editor: 9196 Một đường tia chớp rẽ ngang bầu trời như bị tách ra một hố mưa lớn lập tức càng thêm lớn tiếng sấm ầm ầm vang dậy chấn động màng nhĩ làm người ta thấy đau. Trên ngã tư đường vắng vẻ một bóng dáng gầy yếu đang ra sức mà chạy đi, cô một thân màu trắng gầy yếu trong làn mưa bụi trắng xóa giống như một mảnh lá cây tàn tạ lung lay muốn ngã. Cô đi dép lê chạy vài lần ngã sấp sau đó lại đứng lên thậm chí giầy chạy mất cũng không có thời gian bận tâm. Lương Tịch Mạt ra sức chạy. Hứng lấy gió mưa lớn mà hạt mưa nương theo sức gió rơi trên mặt từng đợt đau giống như một cái tát đánh vào trên mặt cảm giác hai má của cô vẫn ửng đỏ ngay tại nửa giờ trước cô vừa bị chồng cô vung hai cái tát ở trước mắt bao người chỉ là cô còn không kịp khóc không có thời gian cả thấy mất mặt thì lại có tin tức xấu truyền đến. " Mẹ! xin người, người không có việc gì " Lương Tịch Mạt nghẹn ngào lo lắng nhìn quanh nhưng mà trên đường một chiếc xe con cũng không có. " Ai tới giúptôi! Ai tới giúp tôi! "…
Tác giả: