Hạ Khinh lo lắng thấp thỏm, đứng ngồi không yên. Ban nãy, chủ nợ vừa gọi điện thúc giục cô trả nợ, nói rằng nếu không trả được sẽ bị bắt làm gái b*n d*m. Hạ Khinh cô nghĩ đến thôi đã cảm thấy rùng rợn, gái b*n d*m, không bao giờ. Hạ Khinh sợ hãi moi móc tất cả số tiền còn lại trong tháng, tuyệt nhiên chỉ có lấy vài đồng. - Thôi vậy, đành mặt dày xin khất. Cô đành phải cất hết tim gan phèo phổi ở nhà để khất nợ, nếu không chẳng may đau tim chết thì nguy. - Mày nói cái gì. Tiếng đập bàn ""rầm"" của tên chủ nợ khiến cô giật thót mình, nước từ chai rượu của hắn b*n r* tung tóe. Hạ Khinh mặt cắt không một giọt máu, khó khăn lắm, cô mới có thể run run nói. - Thật xin lỗi tiên sinh, tháng này tôi thực sự chưa có tiền. Trương Phong nhếch miệng cười, hắn tiến lại gần Hạ Khinh đang quỳ bên dưới, ánh mắt bỗng nổi lên vài phần háo sắc. - Ngẩng mặt lên. Bàn tay xù xì của hắn nắm lấy chiếc cầm trắng nõn của Hạ Khinh, tất cả tức giận đều như trút hết lên cằm của cô khiến một phần đỏ ửng. Hạ Khinh…
Tác giả: