Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 93: Bạn gái của tôi (1)
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… “Yêu cầu của em ít như vậy....” Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ, lắc đầu giận dữ nói.“Ai nói, yêu cầu của em còn có chính là theo đuổi anh nước chanh!” Bàn tay trắng nõn của Tiểu Thỏ nắm thành quả đấm ở trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trình Chi Ngôn nói: “Sau này lớn lên em nhất định phải gả cho anh nước chanh!”Trình Chi Ngôn đảo mắt, đứng dậy rời khỏi.-----Thứ bảy, trước nhà Hạ Phong, Tiểu Thỏ hì hục ôm quà tặng trong tay đi sau lưng Trình Chi Ngôn, ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhà Hạ Phong, nhịn không được cảm thán nói: “Anh nước chanh, nhà anh ấy thật lớn!”“Có cái gì lớn, không phải cũng bằng nhà chúng ta thôi sao...” Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua thuận miệng nói.“Nhưng mà sân nhà anh ấy có bể bơi!” Tiểu Thỏ chỉ vào cái hồ trong suốt trong sân nhỏ nhìn Trình Chi Ngôn nói.“Đó là ao cá.” Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua theo phương hướng ngón tay cô chỉ, nói: “Nếu như em thích, trở về nhà bảo ba anh đào cho em một cái, cái kia không thể bơi lội.”“A....Thật đáng tiếc....” Bỗng nhiên Tiểu Thỏ dâng lên cảm giác tiếc hận.Trình Chi Ngôn nhìn cô một cái, đưa tay ấn chuông cửa.Tiếng chuông cửa êm tai vang lên, chỉ chốc lát giọng nói Hạ Phong từ trong cửa vang lên: “ Mình nói với các cậu, nhất định là Trình Chi Ngôn và bạn gái nhỏ của cậu ta đến đây, mình đi mở cửa!”Lời của anh ta còn chưa dứt, Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ đã mở cửa ra rồi.Toàn thân Hạ Phong mặc quần áo Trung Quốc màu đỏ cười tít mắt đứng ở cửa nói: “Hoan nghênh, hoan nghênh, Trình Chi Ngôn cậu cuối cùng cũng đến đây.”“Anh người điên sinh nhật vui vẻ!” Tiểu Thỏ sau lưng Trình Chi Ngôn vội vàng cầm quà tặng trong tay đưa tới trước mặt Hạ Phong.“Ai nha, đến thì đến, lại còn mang quà tặng làm gì, thật sự là,... Ha ha ha....” Hạ Phong nhìn Tiểu Thỏ trước mắt nhất thời vui mừng đến nở hoa, cậu ta ngồi xổm người xuống, dùng lực ôm Tiểu Thỏ một chút, sau đó nhận quà tặng trong tay cô, vẻ mặt hưng phấn nói: “Tiểu Thỏ chuẩn bị quà tặng gì cho anh? Để anh nhìn xem... Mẹ kiếp...”Hạ Phong từ trong túi lấy ra một bộ thành ngữ dựa theo bài thi, kéo môi nhìn Tiểu Thỏ nói: “Em chuẩn bị cho anh cái này?”“Cái này không phải em chuẩn bị, là anh nước chanh chuẩn bị.”Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, ngửa một khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Hạ Phong nói: Anh nước chanh nói, anh ấy dẫn em tới ăn không phải trả tiền, em nhất định phải cố gắng lao động giúp anh ấy cầm quà tặng....”“ Anh nước chanh của em thật không có nhân tính!” Một nắm tay Hạ Phong đánh vào trên ngực Trình Chi Ngôn, sau đó dắt tay Tiểu Thỏ hướng trong phòng đi vào: “ Đến, cùng anh Hạ Phong đi vào, anh dẫn em đi chơi, chúng ta đừng để ý đến cậu ta.”Trình Chi Ngôn cười cười, cũng không có phản bác, đi theo phía sau hai người bọn họ đi vào.Trong phòng khách nhà Hạ Phong, dùng khinh khí cầu màu sắc rực rỡ treo ở trên tường, phía trên treo bốn chữ to mạ vàng “ Sinh nhật vui vẻ”, hai bên khinh khí cầu còn dùng bong bóng cột lại thành con gấu khổng lồ, con thỏ, trần nhà thượng hạng phòng khách màu sắc rực rỡ treo hoa rực rỡ muôn màu, khắp nơi lộ ra không khí vui mừng.“Có phải bạn gái nhỏ Trình Chi Ngôn đến đây hay không?” Một tiếng nói có chút kỳ quái đột nhiên từ trên lầu truyền tới.Giọng nói kia nghe qua có một chút trong trẻo giống giọng trẻ con lại có một chút giống cổ họng con vịt bị khàn.
“Yêu cầu của em ít như vậy....” Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ, lắc đầu giận dữ nói.
“Ai nói, yêu cầu của em còn có chính là theo đuổi anh nước chanh!” Bàn tay trắng nõn của Tiểu Thỏ nắm thành quả đấm ở trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trình Chi Ngôn nói: “Sau này lớn lên em nhất định phải gả cho anh nước chanh!”
Trình Chi Ngôn đảo mắt, đứng dậy rời khỏi.
-----
Thứ bảy, trước nhà Hạ Phong, Tiểu Thỏ hì hục ôm quà tặng trong tay đi sau lưng Trình Chi Ngôn, ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhà Hạ Phong, nhịn không được cảm thán nói: “Anh nước chanh, nhà anh ấy thật lớn!”
“Có cái gì lớn, không phải cũng bằng nhà chúng ta thôi sao...” Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua thuận miệng nói.
“Nhưng mà sân nhà anh ấy có bể bơi!” Tiểu Thỏ chỉ vào cái hồ trong suốt trong sân nhỏ nhìn Trình Chi Ngôn nói.
“Đó là ao cá.” Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua theo phương hướng ngón tay cô chỉ, nói: “Nếu như em thích, trở về nhà bảo ba anh đào cho em một cái, cái kia không thể bơi lội.”
“A....Thật đáng tiếc....” Bỗng nhiên Tiểu Thỏ dâng lên cảm giác tiếc hận.
Trình Chi Ngôn nhìn cô một cái, đưa tay ấn chuông cửa.
Tiếng chuông cửa êm tai vang lên, chỉ chốc lát giọng nói Hạ Phong từ trong cửa vang lên: “ Mình nói với các cậu, nhất định là Trình Chi Ngôn và bạn gái nhỏ của cậu ta đến đây, mình đi mở cửa!”
Lời của anh ta còn chưa dứt, Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ đã mở cửa ra rồi.
Toàn thân Hạ Phong mặc quần áo Trung Quốc màu đỏ cười tít mắt đứng ở cửa nói: “Hoan nghênh, hoan nghênh, Trình Chi Ngôn cậu cuối cùng cũng đến đây.”
“Anh người điên sinh nhật vui vẻ!” Tiểu Thỏ sau lưng Trình Chi Ngôn vội vàng cầm quà tặng trong tay đưa tới trước mặt Hạ Phong.
“Ai nha, đến thì đến, lại còn mang quà tặng làm gì, thật sự là,... Ha ha ha....” Hạ Phong nhìn Tiểu Thỏ trước mắt nhất thời vui mừng đến nở hoa, cậu ta ngồi xổm người xuống, dùng lực ôm Tiểu Thỏ một chút, sau đó nhận quà tặng trong tay cô, vẻ mặt hưng phấn nói: “Tiểu Thỏ chuẩn bị quà tặng gì cho anh? Để anh nhìn xem... Mẹ kiếp...”
Hạ Phong từ trong túi lấy ra một bộ thành ngữ dựa theo bài thi, kéo môi nhìn Tiểu Thỏ nói: “Em chuẩn bị cho anh cái này?”
“Cái này không phải em chuẩn bị, là anh nước chanh chuẩn bị.”
Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, ngửa một khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Hạ Phong nói: Anh nước chanh nói, anh ấy dẫn em tới ăn không phải trả tiền, em nhất định phải cố gắng lao động giúp anh ấy cầm quà tặng....”
“ Anh nước chanh của em thật không có nhân tính!” Một nắm tay Hạ Phong đánh vào trên ngực Trình Chi Ngôn, sau đó dắt tay Tiểu Thỏ hướng trong phòng đi vào: “ Đến, cùng anh Hạ Phong đi vào, anh dẫn em đi chơi, chúng ta đừng để ý đến cậu ta.”
Trình Chi Ngôn cười cười, cũng không có phản bác, đi theo phía sau hai người bọn họ đi vào.
Trong phòng khách nhà Hạ Phong, dùng khinh khí cầu màu sắc rực rỡ treo ở trên tường, phía trên treo bốn chữ to mạ vàng “ Sinh nhật vui vẻ”, hai bên khinh khí cầu còn dùng bong bóng cột lại thành con gấu khổng lồ, con thỏ, trần nhà thượng hạng phòng khách màu sắc rực rỡ treo hoa rực rỡ muôn màu, khắp nơi lộ ra không khí vui mừng.
“Có phải bạn gái nhỏ Trình Chi Ngôn đến đây hay không?” Một tiếng nói có chút kỳ quái đột nhiên từ trên lầu truyền tới.
Giọng nói kia nghe qua có một chút trong trẻo giống giọng trẻ con lại có một chút giống cổ họng con vịt bị khàn.
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… “Yêu cầu của em ít như vậy....” Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ, lắc đầu giận dữ nói.“Ai nói, yêu cầu của em còn có chính là theo đuổi anh nước chanh!” Bàn tay trắng nõn của Tiểu Thỏ nắm thành quả đấm ở trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trình Chi Ngôn nói: “Sau này lớn lên em nhất định phải gả cho anh nước chanh!”Trình Chi Ngôn đảo mắt, đứng dậy rời khỏi.-----Thứ bảy, trước nhà Hạ Phong, Tiểu Thỏ hì hục ôm quà tặng trong tay đi sau lưng Trình Chi Ngôn, ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhà Hạ Phong, nhịn không được cảm thán nói: “Anh nước chanh, nhà anh ấy thật lớn!”“Có cái gì lớn, không phải cũng bằng nhà chúng ta thôi sao...” Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua thuận miệng nói.“Nhưng mà sân nhà anh ấy có bể bơi!” Tiểu Thỏ chỉ vào cái hồ trong suốt trong sân nhỏ nhìn Trình Chi Ngôn nói.“Đó là ao cá.” Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua theo phương hướng ngón tay cô chỉ, nói: “Nếu như em thích, trở về nhà bảo ba anh đào cho em một cái, cái kia không thể bơi lội.”“A....Thật đáng tiếc....” Bỗng nhiên Tiểu Thỏ dâng lên cảm giác tiếc hận.Trình Chi Ngôn nhìn cô một cái, đưa tay ấn chuông cửa.Tiếng chuông cửa êm tai vang lên, chỉ chốc lát giọng nói Hạ Phong từ trong cửa vang lên: “ Mình nói với các cậu, nhất định là Trình Chi Ngôn và bạn gái nhỏ của cậu ta đến đây, mình đi mở cửa!”Lời của anh ta còn chưa dứt, Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ đã mở cửa ra rồi.Toàn thân Hạ Phong mặc quần áo Trung Quốc màu đỏ cười tít mắt đứng ở cửa nói: “Hoan nghênh, hoan nghênh, Trình Chi Ngôn cậu cuối cùng cũng đến đây.”“Anh người điên sinh nhật vui vẻ!” Tiểu Thỏ sau lưng Trình Chi Ngôn vội vàng cầm quà tặng trong tay đưa tới trước mặt Hạ Phong.“Ai nha, đến thì đến, lại còn mang quà tặng làm gì, thật sự là,... Ha ha ha....” Hạ Phong nhìn Tiểu Thỏ trước mắt nhất thời vui mừng đến nở hoa, cậu ta ngồi xổm người xuống, dùng lực ôm Tiểu Thỏ một chút, sau đó nhận quà tặng trong tay cô, vẻ mặt hưng phấn nói: “Tiểu Thỏ chuẩn bị quà tặng gì cho anh? Để anh nhìn xem... Mẹ kiếp...”Hạ Phong từ trong túi lấy ra một bộ thành ngữ dựa theo bài thi, kéo môi nhìn Tiểu Thỏ nói: “Em chuẩn bị cho anh cái này?”“Cái này không phải em chuẩn bị, là anh nước chanh chuẩn bị.”Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, ngửa một khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Hạ Phong nói: Anh nước chanh nói, anh ấy dẫn em tới ăn không phải trả tiền, em nhất định phải cố gắng lao động giúp anh ấy cầm quà tặng....”“ Anh nước chanh của em thật không có nhân tính!” Một nắm tay Hạ Phong đánh vào trên ngực Trình Chi Ngôn, sau đó dắt tay Tiểu Thỏ hướng trong phòng đi vào: “ Đến, cùng anh Hạ Phong đi vào, anh dẫn em đi chơi, chúng ta đừng để ý đến cậu ta.”Trình Chi Ngôn cười cười, cũng không có phản bác, đi theo phía sau hai người bọn họ đi vào.Trong phòng khách nhà Hạ Phong, dùng khinh khí cầu màu sắc rực rỡ treo ở trên tường, phía trên treo bốn chữ to mạ vàng “ Sinh nhật vui vẻ”, hai bên khinh khí cầu còn dùng bong bóng cột lại thành con gấu khổng lồ, con thỏ, trần nhà thượng hạng phòng khách màu sắc rực rỡ treo hoa rực rỡ muôn màu, khắp nơi lộ ra không khí vui mừng.“Có phải bạn gái nhỏ Trình Chi Ngôn đến đây hay không?” Một tiếng nói có chút kỳ quái đột nhiên từ trên lầu truyền tới.Giọng nói kia nghe qua có một chút trong trẻo giống giọng trẻ con lại có một chút giống cổ họng con vịt bị khàn.