Người đàn ông mặc comple đen đang yên lặng ngồi trên sô pha, thứ rượu đỏ thẫm chậm rãi chuyển động theo độ cong của chiếc ly trên tay hắn. Đây là một buổi party sau hôn lễ. Chú rể với ánh mắt biếng nhác chứa nét cười đang cầm nơ đeo cổ bên tay phải, cúc áo của bộ lễ phục trắng để mở lộ ra chiếc cổ thon dài. Anh ta đi mà tựa như đang bước trên mây. Nếu người này cụng ly cùng quan khách uống vang đỏ, đây hẳn sẽ trở thành một cảnh tượng vui mắt vui lòng, thế nhưng anh ta lại mang tới hai lon bia. “Này… Vann Winston…” Chú rể Trần Mặc Bạch ngồi xuống sô pha, nghiêng mặt quan sát Winston. Winston nghĩ thầm: Đây hẳn là ánh mắt đào hoa mà người Trung Quốc thường hay nói. “Cậu hơi say rồi đấy.” Winston đặt ly rượu vang xuống. Giọng nói lạnh lùng của hắn vang lên trong bầu không khí váng vất thế này khiến người ta không khỏi tỉnh táo. “Sao cậu biết là tôi hơi say?” “Vì cậu gọi cả họ lẫn tên tôi.” Chú rể Trần Mặc Bạch vươn tay lấy đi ly rượu ở trước mặt người kia, rồi lại trịnh trọng đặt lon bia…

Truyện chữ