Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…

Chương 40: Muốn lớn nhanh thêm chút nữa (5)

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Linh Ngọc“Tất nhiên rồi, tất cả mọi người đều khen ngợi chúng tôi có tướng vợ chồng!” Vẻ mặt Tiểu Thỏ tự hào nhìn Địch Thi Vũ nói.Sao...Tướng vợ chồng?Sau khi Địch Thi Vũ nghe xong những lời này thì hơi ngẩn ra, không biết nên tiếp tục hỏi cái gì nữa.Dáng vẻ Trình Chi Ngôn cũng không tính giải thích, vỗ đầu Tiểu Thỏ, nói với cô: “ Nhanh lên, cùng thầy Triệu đi chỗ ngồi.”“ Vâng ạ....” Vẻ mặt Tiểu Thỏ lưu luyến không rời buông tay túm áo của Trình Chi Ngôn ra, cẩn thận đi mỗi bước nhìn anh nói: “ Anh nước chanh, sau khi anh biểu diễn xong rồi nhanh chóng tới tìm em đấy!”“Biết rồi.” Trình Chi Ngôn giơ tay.“ A, Trình Chi Ngôn, đó không phải bạn gái nhỏ của cậu sao?” Hạ Phong không có việc gì chạy loạn khắp nơi vừa lúc chạy tới cánh gà tìm Trình Chi Ngôn, nhìn thấy Tiểu Thỏ xoay người rời khỏi, liền nhịn không được tòa mò nói.“Bạn gái?” Sắc mặt Địch Thi Vũ trở nên trắng bệch.“A, Địch Thi Vũ, cậu cũng ở chỗ này à, tớ nghe nói các cậu rút thăm là biểu diễn thứ nhất, cố lên nha!” Hạ Phong quay đầu, lúc này mới thấy Địch Thi Vũ đứng bên cạnh Trình Chi Ngôn.“Người vừa rồi.... Là bạn gái Trình Chi Ngôn sao?” Đôi mắt trong suốt của Địch Thi Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn, hi vọng có thể nghe được đáp án phủ định từ miệng anh.Sau đó Trình Chi Ngôn chỉ nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, khóe môi mang theo ý cười nói: “Sắp mở màn, cậu cũng nhanh đi vào đội hình đi.”“ Nhưng mà anh....”Anh còn chưa trả lời câu hỏi của em!Địch Thi Vũ có chút không cam lòng nắm chặt váy của mình, sau một giây nghe được tiếng nhạc trên sân khấu, cùng với tiếng nhạc, người chủ trì đã bắt đầu lời mở đầu rồi“Năm 1997 sắp kết thúc, một năm nay chúng ta nghênh đón khu hành chính Hongkong trở về tổ quốc, trường giang sóng sau đè sóng trước, sức mạnh quốc gia chúng ta ngày càn hùng mạnh, bây giờ nhìn đèn đuốc sáng trưng ngoài cửa sổ, bóng đêm mất hết, kèm theo đó là tiếng chuông nhịp nhàng vang lên, chúng ta lại nghênh đón lễ Giáng Sinh của năm nay.....”“Địch Thi Vũ, Địch Thi Vũ, lại đây nhanh lên!” Bạn cùng lớp Địch Thi Vũ cách đó không xa đang gọi tên cô ta.“Đến liền!” Địch Thi Vũ rất nhanh lên tiếng, sau đó có chút không cam lòng liếc mắt nhìn Trình Chi Ngôn một cái, xoay người hướng tới lớp cô ta đi đến.“Này, tiểu tử cậu không phải trước kia vẫn không thừa nhận Tiểu Thỏ là bạn gái cậu sao, tại sao lúc này lại im lặng rồi hả?” Hạ Phong đưa tay vỗ bả vai Trình Chi Ngôn cười xấu xa hỏi.“Như vậy có thể giải quyết một chút chuyện rắc rối không cần thiết.” Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời cậu ta một câu: “Cậu cực kỳ rảnh rỗi hả, cực kỳ rảnh rỗi thì giúp tôi trông Tiểu Thỏ.”“Được rồi, loại chuyện làm sứ giả bảo vệ này tôi thích nhất!” Sau khi Hạ Phong cười hì hì lên tiếng rồi xoay người rời đi.Sau khi Tiểu Thỏ đi theo thầy giáo Triệu đi đến trước sân khấu thì tìm vị trí hàng thứ hai ngồi xuống.Thầy giáo Triệu cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ nói: “ Vóc dáng em nhỏ, ngồi ở hàng thứ hai mới có thể thấy rõ ràng, thầy nói với em, xếp hàng thứ nhất đều là lãnh đạo, hiệu trưởng mới có thể ngồi ở đó, em xem, cấp bậc của em cũng đằng sau bọn họ rồi.”“ A....Anh nước chanh của con khi nào lên sân khấu?” Tiểu Thỏ vừa gật đầu vừa hỏi.“Thầy nói cho em biết, ngồi chính giữa hàng thứ nhất là thị trưởng, bên cạnh chính là lãnh đạo bộ giáo dục đó...”“À...Chừng nào thì anh nước chanh lên sân khấu?”

Editor: Linh Ngọc

“Tất nhiên rồi, tất cả mọi người đều khen ngợi chúng tôi có tướng vợ chồng!” Vẻ mặt Tiểu Thỏ tự hào nhìn Địch Thi Vũ nói.

Sao...Tướng vợ chồng?

Sau khi Địch Thi Vũ nghe xong những lời này thì hơi ngẩn ra, không biết nên tiếp tục hỏi cái gì nữa.

Dáng vẻ Trình Chi Ngôn cũng không tính giải thích, vỗ đầu Tiểu Thỏ, nói với cô: “ Nhanh lên, cùng thầy Triệu đi chỗ ngồi.”

“ Vâng ạ....” Vẻ mặt Tiểu Thỏ lưu luyến không rời buông tay túm áo của Trình Chi Ngôn ra, cẩn thận đi mỗi bước nhìn anh nói: “ Anh nước chanh, sau khi anh biểu diễn xong rồi nhanh chóng tới tìm em đấy!”

“Biết rồi.” Trình Chi Ngôn giơ tay.

“ A, Trình Chi Ngôn, đó không phải bạn gái nhỏ của cậu sao?” Hạ Phong không có việc gì chạy loạn khắp nơi vừa lúc chạy tới cánh gà tìm Trình Chi Ngôn, nhìn thấy Tiểu Thỏ xoay người rời khỏi, liền nhịn không được tòa mò nói.

“Bạn gái?” Sắc mặt Địch Thi Vũ trở nên trắng bệch.

“A, Địch Thi Vũ, cậu cũng ở chỗ này à, tớ nghe nói các cậu rút thăm là biểu diễn thứ nhất, cố lên nha!” Hạ Phong quay đầu, lúc này mới thấy Địch Thi Vũ đứng bên cạnh Trình Chi Ngôn.

“Người vừa rồi.... Là bạn gái Trình Chi Ngôn sao?” Đôi mắt trong suốt của Địch Thi Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn, hi vọng có thể nghe được đáp án phủ định từ miệng anh.

Sau đó Trình Chi Ngôn chỉ nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, khóe môi mang theo ý cười nói: “Sắp mở màn, cậu cũng nhanh đi vào đội hình đi.”

“ Nhưng mà anh....”

Anh còn chưa trả lời câu hỏi của em!

Địch Thi Vũ có chút không cam lòng nắm chặt váy của mình, sau một giây nghe được tiếng nhạc trên sân khấu, cùng với tiếng nhạc, người chủ trì đã bắt đầu lời mở đầu rồi

“Năm 1997 sắp kết thúc, một năm nay chúng ta nghênh đón khu hành chính Hongkong trở về tổ quốc, trường giang sóng sau đè sóng trước, sức mạnh quốc gia chúng ta ngày càn hùng mạnh, bây giờ nhìn đèn đuốc sáng trưng ngoài cửa sổ, bóng đêm mất hết, kèm theo đó là tiếng chuông nhịp nhàng vang lên, chúng ta lại nghênh đón lễ Giáng Sinh của năm nay.....”

“Địch Thi Vũ, Địch Thi Vũ, lại đây nhanh lên!” Bạn cùng lớp Địch Thi Vũ cách đó không xa đang gọi tên cô ta.

“Đến liền!” Địch Thi Vũ rất nhanh lên tiếng, sau đó có chút không cam lòng liếc mắt nhìn Trình Chi Ngôn một cái, xoay người hướng tới lớp cô ta đi đến.

“Này, tiểu tử cậu không phải trước kia vẫn không thừa nhận Tiểu Thỏ là bạn gái cậu sao, tại sao lúc này lại im lặng rồi hả?” Hạ Phong đưa tay vỗ bả vai Trình Chi Ngôn cười xấu xa hỏi.

“Như vậy có thể giải quyết một chút chuyện rắc rối không cần thiết.” Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời cậu ta một câu: “Cậu cực kỳ rảnh rỗi hả, cực kỳ rảnh rỗi thì giúp tôi trông Tiểu Thỏ.”

“Được rồi, loại chuyện làm sứ giả bảo vệ này tôi thích nhất!” Sau khi Hạ Phong cười hì hì lên tiếng rồi xoay người rời đi.

Sau khi Tiểu Thỏ đi theo thầy giáo Triệu đi đến trước sân khấu thì tìm vị trí hàng thứ hai ngồi xuống.

Thầy giáo Triệu cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ nói: “ Vóc dáng em nhỏ, ngồi ở hàng thứ hai mới có thể thấy rõ ràng, thầy nói với em, xếp hàng thứ nhất đều là lãnh đạo, hiệu trưởng mới có thể ngồi ở đó, em xem, cấp bậc của em cũng đằng sau bọn họ rồi.”

“ A....Anh nước chanh của con khi nào lên sân khấu?” Tiểu Thỏ vừa gật đầu vừa hỏi.

“Thầy nói cho em biết, ngồi chính giữa hàng thứ nhất là thị trưởng, bên cạnh chính là lãnh đạo bộ giáo dục đó...”

“À...Chừng nào thì anh nước chanh lên sân khấu?”

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Linh Ngọc“Tất nhiên rồi, tất cả mọi người đều khen ngợi chúng tôi có tướng vợ chồng!” Vẻ mặt Tiểu Thỏ tự hào nhìn Địch Thi Vũ nói.Sao...Tướng vợ chồng?Sau khi Địch Thi Vũ nghe xong những lời này thì hơi ngẩn ra, không biết nên tiếp tục hỏi cái gì nữa.Dáng vẻ Trình Chi Ngôn cũng không tính giải thích, vỗ đầu Tiểu Thỏ, nói với cô: “ Nhanh lên, cùng thầy Triệu đi chỗ ngồi.”“ Vâng ạ....” Vẻ mặt Tiểu Thỏ lưu luyến không rời buông tay túm áo của Trình Chi Ngôn ra, cẩn thận đi mỗi bước nhìn anh nói: “ Anh nước chanh, sau khi anh biểu diễn xong rồi nhanh chóng tới tìm em đấy!”“Biết rồi.” Trình Chi Ngôn giơ tay.“ A, Trình Chi Ngôn, đó không phải bạn gái nhỏ của cậu sao?” Hạ Phong không có việc gì chạy loạn khắp nơi vừa lúc chạy tới cánh gà tìm Trình Chi Ngôn, nhìn thấy Tiểu Thỏ xoay người rời khỏi, liền nhịn không được tòa mò nói.“Bạn gái?” Sắc mặt Địch Thi Vũ trở nên trắng bệch.“A, Địch Thi Vũ, cậu cũng ở chỗ này à, tớ nghe nói các cậu rút thăm là biểu diễn thứ nhất, cố lên nha!” Hạ Phong quay đầu, lúc này mới thấy Địch Thi Vũ đứng bên cạnh Trình Chi Ngôn.“Người vừa rồi.... Là bạn gái Trình Chi Ngôn sao?” Đôi mắt trong suốt của Địch Thi Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn, hi vọng có thể nghe được đáp án phủ định từ miệng anh.Sau đó Trình Chi Ngôn chỉ nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, khóe môi mang theo ý cười nói: “Sắp mở màn, cậu cũng nhanh đi vào đội hình đi.”“ Nhưng mà anh....”Anh còn chưa trả lời câu hỏi của em!Địch Thi Vũ có chút không cam lòng nắm chặt váy của mình, sau một giây nghe được tiếng nhạc trên sân khấu, cùng với tiếng nhạc, người chủ trì đã bắt đầu lời mở đầu rồi“Năm 1997 sắp kết thúc, một năm nay chúng ta nghênh đón khu hành chính Hongkong trở về tổ quốc, trường giang sóng sau đè sóng trước, sức mạnh quốc gia chúng ta ngày càn hùng mạnh, bây giờ nhìn đèn đuốc sáng trưng ngoài cửa sổ, bóng đêm mất hết, kèm theo đó là tiếng chuông nhịp nhàng vang lên, chúng ta lại nghênh đón lễ Giáng Sinh của năm nay.....”“Địch Thi Vũ, Địch Thi Vũ, lại đây nhanh lên!” Bạn cùng lớp Địch Thi Vũ cách đó không xa đang gọi tên cô ta.“Đến liền!” Địch Thi Vũ rất nhanh lên tiếng, sau đó có chút không cam lòng liếc mắt nhìn Trình Chi Ngôn một cái, xoay người hướng tới lớp cô ta đi đến.“Này, tiểu tử cậu không phải trước kia vẫn không thừa nhận Tiểu Thỏ là bạn gái cậu sao, tại sao lúc này lại im lặng rồi hả?” Hạ Phong đưa tay vỗ bả vai Trình Chi Ngôn cười xấu xa hỏi.“Như vậy có thể giải quyết một chút chuyện rắc rối không cần thiết.” Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời cậu ta một câu: “Cậu cực kỳ rảnh rỗi hả, cực kỳ rảnh rỗi thì giúp tôi trông Tiểu Thỏ.”“Được rồi, loại chuyện làm sứ giả bảo vệ này tôi thích nhất!” Sau khi Hạ Phong cười hì hì lên tiếng rồi xoay người rời đi.Sau khi Tiểu Thỏ đi theo thầy giáo Triệu đi đến trước sân khấu thì tìm vị trí hàng thứ hai ngồi xuống.Thầy giáo Triệu cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ nói: “ Vóc dáng em nhỏ, ngồi ở hàng thứ hai mới có thể thấy rõ ràng, thầy nói với em, xếp hàng thứ nhất đều là lãnh đạo, hiệu trưởng mới có thể ngồi ở đó, em xem, cấp bậc của em cũng đằng sau bọn họ rồi.”“ A....Anh nước chanh của con khi nào lên sân khấu?” Tiểu Thỏ vừa gật đầu vừa hỏi.“Thầy nói cho em biết, ngồi chính giữa hàng thứ nhất là thị trưởng, bên cạnh chính là lãnh đạo bộ giáo dục đó...”“À...Chừng nào thì anh nước chanh lên sân khấu?”

Chương 40: Muốn lớn nhanh thêm chút nữa (5)