Tác giả:

Lâm Ninh chỉnh lại trang phục của mình trong gương, xác nhận lần nữa xem mình đã giống cô vợ dịu dàng đức hạnh “Trăm phần trăm” hay chưa? Kiểu tóc, mái tóc xoăn dài được buộc thành đuôi ngựa ở sau gáy. Ok. Khuôn mặt xinh đẹp thoải mái, thần sắc sáng ngời. Còn trang phục, quần áo đơn giản ở nhà, tạp dề hoa, một bà chủ nhà rất có phong cách Nhật Bản, rất tốt. Mỉm cười, góc độ chuẩn, đường cong tự nhiên, thân thiết, thông qua. Ánh mắt…… Ôi, ánh mắt nhiều sát khí quá, chỉnh lại ngay. Cô nhắm mắt lại, lắc đầu, hít sâu, lại mở ra lần nữa, làm ánh mắt thêm mềm mại, để đồng tử thoang thoảng hơi nước, khóe mắt khẽ cong lên…… Cho nên, trong gương xuất hiện một người vợ điển hình như trên các chương trình TV, thanh khiết tao nhã, thoạt nhìn hiền thục lại giống như một người phụ nữ con nhà lành rất biết chăm sóc chồng. Cô nhìn người không thể chê vào đâu được trong gương, cười cười, không nhịn được tự khen mình trong lòng một tiếng, hoàn mỹ! Là ai nói cô không thể đảm nhiệm nhiệm vụ này chứ? Các…

Chương 10-5: Kết thúc

Điệp Vụ Kết HônTác giả: Bồng VũTruyện Ngôn TìnhLâm Ninh chỉnh lại trang phục của mình trong gương, xác nhận lần nữa xem mình đã giống cô vợ dịu dàng đức hạnh “Trăm phần trăm” hay chưa? Kiểu tóc, mái tóc xoăn dài được buộc thành đuôi ngựa ở sau gáy. Ok. Khuôn mặt xinh đẹp thoải mái, thần sắc sáng ngời. Còn trang phục, quần áo đơn giản ở nhà, tạp dề hoa, một bà chủ nhà rất có phong cách Nhật Bản, rất tốt. Mỉm cười, góc độ chuẩn, đường cong tự nhiên, thân thiết, thông qua. Ánh mắt…… Ôi, ánh mắt nhiều sát khí quá, chỉnh lại ngay. Cô nhắm mắt lại, lắc đầu, hít sâu, lại mở ra lần nữa, làm ánh mắt thêm mềm mại, để đồng tử thoang thoảng hơi nước, khóe mắt khẽ cong lên…… Cho nên, trong gương xuất hiện một người vợ điển hình như trên các chương trình TV, thanh khiết tao nhã, thoạt nhìn hiền thục lại giống như một người phụ nữ con nhà lành rất biết chăm sóc chồng. Cô nhìn người không thể chê vào đâu được trong gương, cười cười, không nhịn được tự khen mình trong lòng một tiếng, hoàn mỹ! Là ai nói cô không thể đảm nhiệm nhiệm vụ này chứ? Các… Ở một hòn đảo nhỏ tại Nam Thái Bình Dương, trong giáo đường trắng tinh, một đôi nam nữ cầm tay nhau, đang đợi mục sư chứng hôn.“Anh Lục Thời Dư, con có đồng ý……”“Con dồng ý.”Mục sư vừa mới mở miệng, Lục Thời Dư đã chờ không kịp trả lời.Toàn Phong, Chiến Xa và Quái Thú xem lễ đều cười thành tiếng.“Đại ca, nóng vội quá đi?” Chiến Xa cười khẩy nói.“Rõ ràng đã sớm là vợ chồng rồi mà.” Quái Thú chế nhạo.Mục sư cười lại hỏi: “Cô Lâm Ninh……”“Con đồng ý.” Cô lại vội vàng phải trả lời.“Bà chị dâu này cũng nôn nóng quá mà.” Toàn Phong lắc đầu cười.“Nếu hai con tâm đầu ý hợp, vậy thì……” Mục sư còn chưa nói hết, đôi vợ chồng đã hôn nhau thắm thiết tại chỗ.Mục sư cười cười, bổ sung một câu: “Cầu thượng đế chúc phúc cho các con, a men.”“A men!” Câu này vẫn là ba người bọn Chiến Xa trả lời giúp hai anh chị.Hôn lễ xong, bọn họ cùng nhau trở về khách sạn, Quái Thú vốn định làm loạn phòng, lại bị Lục Thời Dư lườm đến câm miệng.“Cậu muốn chết à? Tám tháng rồi đại ca không chạm vào vợ, cậu còn dám làm phiền anh ấy?” Chiến Xa cười đểu Quái Thú.“Tôi chỉ đùa thôi mà…… Có cần thiết phải dùng ánh mắt giết người nhìn tôi không?” Quái Thú nhún vai.“Tám tháng, anh ấy cũng nhịn giỏi thật.” Toàn Phong thở dài.“Đúng vậy! Nếu là người bình thường đã sớm điên rồi.” Chiến Xa cũng bội phục.“Các người không hiểu, anh ta vốn bệnh tự kỷ, cho tới bây giờ chịu bó tay rồi.” Quái Thú có kết luận.Toàn Phong và Chiến Xa cùng liếc nhau một cái, đều đồng ý.Tên Lục Thời Dư này vẫn có bệnh, dù anh giả vờ hay không.Điểm ấy, Lâm Ninh chỉ sợ cũng nhận ra, bởi cô phát hiện chồng cô vẫn rất ngang bướng, lại nhớ cô mang bộ lễ phục đen kia.“Thay.” Anh ra lệnh.“Ông trời của con ơi! Anh còn giữ cái này à……” Cô cười mắng.“Anh thích em mặc thứ này.” Anh cười trầm thấp.“Vậy thì xin hỏi bên trong phải mặc gì?” Cô cố ý hỏi.Anh cười xấu xa, nheo mắt lại.“Đương nhiên, đừng mặc gì cả……”

Ở một hòn đảo nhỏ tại Nam Thái Bình Dương, trong giáo đường trắng tinh, một đôi nam nữ cầm tay nhau, đang đợi mục sư chứng hôn.

“Anh Lục Thời Dư, con có đồng ý……”

“Con dồng ý.”

Mục sư vừa mới mở miệng, Lục Thời Dư đã chờ không kịp trả lời.

Toàn Phong, Chiến Xa và Quái Thú xem lễ đều cười thành tiếng.

“Đại ca, nóng vội quá đi?” Chiến Xa cười khẩy nói.

“Rõ ràng đã sớm là vợ chồng rồi mà.” Quái Thú chế nhạo.

Mục sư cười lại hỏi: “Cô Lâm Ninh……”

“Con đồng ý.” Cô lại vội vàng phải trả lời.

“Bà chị dâu này cũng nôn nóng quá mà.” Toàn Phong lắc đầu cười.

“Nếu hai con tâm đầu ý hợp, vậy thì……” Mục sư còn chưa nói hết, đôi vợ chồng đã hôn nhau thắm thiết tại chỗ.

Mục sư cười cười, bổ sung một câu: “Cầu thượng đế chúc phúc cho các con, a men.”

“A men!” Câu này vẫn là ba người bọn Chiến Xa trả lời giúp hai anh chị.

Hôn lễ xong, bọn họ cùng nhau trở về khách sạn, Quái Thú vốn định làm loạn phòng, lại bị Lục Thời Dư lườm đến câm miệng.

“Cậu muốn chết à? Tám tháng rồi đại ca không chạm vào vợ, cậu còn dám làm phiền anh ấy?” Chiến Xa cười đểu Quái Thú.

“Tôi chỉ đùa thôi mà…… Có cần thiết phải dùng ánh mắt giết người nhìn tôi không?” Quái Thú nhún vai.

“Tám tháng, anh ấy cũng nhịn giỏi thật.” Toàn Phong thở dài.

“Đúng vậy! Nếu là người bình thường đã sớm điên rồi.” Chiến Xa cũng bội phục.

“Các người không hiểu, anh ta vốn bệnh tự kỷ, cho tới bây giờ chịu bó tay rồi.” Quái Thú có kết luận.

Toàn Phong và Chiến Xa cùng liếc nhau một cái, đều đồng ý.

Tên Lục Thời Dư này vẫn có bệnh, dù anh giả vờ hay không.

Điểm ấy, Lâm Ninh chỉ sợ cũng nhận ra, bởi cô phát hiện chồng cô vẫn rất ngang bướng, lại nhớ cô mang bộ lễ phục đen kia.

“Thay.” Anh ra lệnh.

“Ông trời của con ơi! Anh còn giữ cái này à……” Cô cười mắng.

“Anh thích em mặc thứ này.” Anh cười trầm thấp.

“Vậy thì xin hỏi bên trong phải mặc gì?” Cô cố ý hỏi.

Anh cười xấu xa, nheo mắt lại.

“Đương nhiên, đừng mặc gì cả……”

Điệp Vụ Kết HônTác giả: Bồng VũTruyện Ngôn TìnhLâm Ninh chỉnh lại trang phục của mình trong gương, xác nhận lần nữa xem mình đã giống cô vợ dịu dàng đức hạnh “Trăm phần trăm” hay chưa? Kiểu tóc, mái tóc xoăn dài được buộc thành đuôi ngựa ở sau gáy. Ok. Khuôn mặt xinh đẹp thoải mái, thần sắc sáng ngời. Còn trang phục, quần áo đơn giản ở nhà, tạp dề hoa, một bà chủ nhà rất có phong cách Nhật Bản, rất tốt. Mỉm cười, góc độ chuẩn, đường cong tự nhiên, thân thiết, thông qua. Ánh mắt…… Ôi, ánh mắt nhiều sát khí quá, chỉnh lại ngay. Cô nhắm mắt lại, lắc đầu, hít sâu, lại mở ra lần nữa, làm ánh mắt thêm mềm mại, để đồng tử thoang thoảng hơi nước, khóe mắt khẽ cong lên…… Cho nên, trong gương xuất hiện một người vợ điển hình như trên các chương trình TV, thanh khiết tao nhã, thoạt nhìn hiền thục lại giống như một người phụ nữ con nhà lành rất biết chăm sóc chồng. Cô nhìn người không thể chê vào đâu được trong gương, cười cười, không nhịn được tự khen mình trong lòng một tiếng, hoàn mỹ! Là ai nói cô không thể đảm nhiệm nhiệm vụ này chứ? Các… Ở một hòn đảo nhỏ tại Nam Thái Bình Dương, trong giáo đường trắng tinh, một đôi nam nữ cầm tay nhau, đang đợi mục sư chứng hôn.“Anh Lục Thời Dư, con có đồng ý……”“Con dồng ý.”Mục sư vừa mới mở miệng, Lục Thời Dư đã chờ không kịp trả lời.Toàn Phong, Chiến Xa và Quái Thú xem lễ đều cười thành tiếng.“Đại ca, nóng vội quá đi?” Chiến Xa cười khẩy nói.“Rõ ràng đã sớm là vợ chồng rồi mà.” Quái Thú chế nhạo.Mục sư cười lại hỏi: “Cô Lâm Ninh……”“Con đồng ý.” Cô lại vội vàng phải trả lời.“Bà chị dâu này cũng nôn nóng quá mà.” Toàn Phong lắc đầu cười.“Nếu hai con tâm đầu ý hợp, vậy thì……” Mục sư còn chưa nói hết, đôi vợ chồng đã hôn nhau thắm thiết tại chỗ.Mục sư cười cười, bổ sung một câu: “Cầu thượng đế chúc phúc cho các con, a men.”“A men!” Câu này vẫn là ba người bọn Chiến Xa trả lời giúp hai anh chị.Hôn lễ xong, bọn họ cùng nhau trở về khách sạn, Quái Thú vốn định làm loạn phòng, lại bị Lục Thời Dư lườm đến câm miệng.“Cậu muốn chết à? Tám tháng rồi đại ca không chạm vào vợ, cậu còn dám làm phiền anh ấy?” Chiến Xa cười đểu Quái Thú.“Tôi chỉ đùa thôi mà…… Có cần thiết phải dùng ánh mắt giết người nhìn tôi không?” Quái Thú nhún vai.“Tám tháng, anh ấy cũng nhịn giỏi thật.” Toàn Phong thở dài.“Đúng vậy! Nếu là người bình thường đã sớm điên rồi.” Chiến Xa cũng bội phục.“Các người không hiểu, anh ta vốn bệnh tự kỷ, cho tới bây giờ chịu bó tay rồi.” Quái Thú có kết luận.Toàn Phong và Chiến Xa cùng liếc nhau một cái, đều đồng ý.Tên Lục Thời Dư này vẫn có bệnh, dù anh giả vờ hay không.Điểm ấy, Lâm Ninh chỉ sợ cũng nhận ra, bởi cô phát hiện chồng cô vẫn rất ngang bướng, lại nhớ cô mang bộ lễ phục đen kia.“Thay.” Anh ra lệnh.“Ông trời của con ơi! Anh còn giữ cái này à……” Cô cười mắng.“Anh thích em mặc thứ này.” Anh cười trầm thấp.“Vậy thì xin hỏi bên trong phải mặc gì?” Cô cố ý hỏi.Anh cười xấu xa, nheo mắt lại.“Đương nhiên, đừng mặc gì cả……”

Chương 10-5: Kết thúc