”Vương Vũ Phong con có đồng ý lấy Hàn Nguyệt Trinh làm vợ dù ốm đau bệnh tật, dù giàu có hay nghèo cũng không bao giờ xa cách hay không?” Tiếng của mục sư vang lên trong giáo đường ”Con đồng ý.” Vương Vũ Phong trả lời một cách miễn cưỡng. Hàn Nguyệt Trinh biết anh lấy cô chỉ là vì bị ép buộc chứ không phải thật lòng với cô ”Hàn Nguyệt Trinh con có đồng ý lấy Vương Vũ Phong làm chồng dù ốm đau hay bệnh tật, dù giàu có hay nghèo cũng sẽ không rời xa” ”Con nguyện ý” Sau khi kết thúc THì Vương Vũ Phong rời khỏi nhà thờ. Đến tối thì chỉ có mình cô trở về.Lúc cô tắm rửa xong xuống lầu chờ anh nhưng ngoài ý muốn anh lại thấy cảnh không lên thấy. Anh cùng một cô gái khác đang làm chuyện ấy ngay tại đêm tân hôn của mình.Vương Vũ Phong thấy cô nhưng cũng chẳng để ý vẫn cứ làm chuyện của mình. “A...Phong....em...chụi hết.... nổi.... rồi.. nhẹ chút....a...” Hàn Nguyệt Trinh nuốt nước mắt quay lại phòng nhưng không tài nào ngủ được.Sang ngày hôm sau, cô vẫn lên trường như thường lệ.Cô bạn thân…
Chương 7
Anh Sẽ Không Bao Giờ Buông TayTác giả: Tuyết Băng123Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược”Vương Vũ Phong con có đồng ý lấy Hàn Nguyệt Trinh làm vợ dù ốm đau bệnh tật, dù giàu có hay nghèo cũng không bao giờ xa cách hay không?” Tiếng của mục sư vang lên trong giáo đường ”Con đồng ý.” Vương Vũ Phong trả lời một cách miễn cưỡng. Hàn Nguyệt Trinh biết anh lấy cô chỉ là vì bị ép buộc chứ không phải thật lòng với cô ”Hàn Nguyệt Trinh con có đồng ý lấy Vương Vũ Phong làm chồng dù ốm đau hay bệnh tật, dù giàu có hay nghèo cũng sẽ không rời xa” ”Con nguyện ý” Sau khi kết thúc THì Vương Vũ Phong rời khỏi nhà thờ. Đến tối thì chỉ có mình cô trở về.Lúc cô tắm rửa xong xuống lầu chờ anh nhưng ngoài ý muốn anh lại thấy cảnh không lên thấy. Anh cùng một cô gái khác đang làm chuyện ấy ngay tại đêm tân hôn của mình.Vương Vũ Phong thấy cô nhưng cũng chẳng để ý vẫn cứ làm chuyện của mình. “A...Phong....em...chụi hết.... nổi.... rồi.. nhẹ chút....a...” Hàn Nguyệt Trinh nuốt nước mắt quay lại phòng nhưng không tài nào ngủ được.Sang ngày hôm sau, cô vẫn lên trường như thường lệ.Cô bạn thân… Sau khi anh xem cuộn video kia thì anh cảm thấy bực tức vì Băng Liên đã lừa anh, cô đã cùng với một thằng đàn ông khác bất chính và đứa con trong bụng cô ta không phải của anh. Cô trở lại bên anh chỉ là lấy cớ mà lấy tài sản của anh mà thôi, còn anh buồn vì vì đã tổn thương Nguyệt Trinh,hại cô phải chịu nhiều uất ức mà bỏ đi. Anh đã dằn vặt suốt một đêm không ngủ được vì nhớ lại những lúc anh vô tình với cô lạnh nhạt cô. Ngày hôm sau, sau khi bước vào công ty anh liền cho gọi Lục Thiên đến“Cậu mới sáng sớm tinh mơ gọi mình có chuyện gì vậy?”“Cậu điều tra xem Nguyệt Trinh cô ấy đang ở đâu hộ tôi.”“Nguyệt Trinh chẳng phải là người mà cậu cưới sao có chuyện gì vậy?”“Cô ấy bỏ đi rồi.”“Cô ấy bỏ đi càng tốt cho cậu chứ sao, cậu có thể cưới Băng Liên mà.”“Cậu không cần nhắc tới Băng Liên. Thật ra cô ta là trở lại bên cạnh tớ là để âm mưu lấy trộm tài liệu của công ty đã vậy còn dùng đứa nhỏ không rõ lai lịch lừa tớ nữa chứ may mà nhờ Anh trai mình mới biết được đó, còn Nguyệt Trinh thì...mình có lỗi với cô ấy..”“Được mình tìm cô ấy giúp cậu nhưng vụ Băng Liên thì sao?”“Cái đó mình sẽ giải quyết cậu cứ đi tìm Nguyệt Trinh hộ mình là được.""“Được.”Ngay sau đó Lục Thiên rời khỏi văn phòng, trong phòng chỉ còn lại mỗi mình anh“Nguyệt Trinh...""Vài ngày sau tại văn phòng tổng giám đốc“Cô ấy và bạn cô ấy đang ở Mỹ du học. Nhưng sau đó cô ấy rời khỏi đó sau thì không biết đi đâu cả.”“Cô ấy có thể đi đâu được chứ?”“Mình không biết mình chỉ có tìm được chừng này thôi.”“Được rồi cảm ơn cậu.”5 năm sau“Oa ở đây đẹp quá mami ơi.”Một giọng trẻ con vang lên tỏ vẻ đầy hứng thú với một đất nước mới lạ này“Nguyệt Dao em đừng chạy lung tung kẻo lạc đấy.”“Dạ em biết rồi anh Vũ Mặc.”“Nguyệt Dao, Vũ Mặc đi thôi các con.”“Dạ tụi con tới liền ạ.”
Sau khi anh xem cuộn video kia thì anh cảm thấy bực tức vì Băng Liên đã lừa anh, cô đã cùng với một thằng đàn ông khác bất chính và đứa con trong bụng cô ta không phải của anh. Cô trở lại bên anh chỉ là lấy cớ mà lấy tài sản của anh mà thôi, còn anh buồn vì vì đã tổn thương Nguyệt Trinh,hại cô phải chịu nhiều uất ức mà bỏ đi. Anh đã dằn vặt suốt một đêm không ngủ được vì nhớ lại những lúc anh vô tình với cô lạnh nhạt cô. Ngày hôm sau, sau khi bước vào công ty anh liền cho gọi Lục Thiên đến “Cậu mới sáng sớm tinh mơ gọi mình có chuyện gì vậy?” “Cậu điều tra xem Nguyệt Trinh cô ấy đang ở đâu hộ tôi.” “Nguyệt Trinh chẳng phải là người mà cậu cưới sao có chuyện gì vậy?” “Cô ấy bỏ đi rồi.” “Cô ấy bỏ đi càng tốt cho cậu chứ sao, cậu có thể cưới Băng Liên mà.” “Cậu không cần nhắc tới Băng Liên. Thật ra cô ta là trở lại bên cạnh tớ là để âm mưu lấy trộm tài liệu của công ty đã vậy còn dùng đứa nhỏ không rõ lai lịch lừa tớ nữa chứ may mà nhờ Anh trai mình mới biết được đó, còn Nguyệt Trinh thì...mình có lỗi với cô ấy..” “Được mình tìm cô ấy giúp cậu nhưng vụ Băng Liên thì sao?” “Cái đó mình sẽ giải quyết cậu cứ đi tìm Nguyệt Trinh hộ mình là được."" “Được.” Ngay sau đó Lục Thiên rời khỏi văn phòng, trong phòng chỉ còn lại mỗi mình anh “Nguyệt Trinh..."" Vài ngày sau tại văn phòng tổng giám đốc “Cô ấy và bạn cô ấy đang ở Mỹ du học. Nhưng sau đó cô ấy rời khỏi đó sau thì không biết đi đâu cả.” “Cô ấy có thể đi đâu được chứ?” “Mình không biết mình chỉ có tìm được chừng này thôi.” “Được rồi cảm ơn cậu.” 5 năm sau “Oa ở đây đẹp quá mami ơi.” Một giọng trẻ con vang lên tỏ vẻ đầy hứng thú với một đất nước mới lạ này “Nguyệt Dao em đừng chạy lung tung kẻo lạc đấy.” “Dạ em biết rồi anh Vũ Mặc.” “Nguyệt Dao, Vũ Mặc đi thôi các con.” “Dạ tụi con tới liền ạ.”
Anh Sẽ Không Bao Giờ Buông TayTác giả: Tuyết Băng123Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược”Vương Vũ Phong con có đồng ý lấy Hàn Nguyệt Trinh làm vợ dù ốm đau bệnh tật, dù giàu có hay nghèo cũng không bao giờ xa cách hay không?” Tiếng của mục sư vang lên trong giáo đường ”Con đồng ý.” Vương Vũ Phong trả lời một cách miễn cưỡng. Hàn Nguyệt Trinh biết anh lấy cô chỉ là vì bị ép buộc chứ không phải thật lòng với cô ”Hàn Nguyệt Trinh con có đồng ý lấy Vương Vũ Phong làm chồng dù ốm đau hay bệnh tật, dù giàu có hay nghèo cũng sẽ không rời xa” ”Con nguyện ý” Sau khi kết thúc THì Vương Vũ Phong rời khỏi nhà thờ. Đến tối thì chỉ có mình cô trở về.Lúc cô tắm rửa xong xuống lầu chờ anh nhưng ngoài ý muốn anh lại thấy cảnh không lên thấy. Anh cùng một cô gái khác đang làm chuyện ấy ngay tại đêm tân hôn của mình.Vương Vũ Phong thấy cô nhưng cũng chẳng để ý vẫn cứ làm chuyện của mình. “A...Phong....em...chụi hết.... nổi.... rồi.. nhẹ chút....a...” Hàn Nguyệt Trinh nuốt nước mắt quay lại phòng nhưng không tài nào ngủ được.Sang ngày hôm sau, cô vẫn lên trường như thường lệ.Cô bạn thân… Sau khi anh xem cuộn video kia thì anh cảm thấy bực tức vì Băng Liên đã lừa anh, cô đã cùng với một thằng đàn ông khác bất chính và đứa con trong bụng cô ta không phải của anh. Cô trở lại bên anh chỉ là lấy cớ mà lấy tài sản của anh mà thôi, còn anh buồn vì vì đã tổn thương Nguyệt Trinh,hại cô phải chịu nhiều uất ức mà bỏ đi. Anh đã dằn vặt suốt một đêm không ngủ được vì nhớ lại những lúc anh vô tình với cô lạnh nhạt cô. Ngày hôm sau, sau khi bước vào công ty anh liền cho gọi Lục Thiên đến“Cậu mới sáng sớm tinh mơ gọi mình có chuyện gì vậy?”“Cậu điều tra xem Nguyệt Trinh cô ấy đang ở đâu hộ tôi.”“Nguyệt Trinh chẳng phải là người mà cậu cưới sao có chuyện gì vậy?”“Cô ấy bỏ đi rồi.”“Cô ấy bỏ đi càng tốt cho cậu chứ sao, cậu có thể cưới Băng Liên mà.”“Cậu không cần nhắc tới Băng Liên. Thật ra cô ta là trở lại bên cạnh tớ là để âm mưu lấy trộm tài liệu của công ty đã vậy còn dùng đứa nhỏ không rõ lai lịch lừa tớ nữa chứ may mà nhờ Anh trai mình mới biết được đó, còn Nguyệt Trinh thì...mình có lỗi với cô ấy..”“Được mình tìm cô ấy giúp cậu nhưng vụ Băng Liên thì sao?”“Cái đó mình sẽ giải quyết cậu cứ đi tìm Nguyệt Trinh hộ mình là được.""“Được.”Ngay sau đó Lục Thiên rời khỏi văn phòng, trong phòng chỉ còn lại mỗi mình anh“Nguyệt Trinh...""Vài ngày sau tại văn phòng tổng giám đốc“Cô ấy và bạn cô ấy đang ở Mỹ du học. Nhưng sau đó cô ấy rời khỏi đó sau thì không biết đi đâu cả.”“Cô ấy có thể đi đâu được chứ?”“Mình không biết mình chỉ có tìm được chừng này thôi.”“Được rồi cảm ơn cậu.”5 năm sau“Oa ở đây đẹp quá mami ơi.”Một giọng trẻ con vang lên tỏ vẻ đầy hứng thú với một đất nước mới lạ này“Nguyệt Dao em đừng chạy lung tung kẻo lạc đấy.”“Dạ em biết rồi anh Vũ Mặc.”“Nguyệt Dao, Vũ Mặc đi thôi các con.”“Dạ tụi con tới liền ạ.”