Tác giả:

Thập Bát gia từ trước tới nay luôn nổi tiếng với việc thích hành hạ người quá đáng. Mà ta tự nhận bản thân vô cùng xui xẻo khi bị mẹ ruột của mình thả giữa chốn đồng cỏ, nơi ấy gần với ngôi chùa của các hòa thượng nhưng lại chẳng ai ra nhận ta vào cho dù cho ta đã nằm ở đấy hàng mấy canh giờ liền và khóc không ngừng. Buổi chiều hôm ấy chẳng may trưởng phu nhân phủ Thập Bát đi qua nhưng người khiêng kiệu lại bị thương ở chân, tạm thời chưa thể đi được, trong lúc chờ người khác đến thì bà ta nhìn thấy ta ở cánh đồng. Ai nhìn chắc cũng tưởng là bà cứu ta nhưng đâu ngờ mục đích lại là mang ta về làm thú vui cho bà. Sở dĩ ta nhớ được những chuyện này cũng đều là do "" sức mạnh kì lạ "" trong cơ thể. Ta có thể nhìn thấy bất cứ thứ gì của quá khứ, kể cả là từ lúc ta sinh ra, nhưng có điều kỳ lạ là, ta chỉ có thể nhìn thấy bản thân mình bỗng nhiên được đặt tại đó nhưng lại không thể nhìn thấy được người đặt là ai, không nhìn thấy được mẹ mình là ai và cũng chẳng thể thấy được rốt cuộc mình từ…

Truyện chữ