Giường trong phòng trực ban là giường tầng đơn sơ bằng sắt, hay phát ra tiếng kêu cót két. Mỗi lần tôi ném túi giấy chứa đầy đồ dùng sinh hoạt và đủ loại kem dưỡng da vào căn phòng tồi tàn ở cuối hành lang này, tâm trạng của tôi đều rất tệ, rất rất tệ. Đặc biệt là khi trúng ngay ngày nghỉ và nghỉ lễ cùng một lúc. Thứ bảy, thất tịch, trời đẹp, chia tay, trách nhiệm, năm từ nhìn như không liên quan này lại cùng lúc rơi vào tôi... ngoại trừ cảm thấy cáu kỉnh, tôi cũng chỉ còn biết bực bội. Tôi đá mạnh chiếc giường trực cũ kỹ một phát, gắt gỏng giơ ngón tay giữa lên, bồi thêm một câu: “F**k!” Sau đó, tôi bỗng dưng quay đầu lại, mắt trợn tròn sửng sốt. Chị Tang Tang đang đứng ngoài cửa không biết nên đi ra hay bước vào, bối rối nhìn tôi. Chị giật mình, tháo khẩu trang xuống, dè dặt vẫy tay với tôi: “Hi...” Trông chị ấy còn lúng túng hơn cả tôi... Chị Tang Tang cũng chính là nữ chính trong câu chuyện mà tôi sắp kể mọi người nghe dưới đây. Chị họ Tang, tên Diểu. Nhìn tên chị là biết ngay ba…
Tác giả: