*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Từ “ngu ngốc” này không phải dùng để mắng chửi người khác, mà là danh từ đích thực dùng để chỉ một con người đó. Ngay lúc này đây, ngồi trước mặt ta, nam nhân đang ngậm một cây kem đối với ta cười khúc khích, đích thực là một người ngu ngốc. “Cái gì mà ngu ngốc!” Mẫu thân đại nhân không chút nương tay tặng cho ta một quyền ngay đỉnh đầu, đau đến nhe răng trợn mắt. “Đông Đông chỉ tạm thời đánh mất ký ức thôi, đâu phải là ngu ngốc.” Mẫu thân đại nhân lập tức bẻ lại suy nghĩ “sai lầm” này của ta, nàng đang tức giận tận trời, đại khái là hai chữ “ngu ngốc” này vừa vặn đụng vào tử huyệt khiến nàng phát động địa lôi đây mà! Ta bưng đầu nhìn hắn, hắn phát hiện ánh mắt ta, lập tức huơ tay múa chân lôi cây kem từ trong miệng rút ra, liều mạng hướng ta phất tay lia lịa. Ta nhìn khuôn mặt đầy nước bọt của hắn, hung hăng nhíu mày. “Người nói thử xem, đại nhân hơn hai mươi…
Chương 2
Bạch SiTác giả: Thất ƯuTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Từ “ngu ngốc” này không phải dùng để mắng chửi người khác, mà là danh từ đích thực dùng để chỉ một con người đó. Ngay lúc này đây, ngồi trước mặt ta, nam nhân đang ngậm một cây kem đối với ta cười khúc khích, đích thực là một người ngu ngốc. “Cái gì mà ngu ngốc!” Mẫu thân đại nhân không chút nương tay tặng cho ta một quyền ngay đỉnh đầu, đau đến nhe răng trợn mắt. “Đông Đông chỉ tạm thời đánh mất ký ức thôi, đâu phải là ngu ngốc.” Mẫu thân đại nhân lập tức bẻ lại suy nghĩ “sai lầm” này của ta, nàng đang tức giận tận trời, đại khái là hai chữ “ngu ngốc” này vừa vặn đụng vào tử huyệt khiến nàng phát động địa lôi đây mà! Ta bưng đầu nhìn hắn, hắn phát hiện ánh mắt ta, lập tức huơ tay múa chân lôi cây kem từ trong miệng rút ra, liều mạng hướng ta phất tay lia lịa. Ta nhìn khuôn mặt đầy nước bọt của hắn, hung hăng nhíu mày. “Người nói thử xem, đại nhân hơn hai mươi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ngươi bây giờ nếu đến ở nhà ta, phải theo quy củ của ta.”Thật vất vả đối phó với mẫu thân đại nhân, đàm phán mỗi người nhường một bước, nói xong cảm giác muốn hụt cả hơi, ta lập tức muốn đối với vị khách không mời mà đến này ra oai phủ đầu cái đã.“Thu Thu. “Khách không mời mà đến bắt được góc áo ta, ngoan ngoãn hỏi:“Quy củ là gì?”Nghe vậy, ta muốn “sụm” chân luôn, nhưng vẫn “kiên cường” biểu tình đứng đắn.“Quy củ là không được gọi Thu Thu.”“Ta không được gọi sao?”Người này cư nhiên bĩu môi với ta! Ngươi không biết ngươi là kẻ đang ăn nhờ ở đậu nhà người ta hả?“Ngươi, nếu không nghe lời, ta liền đem ngươi đuổi ra ngoài.”Ta lần nữa uy h**p hắn.Lần này hắn không nói, bất quá trề môi, biểu tình của một tiểu quỷ tùy hứng, điểm chết người là vẻ mặt này lại xuất hiện trên mặt một tên nam nhân trưởng thành, thực đúng là thử thách ta mà!“Ngươi, phải gọi ta là Thiên Thu ca.”Quên đi biểu hiện trên mặt hắn, ta dùng khẩu khí nghiêm khắc nói:“Ngươi cũng có thể gọi ta là biểu ca.”Hắn ngoẹo đầu xem ta, mắt sáng trong suốt.Nói thật, sau khi trưởng thành, ta đã lâu không tỉ mỉ nhìn mặt hắn, tên này lớn lên cũng không tệ. Bất quá, nước mũi này là thế nào đây? Ta cầm giấy vệ sinh lên loạn lau qua mặt hắn xóa sạch, hắn hình như hơi cứng người một chút nhưng thái độ vẫn là thuận theo để ta xử lý.“Được rồi.”Ta vò giấy vệ sinh hướng thùng rác ném, hài lòng vỗ vỗ tay.“Ta còn một chút công tác muốn làm, ngươi ngoan ngoãn chơi một mình đi, đừng tới quấy rầy ta.”“Thu Thu, cái gì là công tác?”Hắn giương mắt nghi ngờ hỏi ta.“Ta đã nói ngươi không được gọi ta là Thu Thu!”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngươi bây giờ nếu đến ở nhà ta, phải theo quy củ của ta.”
Thật vất vả đối phó với mẫu thân đại nhân, đàm phán mỗi người nhường một bước, nói xong cảm giác muốn hụt cả hơi, ta lập tức muốn đối với vị khách không mời mà đến này ra oai phủ đầu cái đã.
“Thu Thu. “
Khách không mời mà đến bắt được góc áo ta, ngoan ngoãn hỏi:
“Quy củ là gì?”
Nghe vậy, ta muốn “sụm” chân luôn, nhưng vẫn “kiên cường” biểu tình đứng đắn.
“Quy củ là không được gọi Thu Thu.”
“Ta không được gọi sao?”
Người này cư nhiên bĩu môi với ta! Ngươi không biết ngươi là kẻ đang ăn nhờ ở đậu nhà người ta hả?
“Ngươi, nếu không nghe lời, ta liền đem ngươi đuổi ra ngoài.”
Ta lần nữa uy h**p hắn.
Lần này hắn không nói, bất quá trề môi, biểu tình của một tiểu quỷ tùy hứng, điểm chết người là vẻ mặt này lại xuất hiện trên mặt một tên nam nhân trưởng thành, thực đúng là thử thách ta mà!
“Ngươi, phải gọi ta là Thiên Thu ca.”
Quên đi biểu hiện trên mặt hắn, ta dùng khẩu khí nghiêm khắc nói:
“Ngươi cũng có thể gọi ta là biểu ca.”
Hắn ngoẹo đầu xem ta, mắt sáng trong suốt.
Nói thật, sau khi trưởng thành, ta đã lâu không tỉ mỉ nhìn mặt hắn, tên này lớn lên cũng không tệ. Bất quá, nước mũi này là thế nào đây? Ta cầm giấy vệ sinh lên loạn lau qua mặt hắn xóa sạch, hắn hình như hơi cứng người một chút nhưng thái độ vẫn là thuận theo để ta xử lý.
“Được rồi.”
Ta vò giấy vệ sinh hướng thùng rác ném, hài lòng vỗ vỗ tay.
“Ta còn một chút công tác muốn làm, ngươi ngoan ngoãn chơi một mình đi, đừng tới quấy rầy ta.”
“Thu Thu, cái gì là công tác?”
Hắn giương mắt nghi ngờ hỏi ta.
“Ta đã nói ngươi không được gọi ta là Thu Thu!”
Bạch SiTác giả: Thất ƯuTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Từ “ngu ngốc” này không phải dùng để mắng chửi người khác, mà là danh từ đích thực dùng để chỉ một con người đó. Ngay lúc này đây, ngồi trước mặt ta, nam nhân đang ngậm một cây kem đối với ta cười khúc khích, đích thực là một người ngu ngốc. “Cái gì mà ngu ngốc!” Mẫu thân đại nhân không chút nương tay tặng cho ta một quyền ngay đỉnh đầu, đau đến nhe răng trợn mắt. “Đông Đông chỉ tạm thời đánh mất ký ức thôi, đâu phải là ngu ngốc.” Mẫu thân đại nhân lập tức bẻ lại suy nghĩ “sai lầm” này của ta, nàng đang tức giận tận trời, đại khái là hai chữ “ngu ngốc” này vừa vặn đụng vào tử huyệt khiến nàng phát động địa lôi đây mà! Ta bưng đầu nhìn hắn, hắn phát hiện ánh mắt ta, lập tức huơ tay múa chân lôi cây kem từ trong miệng rút ra, liều mạng hướng ta phất tay lia lịa. Ta nhìn khuôn mặt đầy nước bọt của hắn, hung hăng nhíu mày. “Người nói thử xem, đại nhân hơn hai mươi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ngươi bây giờ nếu đến ở nhà ta, phải theo quy củ của ta.”Thật vất vả đối phó với mẫu thân đại nhân, đàm phán mỗi người nhường một bước, nói xong cảm giác muốn hụt cả hơi, ta lập tức muốn đối với vị khách không mời mà đến này ra oai phủ đầu cái đã.“Thu Thu. “Khách không mời mà đến bắt được góc áo ta, ngoan ngoãn hỏi:“Quy củ là gì?”Nghe vậy, ta muốn “sụm” chân luôn, nhưng vẫn “kiên cường” biểu tình đứng đắn.“Quy củ là không được gọi Thu Thu.”“Ta không được gọi sao?”Người này cư nhiên bĩu môi với ta! Ngươi không biết ngươi là kẻ đang ăn nhờ ở đậu nhà người ta hả?“Ngươi, nếu không nghe lời, ta liền đem ngươi đuổi ra ngoài.”Ta lần nữa uy h**p hắn.Lần này hắn không nói, bất quá trề môi, biểu tình của một tiểu quỷ tùy hứng, điểm chết người là vẻ mặt này lại xuất hiện trên mặt một tên nam nhân trưởng thành, thực đúng là thử thách ta mà!“Ngươi, phải gọi ta là Thiên Thu ca.”Quên đi biểu hiện trên mặt hắn, ta dùng khẩu khí nghiêm khắc nói:“Ngươi cũng có thể gọi ta là biểu ca.”Hắn ngoẹo đầu xem ta, mắt sáng trong suốt.Nói thật, sau khi trưởng thành, ta đã lâu không tỉ mỉ nhìn mặt hắn, tên này lớn lên cũng không tệ. Bất quá, nước mũi này là thế nào đây? Ta cầm giấy vệ sinh lên loạn lau qua mặt hắn xóa sạch, hắn hình như hơi cứng người một chút nhưng thái độ vẫn là thuận theo để ta xử lý.“Được rồi.”Ta vò giấy vệ sinh hướng thùng rác ném, hài lòng vỗ vỗ tay.“Ta còn một chút công tác muốn làm, ngươi ngoan ngoãn chơi một mình đi, đừng tới quấy rầy ta.”“Thu Thu, cái gì là công tác?”Hắn giương mắt nghi ngờ hỏi ta.“Ta đã nói ngươi không được gọi ta là Thu Thu!”