-Bách Vỹ ngồi đọc cố hết cuốn tiểu thuyết mượn từ thư viện tới tận 2 giờ sáng thì mới ngủ. Ngáp một cái dài, cô vươn vai đặt cuốn sách sang cái kệ ngay cạnh giường và mệt mỏi nằm xuống rồi chìm vào giấc ngủ mau chóng. Một làm khói hồng kì lạ từ đâu ra quấn quanh thân thể cô nhấp nháy vài cái rồi biến mất trong màn đêm và cô cũng biến mất theo. Không biết mình đang tỉnh hay mơ khi cô thấy trước mặt cô là một người con gái xinh đẹp tiến tới nói với cô: -”Cô có thể giúp tôi một chuyện không?” -”Chuyện gì? Nếu có thể giúp thì tôi sẽ giúp cô!” cô nói rồi nhìn gương mặt cô gái đó âu sầu nói: -”Tôi là Bách Vân! Tôi vì tình yêu mà quên bản thân mình giờ tôi muốn làm lại cuộc đời nhưng gặp mấy kẻ đó thì có lẽ tôi sẽ không làm được mất...tôi rất sợ bọn họ...” Bách Vân nói ánh mắt lọ rõ sự sợ hãi. Mà cô thấy cái tên Bách Vân này thật quen...suy nghĩ xong cô nói: -”Cô nói muốn làm lại cuộc đời là sao? Chỉ cần tránh bọn họ là được mà!” -”Không đơn giản vậy đâu...tôi muốn cô sống trong cơ thể của…
Chương 19: Rời nhà đi ở riêng
Nữ Phụ Không Thích YêuTác giả: nhockieuky02Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược-Bách Vỹ ngồi đọc cố hết cuốn tiểu thuyết mượn từ thư viện tới tận 2 giờ sáng thì mới ngủ. Ngáp một cái dài, cô vươn vai đặt cuốn sách sang cái kệ ngay cạnh giường và mệt mỏi nằm xuống rồi chìm vào giấc ngủ mau chóng. Một làm khói hồng kì lạ từ đâu ra quấn quanh thân thể cô nhấp nháy vài cái rồi biến mất trong màn đêm và cô cũng biến mất theo. Không biết mình đang tỉnh hay mơ khi cô thấy trước mặt cô là một người con gái xinh đẹp tiến tới nói với cô: -”Cô có thể giúp tôi một chuyện không?” -”Chuyện gì? Nếu có thể giúp thì tôi sẽ giúp cô!” cô nói rồi nhìn gương mặt cô gái đó âu sầu nói: -”Tôi là Bách Vân! Tôi vì tình yêu mà quên bản thân mình giờ tôi muốn làm lại cuộc đời nhưng gặp mấy kẻ đó thì có lẽ tôi sẽ không làm được mất...tôi rất sợ bọn họ...” Bách Vân nói ánh mắt lọ rõ sự sợ hãi. Mà cô thấy cái tên Bách Vân này thật quen...suy nghĩ xong cô nói: -”Cô nói muốn làm lại cuộc đời là sao? Chỉ cần tránh bọn họ là được mà!” -”Không đơn giản vậy đâu...tôi muốn cô sống trong cơ thể của… -Công ti WY vẫn đang trong tình trạng phát triển ngược lại bên phái WD lại đang tụt hậu nghiêm trọng những vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ nên dấu hiệu WD bị uy h**p từ các bang khác vẫn có thể nói là khó xảy ra. Cô an tâm với kết quả này nên rất thoải mái trong mọi việc, bản thân thì lại đang chờ đợi cảnh H đầu tiên giữa anh trai cô Bách Vũ và nữ chính tuyệt vời Kiều Linh với mục đích lấy lòng Bách Vũ và anh ta sẽ đuổi cô ra. Thực lòng thì cô có dự định đi khỏi rồi nhưng vì không có lí do nên vẫn chưa đi đây là thời cơ thích hợp để cô ra ở riêng dù bố mẹ cô không muốn. Vì lợi ích cá nhân nên cô đành làm vậy.-Đã 10 giờ tối sau khi cô đi ăn tụ tập với các họ viên trong lớp dạy võ và cô là đứa tỉnh nhất hội và phải đưa Hy Đan về. Về tới nhà cũng là 10h30, cô thở dài mở cổng rồi đóng lại đi vào trong. Cửa chính của nhà mở nhưng bên trong có ánh đèn nên cô không sợ có trộm. Bố mẹ cô như đã dặn là đi ăn tiệc mừng ở đâu đó mai mới về nên nhà cô khi này chỉ có người hầu và...Bách Vũ. Giày cao gót đỏ vứt ở bên ngoài khiến cô có thể đoán ra ai đã tới liền nhếch môi cười. Đi vào trong và nhẹ nhàng đóng cửa vài giây làm việc tốt cô xếp lại đôi giày cao gót đỏ đó rồi mới đi vào. Lên tầng hai để trở về phòng thì gặp ngay một hầu gái, cô hầu cung kính chào cô gật đầu đi tới phòng Bách Vũ liền ngăn cản:-”Thưa cô chủ....Cậu chủ hiện giờ không tiện...”-”Tôi biết...chỉ là muốn vào lấy đồ quan trọng thôi! Mà cô không nghe thấy tiếng ở bên trong sao? Chính cô đang gián tiếp làm phiền đấy!” Cô mỉm cười rồi tháo chiếc nhẫn của mình ra từ khi nào và đá vào trong qua khe cửa. Cô xoay chiếc đồng hồ trên tay mình rồi cười một cái nữa, không nói gì gương mặt cô trở nên lạnh lùng mở cửa một cái 'Xoạch'. Một khung cảnh đậm chất d*m d*c hiện ra trước mắt cô (Tớ không dám miêu tả sâu sắc đâu
-Công ti WY vẫn đang trong tình trạng phát triển ngược lại bên phái WD lại đang tụt hậu nghiêm trọng những vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ nên dấu hiệu WD bị uy h**p từ các bang khác vẫn có thể nói là khó xảy ra. Cô an tâm với kết quả này nên rất thoải mái trong mọi việc, bản thân thì lại đang chờ đợi cảnh H đầu tiên giữa anh trai cô Bách Vũ và nữ chính tuyệt vời Kiều Linh với mục đích lấy lòng Bách Vũ và anh ta sẽ đuổi cô ra. Thực lòng thì cô có dự định đi khỏi rồi nhưng vì không có lí do nên vẫn chưa đi đây là thời cơ thích hợp để cô ra ở riêng dù bố mẹ cô không muốn. Vì lợi ích cá nhân nên cô đành làm vậy.
-Đã 10 giờ tối sau khi cô đi ăn tụ tập với các họ viên trong lớp dạy võ và cô là đứa tỉnh nhất hội và phải đưa Hy Đan về. Về tới nhà cũng là 10h30, cô thở dài mở cổng rồi đóng lại đi vào trong. Cửa chính của nhà mở nhưng bên trong có ánh đèn nên cô không sợ có trộm. Bố mẹ cô như đã dặn là đi ăn tiệc mừng ở đâu đó mai mới về nên nhà cô khi này chỉ có người hầu và...Bách Vũ. Giày cao gót đỏ vứt ở bên ngoài khiến cô có thể đoán ra ai đã tới liền nhếch môi cười. Đi vào trong và nhẹ nhàng đóng cửa vài giây làm việc tốt cô xếp lại đôi giày cao gót đỏ đó rồi mới đi vào. Lên tầng hai để trở về phòng thì gặp ngay một hầu gái, cô hầu cung kính chào cô gật đầu đi tới phòng Bách Vũ liền ngăn cản:
-”Thưa cô chủ....Cậu chủ hiện giờ không tiện...”
-”Tôi biết...chỉ là muốn vào lấy đồ quan trọng thôi! Mà cô không nghe thấy tiếng ở bên trong sao? Chính cô đang gián tiếp làm phiền đấy!” Cô mỉm cười rồi tháo chiếc nhẫn của mình ra từ khi nào và đá vào trong qua khe cửa. Cô xoay chiếc đồng hồ trên tay mình rồi cười một cái nữa, không nói gì gương mặt cô trở nên lạnh lùng mở cửa một cái 'Xoạch'. Một khung cảnh đậm chất d*m d*c hiện ra trước mắt cô (Tớ không dám miêu tả sâu sắc đâu
Nữ Phụ Không Thích YêuTác giả: nhockieuky02Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược-Bách Vỹ ngồi đọc cố hết cuốn tiểu thuyết mượn từ thư viện tới tận 2 giờ sáng thì mới ngủ. Ngáp một cái dài, cô vươn vai đặt cuốn sách sang cái kệ ngay cạnh giường và mệt mỏi nằm xuống rồi chìm vào giấc ngủ mau chóng. Một làm khói hồng kì lạ từ đâu ra quấn quanh thân thể cô nhấp nháy vài cái rồi biến mất trong màn đêm và cô cũng biến mất theo. Không biết mình đang tỉnh hay mơ khi cô thấy trước mặt cô là một người con gái xinh đẹp tiến tới nói với cô: -”Cô có thể giúp tôi một chuyện không?” -”Chuyện gì? Nếu có thể giúp thì tôi sẽ giúp cô!” cô nói rồi nhìn gương mặt cô gái đó âu sầu nói: -”Tôi là Bách Vân! Tôi vì tình yêu mà quên bản thân mình giờ tôi muốn làm lại cuộc đời nhưng gặp mấy kẻ đó thì có lẽ tôi sẽ không làm được mất...tôi rất sợ bọn họ...” Bách Vân nói ánh mắt lọ rõ sự sợ hãi. Mà cô thấy cái tên Bách Vân này thật quen...suy nghĩ xong cô nói: -”Cô nói muốn làm lại cuộc đời là sao? Chỉ cần tránh bọn họ là được mà!” -”Không đơn giản vậy đâu...tôi muốn cô sống trong cơ thể của… -Công ti WY vẫn đang trong tình trạng phát triển ngược lại bên phái WD lại đang tụt hậu nghiêm trọng những vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ nên dấu hiệu WD bị uy h**p từ các bang khác vẫn có thể nói là khó xảy ra. Cô an tâm với kết quả này nên rất thoải mái trong mọi việc, bản thân thì lại đang chờ đợi cảnh H đầu tiên giữa anh trai cô Bách Vũ và nữ chính tuyệt vời Kiều Linh với mục đích lấy lòng Bách Vũ và anh ta sẽ đuổi cô ra. Thực lòng thì cô có dự định đi khỏi rồi nhưng vì không có lí do nên vẫn chưa đi đây là thời cơ thích hợp để cô ra ở riêng dù bố mẹ cô không muốn. Vì lợi ích cá nhân nên cô đành làm vậy.-Đã 10 giờ tối sau khi cô đi ăn tụ tập với các họ viên trong lớp dạy võ và cô là đứa tỉnh nhất hội và phải đưa Hy Đan về. Về tới nhà cũng là 10h30, cô thở dài mở cổng rồi đóng lại đi vào trong. Cửa chính của nhà mở nhưng bên trong có ánh đèn nên cô không sợ có trộm. Bố mẹ cô như đã dặn là đi ăn tiệc mừng ở đâu đó mai mới về nên nhà cô khi này chỉ có người hầu và...Bách Vũ. Giày cao gót đỏ vứt ở bên ngoài khiến cô có thể đoán ra ai đã tới liền nhếch môi cười. Đi vào trong và nhẹ nhàng đóng cửa vài giây làm việc tốt cô xếp lại đôi giày cao gót đỏ đó rồi mới đi vào. Lên tầng hai để trở về phòng thì gặp ngay một hầu gái, cô hầu cung kính chào cô gật đầu đi tới phòng Bách Vũ liền ngăn cản:-”Thưa cô chủ....Cậu chủ hiện giờ không tiện...”-”Tôi biết...chỉ là muốn vào lấy đồ quan trọng thôi! Mà cô không nghe thấy tiếng ở bên trong sao? Chính cô đang gián tiếp làm phiền đấy!” Cô mỉm cười rồi tháo chiếc nhẫn của mình ra từ khi nào và đá vào trong qua khe cửa. Cô xoay chiếc đồng hồ trên tay mình rồi cười một cái nữa, không nói gì gương mặt cô trở nên lạnh lùng mở cửa một cái 'Xoạch'. Một khung cảnh đậm chất d*m d*c hiện ra trước mắt cô (Tớ không dám miêu tả sâu sắc đâu