*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit by An Nhiên “Cậu đủ 18 tuổi rồi sao?” Nam nhân đối diện hỏi. Một gọng kính to đen che khuất nửa khuôn mặt, đầu tóc lộn xộn, kiểu tóc quá dài, còn có cặp đựng laptop quê mùa tới cực điểm kia, bên trong nhất định sẽ thấy áo sơ mi ca rô kinh điển ——nói rõ rằng đây là một nam nhân trung thực, hướng nội, đơn giản, cố chấp. Nam nhân như vậy, lại có thể biết tiêu tiền mời nam sinh cùng hắn ăn cơm nói chuyện phiếm, thật ngạc nhiên. Tiểu Ninh trả lời: “Cũng chỉ là ăn cơm, không cần đủ mười tám tuổi đúng không.” Nhắc nhở nam nhân một chút, chỉ bồi ăn cơm, những chuyện khác không bao. Song vì an ủi nam nhân, cậu lại bồi thêm một câu: “Đương nhiên, tôi đã mười tám rồi, năm nay học đại học năm nhất.” Nhưng thật ra là nói dối, cậu còn ba tháng nữa mới tròn mười tám tuổi, đây coi như là lời nói dối có thiện ý đi. Chỉ có điều nam nhân nghe xong, hình như cũng không quá…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...