1. - "Mày còn dùng dằng gì nữa hả? Đi ngay và luôn đi!" Bố tôi mang bộ mặt vô cùng tươi tỉnh quát tôi, tay xách va li đồ đạc của tôi ra cửa, luôn miệng đuổi tôi đi học. Tôi bực mình trước sự hăng hái thái quá của ông, hung hăng vặc lại: "Có ông bố nào đuổi con gái ra khỏi nhà nhiệt tình như bố không? Con 17 tuổi rồi, con có chân và khác tự đi được! Khỏi đuổi!" Bố bực mình, chống nạnh: "Ai dạy mày láo thế hả???" Tôi cười nhăn nhở, xách đống đồ chạy ra sân đón xe: "Chẳng biết tại ai cứ chiều con lắm vào cơ?!" 2. Từ khi tôi nhận thông báo tới ôn thi Hóa học cấp quốc gia ở Hà Nội thì bố mẹ tôi đã rất phấn khích, chuẩn bị tất thảy mọi thứ cho sáu tháng quan trọng này. Mẹ tôi dặn tôi kĩ càng nhất có thể: "Du! Con xuống thành phố học, không có bố mẹ, phải chú ý học hành, không được yêu đương linh tinh rồi bỏ lỡ tương lai, ảnh hưởng nhiều lắm biết chưa? Mà thằng Quân nó cũng không để yên đâu đấy!" Dặn dò kĩ như thế này chỉ có bà mẹ siêu kĩ tính của tôi thôi! Tôi bĩu môi: "Con trai thời…
Chương 13: Kết
Tôi Và Anh: Thanh Xuân Rực RỡTác giả: Black An.JellTruyện Hài Hước1. - "Mày còn dùng dằng gì nữa hả? Đi ngay và luôn đi!" Bố tôi mang bộ mặt vô cùng tươi tỉnh quát tôi, tay xách va li đồ đạc của tôi ra cửa, luôn miệng đuổi tôi đi học. Tôi bực mình trước sự hăng hái thái quá của ông, hung hăng vặc lại: "Có ông bố nào đuổi con gái ra khỏi nhà nhiệt tình như bố không? Con 17 tuổi rồi, con có chân và khác tự đi được! Khỏi đuổi!" Bố bực mình, chống nạnh: "Ai dạy mày láo thế hả???" Tôi cười nhăn nhở, xách đống đồ chạy ra sân đón xe: "Chẳng biết tại ai cứ chiều con lắm vào cơ?!" 2. Từ khi tôi nhận thông báo tới ôn thi Hóa học cấp quốc gia ở Hà Nội thì bố mẹ tôi đã rất phấn khích, chuẩn bị tất thảy mọi thứ cho sáu tháng quan trọng này. Mẹ tôi dặn tôi kĩ càng nhất có thể: "Du! Con xuống thành phố học, không có bố mẹ, phải chú ý học hành, không được yêu đương linh tinh rồi bỏ lỡ tương lai, ảnh hưởng nhiều lắm biết chưa? Mà thằng Quân nó cũng không để yên đâu đấy!" Dặn dò kĩ như thế này chỉ có bà mẹ siêu kĩ tính của tôi thôi! Tôi bĩu môi: "Con trai thời… Mười hai chương, ba tháng trời. Có lẽ ít người lề mề như tôi. Nhưng để câu truyện có thể truyền tải hết thông điệp cho các độc giả, thì 3 tháng cũng không quá dài chứ?Thông điệp thì ngắn thôi, ẩn ẩn hiện hiện trong từng câu chữ, các bạn đọc, và suy ngẫm, sẽ thấy ngay thôi.Tôi lề mề như vậy, là để chọn ra những câu từ trau chuốt nhất mình có, đưa vào bộ truyện.Phong Du, Phong Du, Phong Du, đọc xong thì hai chữ này vẫn hiện trong đầu các bạn hả? Hahaha.Nhiều người nói rằng, cách hành văn của tôi trong bộ truyện này quá rắc rối, loạn não loạn óc, nhưng tôi không thấy vậy. Chỉ cần các bạn đọc kỹ, xâu chuỗi lại các sự việc là ra mà! Các chi tiết đều liên quan đến nhau.Thực ra ý tưởng câu chuyện này đến rất tự nhiên. Tôi ngủ mơ thấy đoạn đầu, đó là cảnh hai người gặp nhau và oánh nhau >.
Mười hai chương, ba tháng trời. Có lẽ ít người lề mề như tôi. Nhưng để câu truyện có thể truyền tải hết thông điệp cho các độc giả, thì 3 tháng cũng không quá dài chứ?
Thông điệp thì ngắn thôi, ẩn ẩn hiện hiện trong từng câu chữ, các bạn đọc, và suy ngẫm, sẽ thấy ngay thôi.
Tôi lề mề như vậy, là để chọn ra những câu từ trau chuốt nhất mình có, đưa vào bộ truyện.
Phong Du, Phong Du, Phong Du, đọc xong thì hai chữ này vẫn hiện trong đầu các bạn hả? Hahaha.
Nhiều người nói rằng, cách hành văn của tôi trong bộ truyện này quá rắc rối, loạn não loạn óc, nhưng tôi không thấy vậy. Chỉ cần các bạn đọc kỹ, xâu chuỗi lại các sự việc là ra mà! Các chi tiết đều liên quan đến nhau.
Thực ra ý tưởng câu chuyện này đến rất tự nhiên. Tôi ngủ mơ thấy đoạn đầu, đó là cảnh hai người gặp nhau và oánh nhau >.
Tôi Và Anh: Thanh Xuân Rực RỡTác giả: Black An.JellTruyện Hài Hước1. - "Mày còn dùng dằng gì nữa hả? Đi ngay và luôn đi!" Bố tôi mang bộ mặt vô cùng tươi tỉnh quát tôi, tay xách va li đồ đạc của tôi ra cửa, luôn miệng đuổi tôi đi học. Tôi bực mình trước sự hăng hái thái quá của ông, hung hăng vặc lại: "Có ông bố nào đuổi con gái ra khỏi nhà nhiệt tình như bố không? Con 17 tuổi rồi, con có chân và khác tự đi được! Khỏi đuổi!" Bố bực mình, chống nạnh: "Ai dạy mày láo thế hả???" Tôi cười nhăn nhở, xách đống đồ chạy ra sân đón xe: "Chẳng biết tại ai cứ chiều con lắm vào cơ?!" 2. Từ khi tôi nhận thông báo tới ôn thi Hóa học cấp quốc gia ở Hà Nội thì bố mẹ tôi đã rất phấn khích, chuẩn bị tất thảy mọi thứ cho sáu tháng quan trọng này. Mẹ tôi dặn tôi kĩ càng nhất có thể: "Du! Con xuống thành phố học, không có bố mẹ, phải chú ý học hành, không được yêu đương linh tinh rồi bỏ lỡ tương lai, ảnh hưởng nhiều lắm biết chưa? Mà thằng Quân nó cũng không để yên đâu đấy!" Dặn dò kĩ như thế này chỉ có bà mẹ siêu kĩ tính của tôi thôi! Tôi bĩu môi: "Con trai thời… Mười hai chương, ba tháng trời. Có lẽ ít người lề mề như tôi. Nhưng để câu truyện có thể truyền tải hết thông điệp cho các độc giả, thì 3 tháng cũng không quá dài chứ?Thông điệp thì ngắn thôi, ẩn ẩn hiện hiện trong từng câu chữ, các bạn đọc, và suy ngẫm, sẽ thấy ngay thôi.Tôi lề mề như vậy, là để chọn ra những câu từ trau chuốt nhất mình có, đưa vào bộ truyện.Phong Du, Phong Du, Phong Du, đọc xong thì hai chữ này vẫn hiện trong đầu các bạn hả? Hahaha.Nhiều người nói rằng, cách hành văn của tôi trong bộ truyện này quá rắc rối, loạn não loạn óc, nhưng tôi không thấy vậy. Chỉ cần các bạn đọc kỹ, xâu chuỗi lại các sự việc là ra mà! Các chi tiết đều liên quan đến nhau.Thực ra ý tưởng câu chuyện này đến rất tự nhiên. Tôi ngủ mơ thấy đoạn đầu, đó là cảnh hai người gặp nhau và oánh nhau >.