Mười dặm hoang vắng, hồn đoạn tương tư, chỉ còn đêm nay biệt ly sầu. Trong Thập Lý Đình yên lặng, bốn phía lụa hồng tung bay, dưới ánh trăng sáng tỏ có vẻ phá lệ lạnh lùng. “A di đà Phật”. Một vị hòa thượng áo trắng chắp tay thành hình chữ thập, cổ tay còn đeo một chuỗi tràng hạt màu đỏ, lóng lánh hồng quang. “Thí chủ hãy trở về đi.” Hai mắt của ông khép lại, nét mặt không muốn không cầu, từ bi thương xót thế nhân, quả nhiên là một vị cao tăng đắc đạo. Gió nổi lên, lụa hồng phập phềnh bay lượn, càng ngày càng mạnh, cuối cùng phất vào khuôn mặt điềm tĩnh của vị hòa thượng. Đột nhiên, trong đình vang lên tiếng nói cười như chuông bạc của một người thiếu nữ. “Lòng ta còn nhớ đến chàng, không thể quay về được.” Trong đám lụa hồng bay lượn, mơ hồ có thể thấy được đôi mắt như nước của nữ tử, tinh khôi trong sáng. “Si nhi.” Hòa thượng lắc đầu, nhẹ giọng ai thán. *Si nhi: đứa bé ngốc nghếch. Trong đình đột nhiên có tiếng đàn vang lên, lúc cao lúc thấp, lúc trầm lúc bổng, như bi thương, lại…

Truyện chữ