Khi Tiếu Mạc Lý đến nhà hàng Khê Tuyền tìm Khuất Hàn thì bên trong vắng vẻ không bóng khách hàng, ba nhân viên nhà hàng đang đánh bài trong vườn hoa nhỏ, Khuất Hàn một mình ngồi ở quầy thu tiền xem TV. Anh mặc một chiếc áo phông graffiti màu đen, tóc rối tùy tiện, tóc mái hơi dài che khuất mắt phải. Tư thế hút thuốc của anh thành thục, khuôn mặt lạnh lùng giữa những làn khói thuốc trắng. Anh tiếp quản nhà hàng chưa đầy ba tháng, lại mới mười tám tuổi, bị ảnh hưởng của Trạm Khê nên cũng dần quen, vẻ dữ dằn vẫn chưa phai mờ, dù thế nào cũng không giống ông chủ một nhà hàng mà chỉ giống một thiếu niên nổi loạn ngang bướng, lang thang sát biên giới xám lạnh. Từ nhỏ lớn lên cùng Khuất Hàn, Tiếu Mạc Lý vẫn luôn biết anh rất đẹp nhưng trước đây hai người quá thân thuộc, cậu không có cảm xúc gì quá lớn. Mãi đến hôm nay, tâm trạng cậu khác với mọi ngày, thấy khuôn mặt đẹp trai của anh, Tiếu Mạc Lý đột ngột cảm thấy kinh ngạc. Nhận ra ánh mắt không bình thường của cậu, Khuất Hàn chuyển ánh mắt…
Tác giả: