“Lưu Quý An ruốt cuộc người có từng thật tâm với ta?” Trần Thải Vân đầu tóc xoã xượi, tay nắm lấy chấn song nhà tù, ngước đôi mắt vằn đỏ nhìn chăm chăm vào kẻ nàng đã từng yêu nhất trần đời… Hắn hơi lùi ra xa, ánh mắt tránh né nhưng vẫn nói “Nể tình phu thê 5 năm ta đến thăm ngươi lần cuối. Nói đi ngươi còn tâm nguyện gì chưa làm, hay muốn ăn món gì trước khi ra pháp trường ta đều có thể đáp ứng.” “Ha ha. Hay cho tình phu thê 5 năm. Lúc ta mới gặp ngươi chỉ là tên thư sinh chết đói, là ai đã đem ngươi về cứu chữa cưu mang? Lại vì ngươi kháng chỉ ban hôn hại cha ta giáng chức. Vì ngươi, ta chống đối lại cha mẹ, tuyệt thực 3 ngày để mong người tác thành cho nhân duyên chúng ta, rồi lại cầu xin cho ngươi ở rể. Ta đem hết chân tình của mình cùng của cải gia đình chu cấp cho ngươi ăn học đỗ đạt. Vậy mà ngươi làm cái gì? Tố cáo Trần gia ta tư thông với địch b*n n**c. Gia tộc nhà ta đời đời trung quân ái quốc. Cha ta khẳng khái thanh liêm một đời, sống không hổ thẹn với đất trời. Chưa nói…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...