giả:

Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…

Chương 247: Kẻ theo đuổi thần bí xuất hiện (13)

Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Có lẽ là nghe được có tiếng bước chân phía sau, vị Nghiêm gia đại công tử xoay đầu lại.Hạ Noãn Ngôn rốt cục có thể nhìn thấy mặt hắn rồi!Bình thường mỹ nhân hoặc mỹ nam có quá nổi tiếng, sau khi nhìn thấy người thật rồi, mọi ngươi luôn muốn bàn luận một phen.Có cảm giác hữu danh vô thực, có cảm giác người thật so với đồn đãi còn đẹp hơn nhiều, cũng giống như Hạ Noãn Ngôn vậy ……..Cảm giác cái gì cũng nhìn không ra.Nghiêm đại công tử đúng là bản thân có dòng họ tốt, người cũng như tên đem mặt che vô cùng kín đáo.Ngay cả mũi với miệng đều giấu ở sau mặt nạ, chỉ lộ ra đôi mắt.Mà hắn bây giờ đang rũ mắt xuống, Hạ Noãn Ngôn xem tới xem lui, chỉ ra được một cái kết luận——Vị Nghiêm đại công tử cùng người bình thường có mí mắt giống nhau!Chẳng lẽ ở ngoài khách sạn như vậy thì người ta liền hé ra cái mặt nhìn không ra là háo sắc?Xem ra diễn viên quần chúng là cái nghề thực sự có lịch sử lâu đời ……Đang nghĩ ngợi, Nghiêm gia đại công tử đã giương mắt lên.Chỉ là một cái động tác hơi hơi giơ mí mắt lên thôi, Nghiêm đại công tử lại làm thành ………. Muôn vàn phong tình.Vừa khẽ ngước mắt, ánh mắt đảo qua một chút, đôi mắt quyến rũ lơ đãng tạo thành một cái hút hồn, người xem tim đập loạn, xuân ý dạt dào.Không phải là làm cho người ta cảm nhận được cái xuân ý dạt dào ấm áp này, mà là thật sự “xuân” ….. Ý dạt dào.Hạ Noãn Ngôn yên lặng đem những lời lúc trước đều thu lại trong bụng, đổi lại cách nhìn đối Nghiêm đại công tử.Hắn có bộ dạng thế nào còn chưa biết, nhưng vị Nghiêm đại công tử này nếu như không nghĩ người ta hiểu lầm hắn là ngành đặc biệt sản xuất “chuyên ngành nhân tài” nào đó, thật sự hẳn là làm cho ánh mắt …..“Công tử, phải đoan trang”.Ơ?Nàng đem ý trong lòng nói ra rồi sao?Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc ngẩng đầu, mới phát hiện bên cạnh Nghiêm đại công tử là một người áo đen.“Tiểu Hắc, ngươi cũng không phải không biết, ta nhìn người khác chính là ánh mắt như vậy~”.Nghiêm đại công tử chống cằm, một đôi mắt hút hồn cong lên cười, nhìn người áo đen bên cạnh, giọng điệu kia thế nhưng dẫn theo chút ý tứ làm nũng vui đùa.Hạ Noãn Ngôn run run, lại nhìn về phía cái người áo đen kia.Đúng vậy, là nam nhân.Tuy rằng bộ dáng thanh tú, làn da trắng nõn, dáng người cũng nhỏ nhắn xinh xắn chút.Nhưng ngực phẳng, trái cổ họng cũng lớn, đó đúng là một người nam nhân.

Có lẽ là nghe được có tiếng bước chân phía sau, vị Nghiêm gia đại công tử xoay đầu lại.

Hạ Noãn Ngôn rốt cục có thể nhìn thấy mặt hắn rồi!

Bình thường mỹ nhân hoặc mỹ nam có quá nổi tiếng, sau khi nhìn thấy người thật rồi, mọi ngươi luôn muốn bàn luận một phen.

Có cảm giác hữu danh vô thực, có cảm giác người thật so với đồn đãi còn đẹp hơn nhiều, cũng giống như Hạ Noãn Ngôn vậy ……..

Cảm giác cái gì cũng nhìn không ra.

Nghiêm đại công tử đúng là bản thân có dòng họ tốt, người cũng như tên đem mặt che vô cùng kín đáo.

Ngay cả mũi với miệng đều giấu ở sau mặt nạ, chỉ lộ ra đôi mắt.

Mà hắn bây giờ đang rũ mắt xuống, Hạ Noãn Ngôn xem tới xem lui, chỉ ra được một cái kết luận——

Vị Nghiêm đại công tử cùng người bình thường có mí mắt giống nhau!

Chẳng lẽ ở ngoài khách sạn như vậy thì người ta liền hé ra cái mặt nhìn không ra là háo sắc?

Xem ra diễn viên quần chúng là cái nghề thực sự có lịch sử lâu đời ……

Đang nghĩ ngợi, Nghiêm gia đại công tử đã giương mắt lên.

Chỉ là một cái động tác hơi hơi giơ mí mắt lên thôi, Nghiêm đại công tử lại làm thành ………. Muôn vàn phong tình.

Vừa khẽ ngước mắt, ánh mắt đảo qua một chút, đôi mắt quyến rũ lơ đãng
tạo thành một cái hút hồn, người xem tim đập loạn, xuân ý dạt dào.

Không phải là làm cho người ta cảm nhận được cái xuân ý dạt dào ấm áp này, mà là thật sự “xuân” ….. Ý dạt dào.

Hạ Noãn Ngôn yên lặng đem những lời lúc trước đều thu lại trong bụng, đổi lại cách nhìn đối Nghiêm đại công tử.

Hắn có bộ dạng thế nào còn chưa biết, nhưng vị Nghiêm đại công tử này
nếu như không nghĩ người ta hiểu lầm hắn là ngành đặc biệt sản xuất
“chuyên ngành nhân tài” nào đó, thật sự hẳn là làm cho ánh mắt …..

“Công tử, phải đoan trang”.

Ơ?

Nàng đem ý trong lòng nói ra rồi sao?

Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc ngẩng đầu, mới phát hiện bên cạnh Nghiêm đại công tử là một người áo đen.

“Tiểu Hắc, ngươi cũng không phải không biết, ta nhìn người khác chính là ánh mắt như vậy~”.

Nghiêm đại công tử chống cằm, một đôi mắt hút hồn cong lên cười, nhìn
người áo đen bên cạnh, giọng điệu kia thế nhưng dẫn theo chút ý tứ làm
nũng vui đùa.

Hạ Noãn Ngôn run run, lại nhìn về phía cái người áo đen kia.

Đúng vậy, là nam nhân.

Tuy rằng bộ dáng thanh tú, làn da trắng nõn, dáng người cũng nhỏ nhắn xinh xắn chút.

Nhưng ngực phẳng, trái cổ họng cũng lớn, đó đúng là một người nam nhân.

Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Có lẽ là nghe được có tiếng bước chân phía sau, vị Nghiêm gia đại công tử xoay đầu lại.Hạ Noãn Ngôn rốt cục có thể nhìn thấy mặt hắn rồi!Bình thường mỹ nhân hoặc mỹ nam có quá nổi tiếng, sau khi nhìn thấy người thật rồi, mọi ngươi luôn muốn bàn luận một phen.Có cảm giác hữu danh vô thực, có cảm giác người thật so với đồn đãi còn đẹp hơn nhiều, cũng giống như Hạ Noãn Ngôn vậy ……..Cảm giác cái gì cũng nhìn không ra.Nghiêm đại công tử đúng là bản thân có dòng họ tốt, người cũng như tên đem mặt che vô cùng kín đáo.Ngay cả mũi với miệng đều giấu ở sau mặt nạ, chỉ lộ ra đôi mắt.Mà hắn bây giờ đang rũ mắt xuống, Hạ Noãn Ngôn xem tới xem lui, chỉ ra được một cái kết luận——Vị Nghiêm đại công tử cùng người bình thường có mí mắt giống nhau!Chẳng lẽ ở ngoài khách sạn như vậy thì người ta liền hé ra cái mặt nhìn không ra là háo sắc?Xem ra diễn viên quần chúng là cái nghề thực sự có lịch sử lâu đời ……Đang nghĩ ngợi, Nghiêm gia đại công tử đã giương mắt lên.Chỉ là một cái động tác hơi hơi giơ mí mắt lên thôi, Nghiêm đại công tử lại làm thành ………. Muôn vàn phong tình.Vừa khẽ ngước mắt, ánh mắt đảo qua một chút, đôi mắt quyến rũ lơ đãng tạo thành một cái hút hồn, người xem tim đập loạn, xuân ý dạt dào.Không phải là làm cho người ta cảm nhận được cái xuân ý dạt dào ấm áp này, mà là thật sự “xuân” ….. Ý dạt dào.Hạ Noãn Ngôn yên lặng đem những lời lúc trước đều thu lại trong bụng, đổi lại cách nhìn đối Nghiêm đại công tử.Hắn có bộ dạng thế nào còn chưa biết, nhưng vị Nghiêm đại công tử này nếu như không nghĩ người ta hiểu lầm hắn là ngành đặc biệt sản xuất “chuyên ngành nhân tài” nào đó, thật sự hẳn là làm cho ánh mắt …..“Công tử, phải đoan trang”.Ơ?Nàng đem ý trong lòng nói ra rồi sao?Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc ngẩng đầu, mới phát hiện bên cạnh Nghiêm đại công tử là một người áo đen.“Tiểu Hắc, ngươi cũng không phải không biết, ta nhìn người khác chính là ánh mắt như vậy~”.Nghiêm đại công tử chống cằm, một đôi mắt hút hồn cong lên cười, nhìn người áo đen bên cạnh, giọng điệu kia thế nhưng dẫn theo chút ý tứ làm nũng vui đùa.Hạ Noãn Ngôn run run, lại nhìn về phía cái người áo đen kia.Đúng vậy, là nam nhân.Tuy rằng bộ dáng thanh tú, làn da trắng nõn, dáng người cũng nhỏ nhắn xinh xắn chút.Nhưng ngực phẳng, trái cổ họng cũng lớn, đó đúng là một người nam nhân.

Chương 247: Kẻ theo đuổi thần bí xuất hiện (13)