Thời điểm Lục Thành quay trở lại nhà trọ cũng đã bảy giờ tối. Trời lúc này vẫn còn chưa tối hẳn, xa xa có bóng người nhàn nhã biếng nhác ngồi trên cầu thang, dựa vào tường rít một hơi thuốc. Lúc đến gần, khi nhìn rõ bóng dáng người nọ, anh có chút ngạc nhiên. Lục Thành sải chân bước đến, vừa vặn ngăn trở ánh sáng trước mắt người nọ. Đối phương trên tay vẫn còn kẹp điếu thuốc, giữ nguyên tư thế dựa tường ban đầu mà ngẩng đầu lên, có điểm mê man nhìn chằm chằm Lục Thành trong giây lát. “Lục, Lục Thành......?” “Là tôi. Trương Ngọc Văn, cậu đến nơi này làm gì?......” Lục Thành nghĩ không ra lý do gì mà con người này lại xuất hiện ở đây. Bọn họ là bạn học thời trung học, thế nhưng cho tới bây giờ, hai người tổng lại cũng chưa nói chuyện với nhau vượt quá mười câu. Lục Thành cuộc đời này không có chán ghét ai nhưng anh cũng chưa từng có điểm thiện cảm với Trương Ngọc Văn. Tất cả cũng chỉ là xã giao bình thường mà thôi. Đương nhiên, đối phương cũng là như vậy. Bọn họ học với nhau ba năm,…
Tác giả: