Nàng là con chính thê, là tài nữ nổi danh kinh thành. Tuyệt sắc tuyệt tài thì sao,kết cục cuối cùng hắn vẫn không yêu nàng. Một chút cũng không! Người hắn yêu là tỷ tỷ của nàng,di nương trước đây là thanh lâu nữ tử cho nên dù sinh tỷ tỷ trước thì nàng ấy cũng không phải con chính thê. Nàng lần đầu tiên gặp hắn đã nhất kiến chung tình,ngày hắn dạm hỏi, nàng vui mừng phát khóc. Nào đâu sau này phát hiện ra cha nàng vì thương nàng nên mới gạt bỏ tình duyên của tỷ tỷ mà trao cho nàng. Là nàng nợ tỷ ấy, cũng nợ chính bản thân mình một món nợ tình duyên. Hắn nói "ngươi có tất cả mọi thứ, sao một chút duyên cũng muốn tranh với nàng ấy?" Nàng im lặng vì nàng biết,hắn nói đúng. Ba năm trôi qua...làm phu thê tròn ba năm,hắn chưa một lần chạm vào nàng. Hắn nói,hắn chỉ chạm vào người hắn yêu! Mấy tháng sau, hắn nói "Món nợ nhân duyên kia, ngươi phải trả!" Nàng đồng ý, bởi nàng biết lỗi sai là ở nàng. Ngày hắn đem tỷ tỷ bước vào phủ, hắn nói với nàng :"Nàng ấy đang mang trong mình cốt nhục của ta…
Tác giả: