Tác giả:

Tôi có một người tình. Không cẩn thận đánh rơi mất rồi. Tôi lại có một người tình khác. Không cẩn thận lại đánh rơi mất. Nếu mỗi người đều phải dùng một câu đơn giản và dễ hiểu nhất để tổng kết đời mình, thì câu của tôi chỉ có vậy mà thôi. Tôi thường hay đánh mất đồ. Mất sách. Mất ví tiền. Mất chứng minh thư. Mất chìa khóa. Thậm chí mất cả người tình. Để không mất nữa, chỉ có cách để đồ vật ở những nơi dễ thấy nhất. Ví dụ như chìa khóa thì dứt khoát đeo luôn lên cổ, đinh đinh đang đang, lúc nào cũng có thể nhìn thấy. Hay có người trêu trọc tôi, bảo: - Lớn vậy rồi còn đeo chìa khóa trên cổ à? Vậy là đành phải nới dài dây treo ra, giấu bên trong áo sơ mi, mọi phiền phức liền được giải quyết. Thói quen này vì vậy mà giữ đến tận bây giờ. Người tình thì không thể để ở chỗ nào dễ thấy, vì vậy cứ tiếp tục đánh mất. - Lớn vậy rồi còn đeo chìa khóa trên cổ à? Sau cơn cao trào, cô gái để m*nh tr*n bò gục mặt lên ngực tôi, tay nghịch nghịch chùm chìa khóa. - Từ nhỏ đã quen rồi, giờ không sửa…

Truyện chữ