Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 218: Lẽ nào chính là cô ấy 3
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh Nguyễn.Những bạn học khác đang dồn tâm trí vào bài thi, cũng không nhận ra được chuyện gì đang phát sinh trong lớp.Hạ Vân Hi thả bút trong tay, trong lòng thấp thỏm không yên, theo sát giáo viên chủ nhiệm ra cửa phòng học.Hành lang bên ngoài phòng học, giáo viên chủ nhiệm đứng lại, chờ Hạ Vân Hi đi tới.Ngay sau đó, liền nhìn thấy Hạ Vân Hi, cúi đầu bước từng bước nhỏ đi tới."Nói đi, xảy ra chuyện gì?" Giáo viên chủ nhiệm nhìn Hạ Vân Hi, giơ giơ tờ giấy trong tay, trầm giọng hỏi.Hạ Vân Hi cúi đầu, dùng hết sức cắn chặt môi mình, không nói lời nào." Em không nói ra, thầy cũng biết rõ." Giáo viên chủ nhiệm buông tờ giấy trong tay ra, trừng mắt nhìn Hạ Vân Hi, chậm rãi nói:"Tốt xấu thầy cũng là giáo viên chủ nhiệm của các em, chữ viết các bạn trong lớp, phần lớn thầy còn nhận ra được, huống chi là của Trình Chi Ngôn."Hạ Vân Hi vừa nghe thấy nhắc tới tên củaTrình Chi Ngôn, trong nháy mắt ngẩng đầu lên."Tờ giấy này là trò viết cho Trình Chi Ngôn?" Giáo viên chủ nhiệm lớn giọng hỏi lại một lần.Hạ Vân Hi trong lòng trở lên căng thẳng, theo bản băng gật đầu trả lời một câu:"Dạ.....""Em nói một chút, giờ là lúc nào rồi mà còn có tâm tư để ý đến những thứ này." Giáo viên chủ nhiệm một vẻ mặt tiếc nuối nhìn Hạ Vân Hi, tiếp tục nói:"Thầy nói mấy lần thi gần đây, thành tích của em đều thất thường như vậy, lúc thì làm bài rất tốt, lúc thì rớt vài thứ hạng, trong lòng em là suy nghĩ những chuyện này sao?""....."Hạ Vân Hi bị giọng nói nghiêm nghị của giáo viên làm cho hết hồn, lại cúi đầu, không dám nói thêm.Giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy bộ dáng của cô ta, không nhịn được thở dài một hơi, giọng nói hơi trì hoãn một lúc rồi nói:"Các em đến tuổi này, thầy biết,mối tình đầu, nhìn thấy các chàng trai ưu tú, trong lòng ít nhiều sẽ có chút tình cảm, thế nhưng tình cảm là tình cảm, học tập là học tập, em không thể để cho một chuyện nhỏ như thế làm trễ nải đến việc học tập, em biết không?""Dạ.....""Hơn nữa, em yêu thích Trình Chi Ngôn, vậy thì em cũng nên hướng về cậu ta mà học tập, em nhìn cậu ta một chút, nhiều lần thi đều đứng số 1, một nam sinh ưu tú như thế, nói như thế nào, cũng phải là nữ sinh ưu tú mới xứng với cậu ta chứ?" Giáo viên chủ nhiệm tiếp tục nhìn Hạ Vân Hi thật lòng nói:"Lớp 12 như thế này, chính là đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi, em xem người khác đều ra sức nỗ lực học tập, chăm chú vào việc thi cử, em xem lại em một chút, em đang làm gì ở đây? Em không phải muốn thầy mời phụ huynh đến đây chứ?""Không phải!" Hạ Vân Hi vẻ mặt kinh hoảng nhìn giáo viên chủ nhiệm, trong đôi mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn."Không phải là tốt rồi, chuyện xảy ra ngày hôm nay, thầy coi như chưa từng xảy ra, em mau thu hết những tâm tư kia lại, còn có nửa năm nữa là thi vào trường đại học, lấy kết quả học tập của Trình Chi Ngôn, thi đậu Bắc Đại Thanh Hoa đều không có vấn đề gì, em nếu như thật sự yêu thích cậu ta, em phải nỗ lực học tập, sau đó cùng cậu ta đăng ký cùng trường học, đến khi đó em có rất nhiều cơ hội, nghe có hiểu không?""Dạ.... được ạ....." Hạ Vân Hi gật đầu thấp giọng trả lời."Được rồi, đi vào thôi, gọi Trình Chi Ngôn ra đây cho thầy." Giáo viên chủ nhiệm trừng mắt nhìn cô ta một chút, ra hiệu cho cô ta đi vào."......" Hạ Vân Hi do dự một chút, cuối cùng đi vào phòng học.Đã là lớp 12, bạn cùng lớp toàn bộ đặt việc học tập lên trên.
Editor Quỳnh Nguyễn.
Những bạn học khác đang dồn tâm trí vào bài thi, cũng không nhận ra được chuyện gì đang phát sinh trong lớp.
Hạ Vân Hi thả bút trong tay, trong lòng thấp thỏm không yên, theo sát giáo viên chủ nhiệm ra cửa phòng học.
Hành lang bên ngoài phòng học, giáo viên chủ nhiệm đứng lại, chờ Hạ Vân Hi đi tới.
Ngay sau đó, liền nhìn thấy Hạ Vân Hi, cúi đầu bước từng bước nhỏ đi tới.
"Nói đi, xảy ra chuyện gì?" Giáo viên chủ nhiệm nhìn Hạ Vân Hi, giơ giơ tờ giấy trong tay, trầm giọng hỏi.
Hạ Vân Hi cúi đầu, dùng hết sức cắn chặt môi mình, không nói lời nào.
" Em không nói ra, thầy cũng biết rõ." Giáo viên chủ nhiệm buông tờ giấy trong tay ra, trừng mắt nhìn Hạ Vân Hi, chậm rãi nói:"Tốt xấu thầy cũng là giáo viên chủ nhiệm của các em, chữ viết các bạn trong lớp, phần lớn thầy còn nhận ra được, huống chi là của Trình Chi Ngôn."
Hạ Vân Hi vừa nghe thấy nhắc tới tên củaTrình Chi Ngôn, trong nháy mắt ngẩng đầu lên.
"Tờ giấy này là trò viết cho Trình Chi Ngôn?" Giáo viên chủ nhiệm lớn giọng hỏi lại một lần.
Hạ Vân Hi trong lòng trở lên căng thẳng, theo bản băng gật đầu trả lời một câu:"Dạ....."
"Em nói một chút, giờ là lúc nào rồi mà còn có tâm tư để ý đến những thứ này." Giáo viên chủ nhiệm một vẻ mặt tiếc nuối nhìn Hạ Vân Hi, tiếp tục nói:"Thầy nói mấy lần thi gần đây, thành tích của em đều thất thường như vậy, lúc thì làm bài rất tốt, lúc thì rớt vài thứ hạng, trong lòng em là suy nghĩ những chuyện này sao?"
"....."
Hạ Vân Hi bị giọng nói nghiêm nghị của giáo viên làm cho hết hồn, lại cúi đầu, không dám nói thêm.
Giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy bộ dáng của cô ta, không nhịn được thở dài một hơi, giọng nói hơi trì hoãn một lúc rồi nói:"Các em đến tuổi này, thầy biết,mối tình đầu, nhìn thấy các chàng trai ưu tú, trong lòng ít nhiều sẽ có chút tình cảm, thế nhưng tình cảm là tình cảm, học tập là học tập, em không thể để cho một chuyện nhỏ như thế làm trễ nải đến việc học tập, em biết không?"
"Dạ....."
"Hơn nữa, em yêu thích Trình Chi Ngôn, vậy thì em cũng nên hướng về cậu ta mà học tập, em nhìn cậu ta một chút, nhiều lần thi đều đứng số 1, một nam sinh ưu tú như thế, nói như thế nào, cũng phải là nữ sinh ưu tú mới xứng với cậu ta chứ?" Giáo viên chủ nhiệm tiếp tục nhìn Hạ Vân Hi thật lòng nói:"Lớp 12 như thế này, chính là đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi, em xem người khác đều ra sức nỗ lực học tập, chăm chú vào việc thi cử, em xem lại em một chút, em đang làm gì ở đây? Em không phải muốn thầy mời phụ huynh đến đây chứ?"
"Không phải!" Hạ Vân Hi vẻ mặt kinh hoảng nhìn giáo viên chủ nhiệm, trong đôi mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn.
"Không phải là tốt rồi, chuyện xảy ra ngày hôm nay, thầy coi như chưa từng xảy ra, em mau thu hết những tâm tư kia lại, còn có nửa năm nữa là thi vào trường đại học, lấy kết quả học tập của Trình Chi Ngôn, thi đậu Bắc Đại Thanh Hoa đều không có vấn đề gì, em nếu như thật sự yêu thích cậu ta, em phải nỗ lực học tập, sau đó cùng cậu ta đăng ký cùng trường học, đến khi đó em có rất nhiều cơ hội, nghe có hiểu không?"
"Dạ.... được ạ....." Hạ Vân Hi gật đầu thấp giọng trả lời.
"Được rồi, đi vào thôi, gọi Trình Chi Ngôn ra đây cho thầy." Giáo viên chủ nhiệm trừng mắt nhìn cô ta một chút, ra hiệu cho cô ta đi vào.
"......" Hạ Vân Hi do dự một chút, cuối cùng đi vào phòng học.
Đã là lớp 12, bạn cùng lớp toàn bộ đặt việc học tập lên trên.
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh Nguyễn.Những bạn học khác đang dồn tâm trí vào bài thi, cũng không nhận ra được chuyện gì đang phát sinh trong lớp.Hạ Vân Hi thả bút trong tay, trong lòng thấp thỏm không yên, theo sát giáo viên chủ nhiệm ra cửa phòng học.Hành lang bên ngoài phòng học, giáo viên chủ nhiệm đứng lại, chờ Hạ Vân Hi đi tới.Ngay sau đó, liền nhìn thấy Hạ Vân Hi, cúi đầu bước từng bước nhỏ đi tới."Nói đi, xảy ra chuyện gì?" Giáo viên chủ nhiệm nhìn Hạ Vân Hi, giơ giơ tờ giấy trong tay, trầm giọng hỏi.Hạ Vân Hi cúi đầu, dùng hết sức cắn chặt môi mình, không nói lời nào." Em không nói ra, thầy cũng biết rõ." Giáo viên chủ nhiệm buông tờ giấy trong tay ra, trừng mắt nhìn Hạ Vân Hi, chậm rãi nói:"Tốt xấu thầy cũng là giáo viên chủ nhiệm của các em, chữ viết các bạn trong lớp, phần lớn thầy còn nhận ra được, huống chi là của Trình Chi Ngôn."Hạ Vân Hi vừa nghe thấy nhắc tới tên củaTrình Chi Ngôn, trong nháy mắt ngẩng đầu lên."Tờ giấy này là trò viết cho Trình Chi Ngôn?" Giáo viên chủ nhiệm lớn giọng hỏi lại một lần.Hạ Vân Hi trong lòng trở lên căng thẳng, theo bản băng gật đầu trả lời một câu:"Dạ.....""Em nói một chút, giờ là lúc nào rồi mà còn có tâm tư để ý đến những thứ này." Giáo viên chủ nhiệm một vẻ mặt tiếc nuối nhìn Hạ Vân Hi, tiếp tục nói:"Thầy nói mấy lần thi gần đây, thành tích của em đều thất thường như vậy, lúc thì làm bài rất tốt, lúc thì rớt vài thứ hạng, trong lòng em là suy nghĩ những chuyện này sao?""....."Hạ Vân Hi bị giọng nói nghiêm nghị của giáo viên làm cho hết hồn, lại cúi đầu, không dám nói thêm.Giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy bộ dáng của cô ta, không nhịn được thở dài một hơi, giọng nói hơi trì hoãn một lúc rồi nói:"Các em đến tuổi này, thầy biết,mối tình đầu, nhìn thấy các chàng trai ưu tú, trong lòng ít nhiều sẽ có chút tình cảm, thế nhưng tình cảm là tình cảm, học tập là học tập, em không thể để cho một chuyện nhỏ như thế làm trễ nải đến việc học tập, em biết không?""Dạ.....""Hơn nữa, em yêu thích Trình Chi Ngôn, vậy thì em cũng nên hướng về cậu ta mà học tập, em nhìn cậu ta một chút, nhiều lần thi đều đứng số 1, một nam sinh ưu tú như thế, nói như thế nào, cũng phải là nữ sinh ưu tú mới xứng với cậu ta chứ?" Giáo viên chủ nhiệm tiếp tục nhìn Hạ Vân Hi thật lòng nói:"Lớp 12 như thế này, chính là đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi, em xem người khác đều ra sức nỗ lực học tập, chăm chú vào việc thi cử, em xem lại em một chút, em đang làm gì ở đây? Em không phải muốn thầy mời phụ huynh đến đây chứ?""Không phải!" Hạ Vân Hi vẻ mặt kinh hoảng nhìn giáo viên chủ nhiệm, trong đôi mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn."Không phải là tốt rồi, chuyện xảy ra ngày hôm nay, thầy coi như chưa từng xảy ra, em mau thu hết những tâm tư kia lại, còn có nửa năm nữa là thi vào trường đại học, lấy kết quả học tập của Trình Chi Ngôn, thi đậu Bắc Đại Thanh Hoa đều không có vấn đề gì, em nếu như thật sự yêu thích cậu ta, em phải nỗ lực học tập, sau đó cùng cậu ta đăng ký cùng trường học, đến khi đó em có rất nhiều cơ hội, nghe có hiểu không?""Dạ.... được ạ....." Hạ Vân Hi gật đầu thấp giọng trả lời."Được rồi, đi vào thôi, gọi Trình Chi Ngôn ra đây cho thầy." Giáo viên chủ nhiệm trừng mắt nhìn cô ta một chút, ra hiệu cho cô ta đi vào."......" Hạ Vân Hi do dự một chút, cuối cùng đi vào phòng học.Đã là lớp 12, bạn cùng lớp toàn bộ đặt việc học tập lên trên.