Đàm Tông Minh thấy Andy cương quyết thì không thể không vứt bỏ mánh khóe đã dày công chuẩn bị đi được. Anh đặt một xấp tài liệu bản sao trước mặt Andy. “Xem kĩ cái này đi, em chỉ có duy nhất con đường về nước thôi.” Andy mỉm cười, “Lão Đàm, hà tất phải như thế.” Nhưng cô vẫn mở bản sao tài liệu ra xem. Làm khó lão Đàm không ngại đường xa mang theo một viên gạch giấy dày như vậy đến, hơn nữa Andy và Đàm Tông Minh đã song kiếm hợp bích trong công việc từ lâu, phối hợp ăn ý, tình cảm sâu sắc, cô không có lý do từ chối lão Đàm, tuy về nước không hề có sức hấp dẫn nào đối với cô. Cô là một cô nhi, cô coi bốn bể là nhà, còn New York là nơi cô thân thuộc nhất trong cuộc đời này, cảm giác quen thuộc vừa là cảm giác an toàn, cô cần có sự an toàn. Thế nhưng, lật được mấy trang, khuôn mặt gầy gò của Andy đột nhiên biến sắc. “Đây là danh sách tất cả bé trai sinh năm 1983 ở quê em?” “Nói chính xác hơn, đây là danh sách tất cả những bé trai sinh năm 1983 được Cục công an thành phố làm thủ tục đăng…
Tác giả: