Edit: Tịnh Mùa hè. Không, chính xác hơn mà nói là đầu hè. Còn chưa nóng lắm, chỉ mới mặc đồ ngắn mà thôi, nhưng sẽ không nóng đến mức ra mồ hôi. Hơn nữa có gió nhẹ, tiếng gió nhẹ phất qua giữa những tán cây. Đối với Lục Khoảnh mà nói, trong thời tiết này mà ngồi đối diện với cửa sổ, một tay xoay bút viết một tay chống đầu, không chút để ý nghe giáo viên giảng bài có lẽ là chuyện vô cùng dễ chịu. Nếu mỗi một học sinh cấp ba đều có thể trôi qua nhẹ nhàng như Lục Khoảnh vậy, có lẽ cũng sẽ không có nhiều người vì kỳ thi Đại học mà tự sát rồi. Thành tích của Lục Khoảnh nghiêm khắc mà nói thì chỉ có thể coi là trung bình, nhưng mà miễn cưỡng cũng có thể qua được. Với hắn mà nói, như thế là đủ rồi. Cho nên mỗi ngày sau giờ học, hắn đều chạy cực nhanh đến sân thể thao để chơi bóng rổ. Tuy rằng phơi nắng có chút đen, nhưng Lục Khoảnh cũng không để ý chút nào. Lục Khoảnh là người tay dài chân dài nhất trong đám bạn cùng tuổi. Cho dù thành tích không tốt lắm, là “Người khổng lồ” trong đội bóng…
Chương 8
Anh Bạn, Cậu Nghe Nói Về Khổ Qua ChưaTác giả: Hoa Khúc Đạo BánTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị Edit: Tịnh Mùa hè. Không, chính xác hơn mà nói là đầu hè. Còn chưa nóng lắm, chỉ mới mặc đồ ngắn mà thôi, nhưng sẽ không nóng đến mức ra mồ hôi. Hơn nữa có gió nhẹ, tiếng gió nhẹ phất qua giữa những tán cây. Đối với Lục Khoảnh mà nói, trong thời tiết này mà ngồi đối diện với cửa sổ, một tay xoay bút viết một tay chống đầu, không chút để ý nghe giáo viên giảng bài có lẽ là chuyện vô cùng dễ chịu. Nếu mỗi một học sinh cấp ba đều có thể trôi qua nhẹ nhàng như Lục Khoảnh vậy, có lẽ cũng sẽ không có nhiều người vì kỳ thi Đại học mà tự sát rồi. Thành tích của Lục Khoảnh nghiêm khắc mà nói thì chỉ có thể coi là trung bình, nhưng mà miễn cưỡng cũng có thể qua được. Với hắn mà nói, như thế là đủ rồi. Cho nên mỗi ngày sau giờ học, hắn đều chạy cực nhanh đến sân thể thao để chơi bóng rổ. Tuy rằng phơi nắng có chút đen, nhưng Lục Khoảnh cũng không để ý chút nào. Lục Khoảnh là người tay dài chân dài nhất trong đám bạn cùng tuổi. Cho dù thành tích không tốt lắm, là “Người khổng lồ” trong đội bóng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: TịnhBé To To trong Mari and I. Kute lắm lắm. Còn mấy bé kia cũng đáng yêu không kém. Thích dễ sợ >.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Tịnh
Bé To To trong Mari and I. Kute lắm lắm. Còn mấy bé kia cũng đáng yêu không kém. Thích dễ sợ >.
Anh Bạn, Cậu Nghe Nói Về Khổ Qua ChưaTác giả: Hoa Khúc Đạo BánTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị Edit: Tịnh Mùa hè. Không, chính xác hơn mà nói là đầu hè. Còn chưa nóng lắm, chỉ mới mặc đồ ngắn mà thôi, nhưng sẽ không nóng đến mức ra mồ hôi. Hơn nữa có gió nhẹ, tiếng gió nhẹ phất qua giữa những tán cây. Đối với Lục Khoảnh mà nói, trong thời tiết này mà ngồi đối diện với cửa sổ, một tay xoay bút viết một tay chống đầu, không chút để ý nghe giáo viên giảng bài có lẽ là chuyện vô cùng dễ chịu. Nếu mỗi một học sinh cấp ba đều có thể trôi qua nhẹ nhàng như Lục Khoảnh vậy, có lẽ cũng sẽ không có nhiều người vì kỳ thi Đại học mà tự sát rồi. Thành tích của Lục Khoảnh nghiêm khắc mà nói thì chỉ có thể coi là trung bình, nhưng mà miễn cưỡng cũng có thể qua được. Với hắn mà nói, như thế là đủ rồi. Cho nên mỗi ngày sau giờ học, hắn đều chạy cực nhanh đến sân thể thao để chơi bóng rổ. Tuy rằng phơi nắng có chút đen, nhưng Lục Khoảnh cũng không để ý chút nào. Lục Khoảnh là người tay dài chân dài nhất trong đám bạn cùng tuổi. Cho dù thành tích không tốt lắm, là “Người khổng lồ” trong đội bóng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: TịnhBé To To trong Mari and I. Kute lắm lắm. Còn mấy bé kia cũng đáng yêu không kém. Thích dễ sợ >.