Tác giả:

Một tiếng “két” vang lên, cánh cửa chậm chạp được mở toang. Quách Tuệ thướt tha bước vào, nũng nịu lên tiếng. - Nhị muội, tỷ đến thăm muội đây. Căn phòng không có ánh sáng chiếu vào trong nhiều ngày đã tạo ra mùi ẩm mốc rất khó ngửi. Quách Tuệ nhíu mày, đưa khăn tay lên mũi xoa xoa. Quách Tuệ nhìn quanh căn phòng. Căn phòng trống trơn ngoại trừ bụi bẩn, mạng nhện và mùi hôi thì cũng chỉ có thêm một cô nương. Nàng ấy như một bóng ma, lặng lẽ ngồi trong góc tối của căn phòng. Nàng ta vô thần nhìn Quách Tuệ, sau đó bật cười - một nụ cười chua xót. - Ngươi đến đây làm gì? Quách Tuệ mỉm cười, không đáp. Bên cạnh có nhiều nha hoàn chạy lăng xăng quét tước, chuẩn bị ghế ngồi và trà nóng. Mọi thứ xong xuôi, nha hoàn mời Quách Tuệ ngồi xuống, sau đó cung kính dâng lên trà nóng. Quách Tuệ tao nhã nhấp một ngụm trà, sau đó mới đáp lời vị cô nương ấy. - Chẳng phải ta đã nói rồi sao? Ta đến thăm muội muội. Vị cô nương ấy nhếch mép cười chế giễu bản thân, sau đó mới nói. - Đông viện suốt một năm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...