Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…

Chương 150: Trung khảo kết thúc rồi 2

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Edit: Mạc HyBeta: Ngọc LinhVì thế Tiểu Thỏ lại lần nữa được hưởng thụ Trình Chi Ngôn đưa đón phục vụ mỗi ngày.Gió hè quất vào mặt, Tiểu Thỏ ngồi ở ghế sau xe đạp, vừa vui vẻ ngâm nga hát, vừa đá đá hai cái chân.Trình Chi Ngôn có chút trêu ghẹo nhìnTiểu Thỏ hỏi: “Thế nào, gần đây tâm tình em không tệ?”“Hắc hắc, đương nhiên rồi.” Tiểu thỏ cười hì hì đưa mắt về phía Trình Chi Ngôn mà nói: “Hiện tại mỗi ngày lại có người đưa đón em đi học từ trên xuống dưới luôn rồi, em đương nhiên vui vẻ, hơn nữa lớp em mới có thầy giáo Dương chơi rất vui, là người cũng siêu cấp vui vẻ, các bạn trong lớp tất cả đều thích thầy ấy nhé.”“Thật không? Vậy em thích không?” Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi như vậy.“Em cũng thích nữa! Em vui mừng chào đón thầy giáo Dương vui vẻ của chúng em!” Một tay mảnh khảnh của Tiểu Thỏ ôm lấy eo Trình Chi Ngôn, một bên hưng phấn kể:” Em nói với anh, thầy giáo Dương của chúng em mỗi ngày đi học đều kể biết bao nhiên là chuyện xưa thú vị, hơn nữa chữ viết của thầy giáo Dương còn rất đẹp, mấy hôm trước, Thầy giáo Dương còn trả lại chức vị đại biểu môn văn cho em nữa.“...... “Trình Chi Ngôn có chút không còn gì để nói tiến về phía trước, rầu rĩ nói: “Nhìn em mở miệng ra là thầy giáo Dương thầy giáo Dương, em thật sự chính là thích thầy ấy hả.”“Đúng rồi! Em thích thầy ấy như thích nước chanh ca ca vậy!” Tiểu thỏ ngồi trên yên sau xe đạp, quả thực hoa chân múa tay đầy hứng phấn mà kể: “Em còn cùng Đồng Đồng thảo luận qua, nếu anh và thầy giáo Dương cùng dạy môn Ngữ Văn cho bọn em, không biết ai sẽ được hoan nghênh hơn đây!”“...... A, người đó sẽ được hoan nghênh ít hơn chứ gì?” Trình Chi Ngôn hỏi han bằng giọng điệu bình thản.“Đương nhiên là thầy giáo Dương rồi!” Tiểu thỏ cười tủm tỉm đáp: “Đồng Đồng nói, anh chỉ khi đối với em, mới có thể trở nên dịu dàng hơn, nếu đối với người khác, luôn là bộ dáng xa cách, cho nên nếu so sánh anh cùng thầy giáo Dương, phỏng chừng lớp học chỉ có hai người là em và bạn ấy thích anh, những bạn khác vẫn là ưa thầy giáo Dương sôi nổi hơn!”“......”Trình Chi Ngôn cảm thấy có chút không còn gì để nói, hơn nữa không hiểu sao có chút tức ngực.“Còn nữa, lớp chúng em còn có bạn nữ thực sự rất thích thầy giáo Dương, liền chạy dến hỏi thầy giáo Dương, chờ bạn ấy lớn lên về sau có thể hay không gả cho thầy ấy!” Tiểu thỏ ôm eo Trình Chi Ngôn nói như vậy, tiếp tục kể về chuyện tình của thầy giáo Dương.“Vậy thầy giáo của em nói thế nào?” Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi một câu, trong lòng cũng lơ đễnh, cái đứa nhỏ xấu xa này, biết cái gì lấy hay không lấy chồng hả.“Thầy giáo Dương nói, chờ bạn ấy trưởng thành nếu còn cảm thấy thích thầy như hôm nay đã nói, thầy có thể suy nghĩ một chút!”“......”Đồ lừa đảo!Trong lòng Trình Chi Ngôn khinh thường nói một câu.“Sau đó mấy bạn nữ khác trong lớp em bắt đầu cãi vã, mỗi người đều nói thầy giáo Dương không thể chờ người khác lớn lên, phải chờ chính mình lớn lên mới được!” Tiểu Thỏ vừa nhắc đến chuyện này, liền cảm thấy phấn chấn vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nhất thời cười hé ra thành một đóa hoa.“A......” Trình Chi Ngôn rầu rĩ lên tiếng, đột nhiên mở miệng nhìn Tiểu Thỏ hỏi: Em có đến hỏi thầy giáo Dương, có thể gả cho thầy ấy không?“A??” Tiểu thỏ hơi sợ rung một chút, sau đó dùng thanh âm thanh thúy lớn tiếng trả lời: “Em đương nhiên không có rồi, em lớn lên về sau chính là phải gả cho anh nước chanh nhé!!”“ Hừ, cái này cũng không khác biệt lắm.” Trình Chi Ngôn nói thầm một tiếng.“Chính là Đồng Đồng nói về sau bạn ấy lớn lên, cũng muốn gả cho thầy giáo Dương!!” Tiểu Thỏ lại bổ sung thêm một câu.

Edit: Mạc Hy

Beta: Ngọc Linh

Vì thế Tiểu Thỏ lại lần nữa được hưởng thụ Trình Chi Ngôn đưa đón phục vụ mỗi ngày.

Gió hè quất vào mặt, Tiểu Thỏ ngồi ở ghế sau xe đạp, vừa vui vẻ ngâm nga hát, vừa đá đá hai cái chân.

Trình Chi Ngôn có chút trêu ghẹo nhìnTiểu Thỏ hỏi: “Thế nào, gần đây tâm tình em không tệ?”

“Hắc hắc, đương nhiên rồi.” Tiểu thỏ cười hì hì đưa mắt về phía Trình Chi Ngôn mà nói: “Hiện tại mỗi ngày lại có người đưa đón em đi học từ trên xuống dưới luôn rồi, em đương nhiên vui vẻ, hơn nữa lớp em mới có thầy giáo Dương chơi rất vui, là người cũng siêu cấp vui vẻ, các bạn trong lớp tất cả đều thích thầy ấy nhé.”

“Thật không? Vậy em thích không?” Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi như vậy.

“Em cũng thích nữa! Em vui mừng chào đón thầy giáo Dương vui vẻ của chúng em!” Một tay mảnh khảnh của Tiểu Thỏ ôm lấy eo Trình Chi Ngôn, một bên hưng phấn kể:” Em nói với anh, thầy giáo Dương của chúng em mỗi ngày đi học đều kể biết bao nhiên là chuyện xưa thú vị, hơn nữa chữ viết của thầy giáo Dương còn rất đẹp, mấy hôm trước, Thầy giáo Dương còn trả lại chức vị đại biểu môn văn cho em nữa.

“...... “

Trình Chi Ngôn có chút không còn gì để nói tiến về phía trước, rầu rĩ nói: “Nhìn em mở miệng ra là thầy giáo Dương thầy giáo Dương, em thật sự chính là thích thầy ấy hả.”

“Đúng rồi! Em thích thầy ấy như thích nước chanh ca ca vậy!” Tiểu thỏ ngồi trên yên sau xe đạp, quả thực hoa chân múa tay đầy hứng phấn mà kể: “Em còn cùng Đồng Đồng thảo luận qua, nếu anh và thầy giáo Dương cùng dạy môn Ngữ Văn cho bọn em, không biết ai sẽ được hoan nghênh hơn đây!”

“...... A, người đó sẽ được hoan nghênh ít hơn chứ gì?” Trình Chi Ngôn hỏi han bằng giọng điệu bình thản.

“Đương nhiên là thầy giáo Dương rồi!” Tiểu thỏ cười tủm tỉm đáp: “Đồng Đồng nói, anh chỉ khi đối với em, mới có thể trở nên dịu dàng hơn, nếu đối với người khác, luôn là bộ dáng xa cách, cho nên nếu so sánh anh cùng thầy giáo Dương, phỏng chừng lớp học chỉ có hai người là em và bạn ấy thích anh, những bạn khác vẫn là ưa thầy giáo Dương sôi nổi hơn!”

“......”

Trình Chi Ngôn cảm thấy có chút không còn gì để nói, hơn nữa không hiểu sao có chút tức ngực.

“Còn nữa, lớp chúng em còn có bạn nữ thực sự rất thích thầy giáo Dương, liền chạy dến hỏi thầy giáo Dương, chờ bạn ấy lớn lên về sau có thể hay không gả cho thầy ấy!” Tiểu thỏ ôm eo Trình Chi Ngôn nói như vậy, tiếp tục kể về chuyện tình của thầy giáo Dương.

“Vậy thầy giáo của em nói thế nào?” Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi một câu, trong lòng cũng lơ đễnh, cái đứa nhỏ xấu xa này, biết cái gì lấy hay không lấy chồng hả.

“Thầy giáo Dương nói, chờ bạn ấy trưởng thành nếu còn cảm thấy thích thầy như hôm nay đã nói, thầy có thể suy nghĩ một chút!”

“......”

Đồ lừa đảo!

Trong lòng Trình Chi Ngôn khinh thường nói một câu.

“Sau đó mấy bạn nữ khác trong lớp em bắt đầu cãi vã, mỗi người đều nói thầy giáo Dương không thể chờ người khác lớn lên, phải chờ chính mình lớn lên mới được!” Tiểu Thỏ vừa nhắc đến chuyện này, liền cảm thấy phấn chấn vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nhất thời cười hé ra thành một đóa hoa.

“A......” Trình Chi Ngôn rầu rĩ lên tiếng, đột nhiên mở miệng nhìn Tiểu Thỏ hỏi: Em có đến hỏi thầy giáo Dương, có thể gả cho thầy ấy không?

“A??” Tiểu thỏ hơi sợ rung một chút, sau đó dùng thanh âm thanh thúy lớn tiếng trả lời: “Em đương nhiên không có rồi, em lớn lên về sau chính là phải gả cho anh nước chanh nhé!!”

“ Hừ, cái này cũng không khác biệt lắm.” Trình Chi Ngôn nói thầm một tiếng.

“Chính là Đồng Đồng nói về sau bạn ấy lớn lên, cũng muốn gả cho thầy giáo Dương!!” Tiểu Thỏ lại bổ sung thêm một câu.

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Edit: Mạc HyBeta: Ngọc LinhVì thế Tiểu Thỏ lại lần nữa được hưởng thụ Trình Chi Ngôn đưa đón phục vụ mỗi ngày.Gió hè quất vào mặt, Tiểu Thỏ ngồi ở ghế sau xe đạp, vừa vui vẻ ngâm nga hát, vừa đá đá hai cái chân.Trình Chi Ngôn có chút trêu ghẹo nhìnTiểu Thỏ hỏi: “Thế nào, gần đây tâm tình em không tệ?”“Hắc hắc, đương nhiên rồi.” Tiểu thỏ cười hì hì đưa mắt về phía Trình Chi Ngôn mà nói: “Hiện tại mỗi ngày lại có người đưa đón em đi học từ trên xuống dưới luôn rồi, em đương nhiên vui vẻ, hơn nữa lớp em mới có thầy giáo Dương chơi rất vui, là người cũng siêu cấp vui vẻ, các bạn trong lớp tất cả đều thích thầy ấy nhé.”“Thật không? Vậy em thích không?” Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi như vậy.“Em cũng thích nữa! Em vui mừng chào đón thầy giáo Dương vui vẻ của chúng em!” Một tay mảnh khảnh của Tiểu Thỏ ôm lấy eo Trình Chi Ngôn, một bên hưng phấn kể:” Em nói với anh, thầy giáo Dương của chúng em mỗi ngày đi học đều kể biết bao nhiên là chuyện xưa thú vị, hơn nữa chữ viết của thầy giáo Dương còn rất đẹp, mấy hôm trước, Thầy giáo Dương còn trả lại chức vị đại biểu môn văn cho em nữa.“...... “Trình Chi Ngôn có chút không còn gì để nói tiến về phía trước, rầu rĩ nói: “Nhìn em mở miệng ra là thầy giáo Dương thầy giáo Dương, em thật sự chính là thích thầy ấy hả.”“Đúng rồi! Em thích thầy ấy như thích nước chanh ca ca vậy!” Tiểu thỏ ngồi trên yên sau xe đạp, quả thực hoa chân múa tay đầy hứng phấn mà kể: “Em còn cùng Đồng Đồng thảo luận qua, nếu anh và thầy giáo Dương cùng dạy môn Ngữ Văn cho bọn em, không biết ai sẽ được hoan nghênh hơn đây!”“...... A, người đó sẽ được hoan nghênh ít hơn chứ gì?” Trình Chi Ngôn hỏi han bằng giọng điệu bình thản.“Đương nhiên là thầy giáo Dương rồi!” Tiểu thỏ cười tủm tỉm đáp: “Đồng Đồng nói, anh chỉ khi đối với em, mới có thể trở nên dịu dàng hơn, nếu đối với người khác, luôn là bộ dáng xa cách, cho nên nếu so sánh anh cùng thầy giáo Dương, phỏng chừng lớp học chỉ có hai người là em và bạn ấy thích anh, những bạn khác vẫn là ưa thầy giáo Dương sôi nổi hơn!”“......”Trình Chi Ngôn cảm thấy có chút không còn gì để nói, hơn nữa không hiểu sao có chút tức ngực.“Còn nữa, lớp chúng em còn có bạn nữ thực sự rất thích thầy giáo Dương, liền chạy dến hỏi thầy giáo Dương, chờ bạn ấy lớn lên về sau có thể hay không gả cho thầy ấy!” Tiểu thỏ ôm eo Trình Chi Ngôn nói như vậy, tiếp tục kể về chuyện tình của thầy giáo Dương.“Vậy thầy giáo của em nói thế nào?” Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi một câu, trong lòng cũng lơ đễnh, cái đứa nhỏ xấu xa này, biết cái gì lấy hay không lấy chồng hả.“Thầy giáo Dương nói, chờ bạn ấy trưởng thành nếu còn cảm thấy thích thầy như hôm nay đã nói, thầy có thể suy nghĩ một chút!”“......”Đồ lừa đảo!Trong lòng Trình Chi Ngôn khinh thường nói một câu.“Sau đó mấy bạn nữ khác trong lớp em bắt đầu cãi vã, mỗi người đều nói thầy giáo Dương không thể chờ người khác lớn lên, phải chờ chính mình lớn lên mới được!” Tiểu Thỏ vừa nhắc đến chuyện này, liền cảm thấy phấn chấn vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nhất thời cười hé ra thành một đóa hoa.“A......” Trình Chi Ngôn rầu rĩ lên tiếng, đột nhiên mở miệng nhìn Tiểu Thỏ hỏi: Em có đến hỏi thầy giáo Dương, có thể gả cho thầy ấy không?“A??” Tiểu thỏ hơi sợ rung một chút, sau đó dùng thanh âm thanh thúy lớn tiếng trả lời: “Em đương nhiên không có rồi, em lớn lên về sau chính là phải gả cho anh nước chanh nhé!!”“ Hừ, cái này cũng không khác biệt lắm.” Trình Chi Ngôn nói thầm một tiếng.“Chính là Đồng Đồng nói về sau bạn ấy lớn lên, cũng muốn gả cho thầy giáo Dương!!” Tiểu Thỏ lại bổ sung thêm một câu.

Chương 150: Trung khảo kết thúc rồi 2