Tác giả:

Đôi mắt đẹp như ngọc của An Sơ Hạ từ từ nhắm lại, trong đầu vẫn còn hiện lên nụ cười dịu dàng của mẹ. Cô không dám tin, người mẹ xinh đẹp dịu dàng của mình cứ như thế mãi mãi rời bỏ cô. “Này! Bây giờ cô rất đắc ý phải không?” Một giọng nói không mang theo một chút nhiệt độ nào vang lên bên tai, hơi thở ấm áp của anh làm cho thần kinh cô trở nên tê dại. Ngay sau đó một bàn tay nặng nề đặt lên vai cô. An Sơ Hạ thầm thở dài trong lòng, vị Hàn đại thiếu gia này, hình như cũng quá trẻ con rồi. Cảnh tượng vài tiếng trước lại thoáng qua trong đầu cô... “Thất Lục, sau này Tiểu Sơ Hạ sẽ là em gái con, con phải chăm sóc em thật tốt đấy.” Mẹ Hàn Thất Lục, Khương Viên Viên một tay ôm vai An Sơ Hạ, một tay chuẩn bị mở cửa phòng Hàn Thất Lục. Nghe lời này, thân thể Hàn Thất Lục cứng đờ, từ từ xoay người bắt đầu nhìn từ trên xuống dưới ân nhân cứu mạng lão đầu nhà bọn họ. Dáng vẻ cô gái này mi thanh mục tú*, không coi là xinh đẹp nhất, nhưng mà mang lại cho người khác cảm giác bình yên. Đặc biệt là…

Chương 333: Thiếu gia ác ma điên

Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn TôiTác giả: Cẩm Hạ MạtTruyện Ngôn TìnhĐôi mắt đẹp như ngọc của An Sơ Hạ từ từ nhắm lại, trong đầu vẫn còn hiện lên nụ cười dịu dàng của mẹ. Cô không dám tin, người mẹ xinh đẹp dịu dàng của mình cứ như thế mãi mãi rời bỏ cô. “Này! Bây giờ cô rất đắc ý phải không?” Một giọng nói không mang theo một chút nhiệt độ nào vang lên bên tai, hơi thở ấm áp của anh làm cho thần kinh cô trở nên tê dại. Ngay sau đó một bàn tay nặng nề đặt lên vai cô. An Sơ Hạ thầm thở dài trong lòng, vị Hàn đại thiếu gia này, hình như cũng quá trẻ con rồi. Cảnh tượng vài tiếng trước lại thoáng qua trong đầu cô... “Thất Lục, sau này Tiểu Sơ Hạ sẽ là em gái con, con phải chăm sóc em thật tốt đấy.” Mẹ Hàn Thất Lục, Khương Viên Viên một tay ôm vai An Sơ Hạ, một tay chuẩn bị mở cửa phòng Hàn Thất Lục. Nghe lời này, thân thể Hàn Thất Lục cứng đờ, từ từ xoay người bắt đầu nhìn từ trên xuống dưới ân nhân cứu mạng lão đầu nhà bọn họ. Dáng vẻ cô gái này mi thanh mục tú*, không coi là xinh đẹp nhất, nhưng mà mang lại cho người khác cảm giác bình yên. Đặc biệt là… Edit: Thu PhươngBeta: NhoxPanda2" Tôi biết" Anh thản nhiên trả lời, không hề gợn sóng, Tựa như  'Ba Tát Lệ' ba chữ này không hề làm cho anh có một chút hứng thú. Quay đầu lại thấy tủ lạnh, An Sơ Hạ bước qua: "Cho nên tôi mới trở về rồi.""Tôi biết" - Âm thanh thản nhiên, ngay tại Hàn Thất Lục nghĩ tới An Sơ Hạ là vì chính thái độ của anh mà tức giận, đột nhiên truyền tới thanh âm của An Sơ Hạ."Mẹ kiếp! Ngay cả tủ lạnh cũng trống không. Này không phải là đuổi cùng giết tận sao?" Cô đóng mạnh cửa tủ lạnh trống trơn, ngược lại hét to vào di động: " Hàn Thất Lục, người hầu nhà anh bây giờ đang bị sao vậy? Đây thật là quá keo kiệt rồi?!"Đúng lúc này cô nghe thấy trong đại sảnh có tiếng động. cuống quít hạ giọng: "Đợi lát nữa." Nói xong cô cũng không tắt di động, mà là đi từ phòng bếp nhìn trộm ra bên ngoài. Chỉ thấy Khương Viên Viên đi vào đại sảnh cầm một trái táo trở về phòng làm việc, hơn nữa đóng cửa lại.Lúc này cô mới thở ra đi khỏi phòng bếp. Cô liền đi lên phòng khách cầm hai trái táo chạy nhanh lên phòng. Cảm giác này, thật giống làm kẻ trộm.Ngồi xuống sofa trong phòng mình, cô thở dài một hơi. Ngồi gặm táo."Cơm chiều chưa ăn sao?" Di động đột nhiên phát ra âm thanh. Cô lúc này mới nhớ ra di động còn không có tắt. "Uhm". Cô ngáp 1 cái, nghĩ lại tên chết tiệt này rốt cuộc muốn khi nào mới bằng lòng cúp điện thoại. Sớm biết vậy vừa rồi đã thừa cơ tắt điện thoại.Bên kia trầm mặc một lát: "Cúp máy trước.""ơ" Không đợi cô phản ứng, di động đã truyền đến âm tút tút. Ngay sau đó màn hình biểu thị chữ chấm dứt cuộc trò chuyện.Anh... điên rồi. Không biết sao lại gọi điện cho cô, rồi lại không hiểu sao không chịu cúp điện thoại. Cô không tin là Hàn Thất Lục kiên nhẫn như vậy. Có thể đợi cô từ phòng bếp rồi đi ra phòng khách cuối cùng mới về phòng mình, ngồi gặm táo, thời gian khá lâu đi.Mà lời giải thích duy nhất chính là.... vị thiếu gia ác ma này điên rồi.Để điện thoại di động bên cạnh. Cắn miếng táo. Nhưng trong đầu vẫn văng vẳng lời Hàn Thất Lục " Tôi nhớ em, làm sao bây giờ?" Đến cuối cùng lúc cô gặm xong quả táo thứ nhất chuẩn bị đem quả táo thứ hai ăn tiếp, khẩu vị ăn uống hoàn toàn biến mất. Liền đi đến ngồi trước bản bút ký. Bản bút kí của cô mang tới Lăng gia chưa đem về, bản bút ký mới nhất này hẳn là bản Hàn quản gia nói chuẩn bị cho cô. Nhất thời liền cảm thấy có tiền thật tốt.Mở máy tính lên, việc đầu tiên không phải là vào QQ mà là đăng nhập Giá Sách trực tuyến xem trang đầu. Nhìn bảng xếp hạng, vốn từ vị trí nhất bảng tuộc xuống thứ tư. Nhưng vừa thấy bảng xếp hạng khác, biết ngay bộ 《 ác ma thiếu gia đừng hôn tôi 》 dĩ nhiên đều xếp hạng nhất. Đặc biệt bình luận bảng, bình luận còn hơn người hạng nhì cả bốn trăm. (Hơ hơ sao thấy giống chuyện của động nhà Gấu đang làm nhỉ, hạng 4 nhưng vẫn hơn mấy mấy cuốn đang ở top 3. Cười cười)Cô xem tới bảng xếp hạng bình luận, lúc này nheo mắt. Con số này.... Tất cả đều có thể chuyển hóa thành tiền. Người bình luận càng nhiều, càng thuyết phục được nhiều người xem truyện. Cô lời quá. Lập tức thử click chuột vào trang tiểu thuyết của mình, phần bình luận ở dưới, nếu không phải bảo cô nhanh up truyện lên,cập nhật chương mới,.. thì cũng là mắng nữ chính ngu xuẩn. (hơhơ giống giống)Như set đánh ngang tai, cô bình tĩnh lại, quyết tâm phải viết một chương mới. Có lẽ là hứng thú dâng trào, có lẽ do tiền tài hấp dẫn, tốc độ đánh chữ của cô nhanh hơn bình thường rất nhiều. Không tới một giờ đã được hơn ba ngàn từ.Tuyên bố một chút, ba ngàn từ này sẽ giàu to.

Edit: Thu Phương

Beta: 

NhoxPanda2

" Tôi biết" Anh thản nhiên trả lời, không hề gợn sóng, Tựa như  'Ba Tát Lệ' ba chữ này không hề làm cho anh có một chút hứng thú. 

Quay đầu lại thấy tủ lạnh, An Sơ Hạ bước qua: "Cho nên tôi mới trở về rồi."

"Tôi biết" - Âm thanh thản nhiên, ngay tại Hàn Thất Lục nghĩ tới An Sơ Hạ là vì chính thái độ của anh mà tức giận, đột nhiên truyền tới thanh âm của An Sơ Hạ.

"Mẹ kiếp! Ngay cả tủ lạnh cũng trống không. Này không phải là đuổi cùng giết tận sao?" Cô đóng mạnh cửa tủ lạnh trống trơn, ngược lại hét to vào di động: " Hàn Thất Lục, người hầu nhà anh bây giờ đang bị sao vậy? Đây thật là quá keo kiệt rồi?!"

Đúng lúc này cô nghe thấy trong đại sảnh có tiếng động. cuống quít hạ giọng: "Đợi lát nữa." 

Nói xong cô cũng không tắt di động, mà là đi từ phòng bếp nhìn trộm ra bên ngoài. Chỉ thấy Khương Viên Viên đi vào đại sảnh cầm một trái táo trở về phòng làm việc, hơn nữa đóng cửa lại.

Lúc này cô mới thở ra đi khỏi phòng bếp. Cô liền đi lên phòng khách cầm hai trái táo chạy nhanh lên phòng. Cảm giác này, thật giống làm kẻ trộm.

Ngồi xuống sofa trong phòng mình, cô thở dài một hơi. Ngồi gặm táo.

"Cơm chiều chưa ăn sao?" Di động đột nhiên phát ra âm thanh. Cô lúc này mới nhớ ra di động còn không có tắt. 

"Uhm". Cô ngáp 1 cái, nghĩ lại tên chết tiệt này rốt cuộc muốn khi nào mới bằng lòng cúp điện thoại. Sớm biết vậy vừa rồi đã thừa cơ tắt điện thoại.

Bên kia trầm mặc một lát: "Cúp máy trước."

"ơ" Không đợi cô phản ứng, di động đã truyền đến âm tút tút. Ngay sau đó màn hình biểu thị chữ chấm dứt cuộc trò chuyện.

Anh... điên rồi. Không biết sao lại gọi điện cho cô, rồi lại không hiểu sao không chịu cúp điện thoại. Cô không tin là Hàn Thất Lục kiên nhẫn như vậy. Có thể đợi cô từ phòng bếp rồi đi ra phòng khách cuối cùng mới về phòng mình, ngồi gặm táo, thời gian khá lâu đi.

Mà lời giải thích duy nhất chính là.... vị thiếu gia ác ma này điên rồi.

Để điện thoại di động bên cạnh. Cắn miếng táo. Nhưng trong đầu vẫn văng vẳng lời Hàn Thất Lục " Tôi nhớ em, làm sao bây giờ?" 

Đến cuối cùng lúc cô gặm xong quả táo thứ nhất chuẩn bị đem quả táo thứ hai ăn tiếp, khẩu vị ăn uống hoàn toàn biến mất. Liền đi đến ngồi trước bản bút ký. Bản bút kí của cô mang tới Lăng gia chưa đem về, bản bút ký mới nhất này hẳn là bản Hàn quản gia nói chuẩn bị cho cô. Nhất thời liền cảm thấy có tiền thật tốt.

Mở máy tính lên, việc đầu tiên không phải là vào QQ mà là đăng nhập Giá Sách trực tuyến xem trang đầu. Nhìn bảng xếp hạng, vốn từ vị trí nhất bảng tuộc xuống thứ tư. Nhưng vừa thấy bảng xếp hạng khác, biết ngay bộ 《 ác ma thiếu gia đừng hôn tôi 》 dĩ nhiên đều xếp hạng nhất. Đặc biệt bình luận bảng, bình luận còn hơn người hạng nhì cả bốn trăm. (Hơ hơ sao thấy giống chuyện của động nhà Gấu đang làm nhỉ, hạng 4 nhưng vẫn hơn mấy mấy cuốn đang ở top 3. Cười cười)

Cô xem tới bảng xếp hạng bình luận, lúc này nheo mắt. Con số này.... Tất cả đều có thể chuyển hóa thành tiền. Người bình luận càng nhiều, càng thuyết phục được nhiều người xem truyện. Cô lời quá. Lập tức thử click chuột vào trang tiểu thuyết của mình, phần bình luận ở dưới, nếu không phải bảo cô nhanh up truyện lên,cập nhật chương mới,.. thì cũng là mắng nữ chính ngu xuẩn. (hơhơ giống giống)

Như set đánh ngang tai, cô bình tĩnh lại, quyết tâm phải viết một chương mới. Có lẽ là hứng thú dâng trào, có lẽ do tiền tài hấp dẫn, tốc độ đánh chữ của cô nhanh hơn bình thường rất nhiều. Không tới một giờ đã được hơn ba ngàn từ.

Tuyên bố một chút, ba ngàn từ này sẽ giàu to.

Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn TôiTác giả: Cẩm Hạ MạtTruyện Ngôn TìnhĐôi mắt đẹp như ngọc của An Sơ Hạ từ từ nhắm lại, trong đầu vẫn còn hiện lên nụ cười dịu dàng của mẹ. Cô không dám tin, người mẹ xinh đẹp dịu dàng của mình cứ như thế mãi mãi rời bỏ cô. “Này! Bây giờ cô rất đắc ý phải không?” Một giọng nói không mang theo một chút nhiệt độ nào vang lên bên tai, hơi thở ấm áp của anh làm cho thần kinh cô trở nên tê dại. Ngay sau đó một bàn tay nặng nề đặt lên vai cô. An Sơ Hạ thầm thở dài trong lòng, vị Hàn đại thiếu gia này, hình như cũng quá trẻ con rồi. Cảnh tượng vài tiếng trước lại thoáng qua trong đầu cô... “Thất Lục, sau này Tiểu Sơ Hạ sẽ là em gái con, con phải chăm sóc em thật tốt đấy.” Mẹ Hàn Thất Lục, Khương Viên Viên một tay ôm vai An Sơ Hạ, một tay chuẩn bị mở cửa phòng Hàn Thất Lục. Nghe lời này, thân thể Hàn Thất Lục cứng đờ, từ từ xoay người bắt đầu nhìn từ trên xuống dưới ân nhân cứu mạng lão đầu nhà bọn họ. Dáng vẻ cô gái này mi thanh mục tú*, không coi là xinh đẹp nhất, nhưng mà mang lại cho người khác cảm giác bình yên. Đặc biệt là… Edit: Thu PhươngBeta: NhoxPanda2" Tôi biết" Anh thản nhiên trả lời, không hề gợn sóng, Tựa như  'Ba Tát Lệ' ba chữ này không hề làm cho anh có một chút hứng thú. Quay đầu lại thấy tủ lạnh, An Sơ Hạ bước qua: "Cho nên tôi mới trở về rồi.""Tôi biết" - Âm thanh thản nhiên, ngay tại Hàn Thất Lục nghĩ tới An Sơ Hạ là vì chính thái độ của anh mà tức giận, đột nhiên truyền tới thanh âm của An Sơ Hạ."Mẹ kiếp! Ngay cả tủ lạnh cũng trống không. Này không phải là đuổi cùng giết tận sao?" Cô đóng mạnh cửa tủ lạnh trống trơn, ngược lại hét to vào di động: " Hàn Thất Lục, người hầu nhà anh bây giờ đang bị sao vậy? Đây thật là quá keo kiệt rồi?!"Đúng lúc này cô nghe thấy trong đại sảnh có tiếng động. cuống quít hạ giọng: "Đợi lát nữa." Nói xong cô cũng không tắt di động, mà là đi từ phòng bếp nhìn trộm ra bên ngoài. Chỉ thấy Khương Viên Viên đi vào đại sảnh cầm một trái táo trở về phòng làm việc, hơn nữa đóng cửa lại.Lúc này cô mới thở ra đi khỏi phòng bếp. Cô liền đi lên phòng khách cầm hai trái táo chạy nhanh lên phòng. Cảm giác này, thật giống làm kẻ trộm.Ngồi xuống sofa trong phòng mình, cô thở dài một hơi. Ngồi gặm táo."Cơm chiều chưa ăn sao?" Di động đột nhiên phát ra âm thanh. Cô lúc này mới nhớ ra di động còn không có tắt. "Uhm". Cô ngáp 1 cái, nghĩ lại tên chết tiệt này rốt cuộc muốn khi nào mới bằng lòng cúp điện thoại. Sớm biết vậy vừa rồi đã thừa cơ tắt điện thoại.Bên kia trầm mặc một lát: "Cúp máy trước.""ơ" Không đợi cô phản ứng, di động đã truyền đến âm tút tút. Ngay sau đó màn hình biểu thị chữ chấm dứt cuộc trò chuyện.Anh... điên rồi. Không biết sao lại gọi điện cho cô, rồi lại không hiểu sao không chịu cúp điện thoại. Cô không tin là Hàn Thất Lục kiên nhẫn như vậy. Có thể đợi cô từ phòng bếp rồi đi ra phòng khách cuối cùng mới về phòng mình, ngồi gặm táo, thời gian khá lâu đi.Mà lời giải thích duy nhất chính là.... vị thiếu gia ác ma này điên rồi.Để điện thoại di động bên cạnh. Cắn miếng táo. Nhưng trong đầu vẫn văng vẳng lời Hàn Thất Lục " Tôi nhớ em, làm sao bây giờ?" Đến cuối cùng lúc cô gặm xong quả táo thứ nhất chuẩn bị đem quả táo thứ hai ăn tiếp, khẩu vị ăn uống hoàn toàn biến mất. Liền đi đến ngồi trước bản bút ký. Bản bút kí của cô mang tới Lăng gia chưa đem về, bản bút ký mới nhất này hẳn là bản Hàn quản gia nói chuẩn bị cho cô. Nhất thời liền cảm thấy có tiền thật tốt.Mở máy tính lên, việc đầu tiên không phải là vào QQ mà là đăng nhập Giá Sách trực tuyến xem trang đầu. Nhìn bảng xếp hạng, vốn từ vị trí nhất bảng tuộc xuống thứ tư. Nhưng vừa thấy bảng xếp hạng khác, biết ngay bộ 《 ác ma thiếu gia đừng hôn tôi 》 dĩ nhiên đều xếp hạng nhất. Đặc biệt bình luận bảng, bình luận còn hơn người hạng nhì cả bốn trăm. (Hơ hơ sao thấy giống chuyện của động nhà Gấu đang làm nhỉ, hạng 4 nhưng vẫn hơn mấy mấy cuốn đang ở top 3. Cười cười)Cô xem tới bảng xếp hạng bình luận, lúc này nheo mắt. Con số này.... Tất cả đều có thể chuyển hóa thành tiền. Người bình luận càng nhiều, càng thuyết phục được nhiều người xem truyện. Cô lời quá. Lập tức thử click chuột vào trang tiểu thuyết của mình, phần bình luận ở dưới, nếu không phải bảo cô nhanh up truyện lên,cập nhật chương mới,.. thì cũng là mắng nữ chính ngu xuẩn. (hơhơ giống giống)Như set đánh ngang tai, cô bình tĩnh lại, quyết tâm phải viết một chương mới. Có lẽ là hứng thú dâng trào, có lẽ do tiền tài hấp dẫn, tốc độ đánh chữ của cô nhanh hơn bình thường rất nhiều. Không tới một giờ đã được hơn ba ngàn từ.Tuyên bố một chút, ba ngàn từ này sẽ giàu to.

Chương 333: Thiếu gia ác ma điên