Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 224: Bắt đầu thi Đại học 4
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh NguyễnLão Trình nhìn hai người với không biết nói lời nào, mãi một lúc mới mở miệng giọng đầy vẻ khó chịu:"Hai đứa có phải là coi cha không tồn tại hay không?""Ạch......"Tiểu Thỏ hơi ngẩn ra,gương mặt trắng nõn bỗng nhiên đỏ bừng lên.Trình Chi Ngôn liếc nhìn cha mình một chút, âm thanh lạnh nhạt nói:"Cha cũng không nhìn thấy lần đầu, sao lại làm ra vẻ khó hiểu như thế, việc này từ nhỏ đến lơn, còn thấy không ít sao?""....." Lão Trình cảm thấy như nghẹn họng, không biết trả lời như thế nào."Được rồi, được rồi, anh mau đi thi đi.....Cố gắng thi tốt!" Tiểu Thỏ thấy tình cảnh này liền nhanh chóng đẩy Trình Chi Ngôn đi ra ngoài cửa.Nháy mắt đã trôi qua ba ngày thi đại học.Lại trôi qua hai tuần lễ, kì thi kết thúc học kì của Tiểu Thỏ cũng kết thúc, kết quả thi đại học cuối cùng cũng xuất hiện.Không hề ngoài ý muốn, kết quả thi đại học của Trình Chi Ngôn đứng số 1 của trường, số một toàn thành phố, TOP 4 của toàn tỉnh.Lão Trình không ngừng mừng rỡ, gặp ai cũng khen ngợi con trai của mình thông minh lanh lợi.Mọi chuyện đều suôn sẻ trôi qua cho đến khi phải đăng ký nguyện vọng vào trường đại học, gia đình Trình Chi Ngôn xuất hiện chia rẽ rất lớn.Một bên là cha của Trình Chi Ngôn, bên còn lại là mẹ của Trình Chi Ngôn, mỗi bên đều giữ nguyên ý kiến, không ai chịu nhường ai.Cha cậu cho rằng, cậu nên đăng ký vào đại học Thanh Hoa, bởi ông luôn cảm thấy nếu là con trai thì nên theo khoa lý, tương lai nhất định cống hiến cho nền khoa học quốc gia, tiện thể, ông còn nêu ra một loạt nhân tài tốt nghiệp ra từ đại học Thanh Hoa, trong 23 người nhân huân chương hạng 1 cấp quốc gia thì đã có 14 người xuất thân từ đại học Thanh Hoa; 20 người đạt giải khoa học kỹ thuật cao nhất cấp quốc gia thì có 8 người tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, ngoài ra còn hơn 500 sinh viên tốt nghiệp ra làm hiệu trưởng, bí thư đảng ủy, thậm chí là phần lớn người lãnh đạo quốc gia đều xuất thân từ đại học Thanh Hoa.Nhưng mà Chu Nguyệt lại cho rằng, Trình Chi Ngôn nên đăng ký vào khoa lịch sử thuộc đại học Bắc Kinh, cũng có rất nhiều người kiệt xuất tốt nghiệp ra trở thành người lãnh đạo quốc gia.Ngay khi cả hai tranh chấp trở nên căng thẳng, Trình Chi Ngôn chỉ nhàn nhạt nói ra một câu:"Đừng cãi nhau nữa, con chỉ đăng ký đại học Nam Kinh."Trong nháy mắt, hỗn loạn trong nhà trở nên yên tĩnh.Lão Trình suýt chút nữa ngã xuống đất đập nát kính mắt, kinh hồn bạt vía liền hướng về phía Trình Chi Ngôn hỏi:"Con.....Con vì sao lại đăng ký đại học Nam Kinh?""Có chuyện gì..... Nam Kinh không được sao?" Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi."Không phải không tốt......Chỉ là..... Thanh Hoa không phải tốt hơn nó hay sao?" Lão Trình trả lời với vẻ không dám tin tưởng."Nha.....Lâm Chí Linh so với mẹ con càng xinh đẹp, cha tại sao không đi tìm Lâm Chí Linh?" Trình Chi Ngôn hướng về cha hỏi với vẻ châm chọc."....." Lão Trình nhất thời ngựng họng, không biết nói lại như thế nào."Đứa con trai đáng chết, có ai như con dám nói chuyện như thế với cha như thế?" Chu Nguyệt hướng về Trình Chi Ngôn trừng mắt hỏi:"Chuyện đăng ký học lớn như vậy, sao con không báo trước cho cha mẹ một chút, Bắc Kinh có chỗ nào không tốt, sao con lại muốn đăng ký Nam Kinh?""Mẹ dự định để con tốt nghiệp, sau đó ở lại Bắc Kinh?" Trình Chi Ngôn ngước mắt, bình tĩnh nhìn mẹ mình hỏi."Ạch..... Chuyện này..... Còn chưa có nghĩ kỹ....." Chu Nguyệt ngập ngừng trả lời."Mẹ phải biết, Bắc Kinh là thủ đô, chỉ dựa vào việc tốt nghiệp đại học chính quy cũng khó mà tìm được nơi công tác tốt....."
Editor Quỳnh Nguyễn
Lão Trình nhìn hai người với không biết nói lời nào, mãi một lúc mới mở miệng giọng đầy vẻ khó chịu:"Hai đứa có phải là coi cha không tồn tại hay không?"
"Ạch......"Tiểu Thỏ hơi ngẩn ra,gương mặt trắng nõn bỗng nhiên đỏ bừng lên.
Trình Chi Ngôn liếc nhìn cha mình một chút, âm thanh lạnh nhạt nói:"Cha cũng không nhìn thấy lần đầu, sao lại làm ra vẻ khó hiểu như thế, việc này từ nhỏ đến lơn, còn thấy không ít sao?"
"....." Lão Trình cảm thấy như nghẹn họng, không biết trả lời như thế nào.
"Được rồi, được rồi, anh mau đi thi đi.....Cố gắng thi tốt!" Tiểu Thỏ thấy tình cảnh này liền nhanh chóng đẩy Trình Chi Ngôn đi ra ngoài cửa.
Nháy mắt đã trôi qua ba ngày thi đại học.
Lại trôi qua hai tuần lễ, kì thi kết thúc học kì của Tiểu Thỏ cũng kết thúc, kết quả thi đại học cuối cùng cũng xuất hiện.
Không hề ngoài ý muốn, kết quả thi đại học của Trình Chi Ngôn đứng số 1 của trường, số một toàn thành phố, TOP 4 của toàn tỉnh.
Lão Trình không ngừng mừng rỡ, gặp ai cũng khen ngợi con trai của mình thông minh lanh lợi.
Mọi chuyện đều suôn sẻ trôi qua cho đến khi phải đăng ký nguyện vọng vào trường đại học, gia đình Trình Chi Ngôn xuất hiện chia rẽ rất lớn.
Một bên là cha của Trình Chi Ngôn, bên còn lại là mẹ của Trình Chi Ngôn, mỗi bên đều giữ nguyên ý kiến, không ai chịu nhường ai.
Cha cậu cho rằng, cậu nên đăng ký vào đại học Thanh Hoa, bởi ông luôn cảm thấy nếu là con trai thì nên theo khoa lý, tương lai nhất định cống hiến cho nền khoa học quốc gia, tiện thể, ông còn nêu ra một loạt nhân tài tốt nghiệp ra từ đại học Thanh Hoa, trong 23 người nhân huân chương hạng 1 cấp quốc gia thì đã có 14 người xuất thân từ đại học Thanh Hoa; 20 người đạt giải khoa học kỹ thuật cao nhất cấp quốc gia thì có 8 người tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, ngoài ra còn hơn 500 sinh viên tốt nghiệp ra làm hiệu trưởng, bí thư đảng ủy, thậm chí là phần lớn người lãnh đạo quốc gia đều xuất thân từ đại học Thanh Hoa.
Nhưng mà Chu Nguyệt lại cho rằng, Trình Chi Ngôn nên đăng ký vào khoa lịch sử thuộc đại học Bắc Kinh, cũng có rất nhiều người kiệt xuất tốt nghiệp ra trở thành người lãnh đạo quốc gia.
Ngay khi cả hai tranh chấp trở nên căng thẳng, Trình Chi Ngôn chỉ nhàn nhạt nói ra một câu:"Đừng cãi nhau nữa, con chỉ đăng ký đại học Nam Kinh."
Trong nháy mắt, hỗn loạn trong nhà trở nên yên tĩnh.
Lão Trình suýt chút nữa ngã xuống đất đập nát kính mắt, kinh hồn bạt vía liền hướng về phía Trình Chi Ngôn hỏi:"Con.....Con vì sao lại đăng ký đại học Nam Kinh?"
"Có chuyện gì..... Nam Kinh không được sao?" Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi.
"Không phải không tốt......Chỉ là..... Thanh Hoa không phải tốt hơn nó hay sao?" Lão Trình trả lời với vẻ không dám tin tưởng.
"Nha.....Lâm Chí Linh so với mẹ con càng xinh đẹp, cha tại sao không đi tìm Lâm Chí Linh?" Trình Chi Ngôn hướng về cha hỏi với vẻ châm chọc.
"....." Lão Trình nhất thời ngựng họng, không biết nói lại như thế nào.
"Đứa con trai đáng chết, có ai như con dám nói chuyện như thế với cha như thế?"
Chu Nguyệt hướng về Trình Chi Ngôn trừng mắt hỏi:"Chuyện đăng ký học lớn như vậy, sao con không báo trước cho cha mẹ một chút, Bắc Kinh có chỗ nào không tốt, sao con lại muốn đăng ký Nam Kinh?"
"Mẹ dự định để con tốt nghiệp, sau đó ở lại Bắc Kinh?" Trình Chi Ngôn ngước mắt, bình tĩnh nhìn mẹ mình hỏi.
"Ạch..... Chuyện này..... Còn chưa có nghĩ kỹ....." Chu Nguyệt ngập ngừng trả lời.
"Mẹ phải biết, Bắc Kinh là thủ đô, chỉ dựa vào việc tốt nghiệp đại học chính quy cũng khó mà tìm được nơi công tác tốt....."
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh NguyễnLão Trình nhìn hai người với không biết nói lời nào, mãi một lúc mới mở miệng giọng đầy vẻ khó chịu:"Hai đứa có phải là coi cha không tồn tại hay không?""Ạch......"Tiểu Thỏ hơi ngẩn ra,gương mặt trắng nõn bỗng nhiên đỏ bừng lên.Trình Chi Ngôn liếc nhìn cha mình một chút, âm thanh lạnh nhạt nói:"Cha cũng không nhìn thấy lần đầu, sao lại làm ra vẻ khó hiểu như thế, việc này từ nhỏ đến lơn, còn thấy không ít sao?""....." Lão Trình cảm thấy như nghẹn họng, không biết trả lời như thế nào."Được rồi, được rồi, anh mau đi thi đi.....Cố gắng thi tốt!" Tiểu Thỏ thấy tình cảnh này liền nhanh chóng đẩy Trình Chi Ngôn đi ra ngoài cửa.Nháy mắt đã trôi qua ba ngày thi đại học.Lại trôi qua hai tuần lễ, kì thi kết thúc học kì của Tiểu Thỏ cũng kết thúc, kết quả thi đại học cuối cùng cũng xuất hiện.Không hề ngoài ý muốn, kết quả thi đại học của Trình Chi Ngôn đứng số 1 của trường, số một toàn thành phố, TOP 4 của toàn tỉnh.Lão Trình không ngừng mừng rỡ, gặp ai cũng khen ngợi con trai của mình thông minh lanh lợi.Mọi chuyện đều suôn sẻ trôi qua cho đến khi phải đăng ký nguyện vọng vào trường đại học, gia đình Trình Chi Ngôn xuất hiện chia rẽ rất lớn.Một bên là cha của Trình Chi Ngôn, bên còn lại là mẹ của Trình Chi Ngôn, mỗi bên đều giữ nguyên ý kiến, không ai chịu nhường ai.Cha cậu cho rằng, cậu nên đăng ký vào đại học Thanh Hoa, bởi ông luôn cảm thấy nếu là con trai thì nên theo khoa lý, tương lai nhất định cống hiến cho nền khoa học quốc gia, tiện thể, ông còn nêu ra một loạt nhân tài tốt nghiệp ra từ đại học Thanh Hoa, trong 23 người nhân huân chương hạng 1 cấp quốc gia thì đã có 14 người xuất thân từ đại học Thanh Hoa; 20 người đạt giải khoa học kỹ thuật cao nhất cấp quốc gia thì có 8 người tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, ngoài ra còn hơn 500 sinh viên tốt nghiệp ra làm hiệu trưởng, bí thư đảng ủy, thậm chí là phần lớn người lãnh đạo quốc gia đều xuất thân từ đại học Thanh Hoa.Nhưng mà Chu Nguyệt lại cho rằng, Trình Chi Ngôn nên đăng ký vào khoa lịch sử thuộc đại học Bắc Kinh, cũng có rất nhiều người kiệt xuất tốt nghiệp ra trở thành người lãnh đạo quốc gia.Ngay khi cả hai tranh chấp trở nên căng thẳng, Trình Chi Ngôn chỉ nhàn nhạt nói ra một câu:"Đừng cãi nhau nữa, con chỉ đăng ký đại học Nam Kinh."Trong nháy mắt, hỗn loạn trong nhà trở nên yên tĩnh.Lão Trình suýt chút nữa ngã xuống đất đập nát kính mắt, kinh hồn bạt vía liền hướng về phía Trình Chi Ngôn hỏi:"Con.....Con vì sao lại đăng ký đại học Nam Kinh?""Có chuyện gì..... Nam Kinh không được sao?" Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi."Không phải không tốt......Chỉ là..... Thanh Hoa không phải tốt hơn nó hay sao?" Lão Trình trả lời với vẻ không dám tin tưởng."Nha.....Lâm Chí Linh so với mẹ con càng xinh đẹp, cha tại sao không đi tìm Lâm Chí Linh?" Trình Chi Ngôn hướng về cha hỏi với vẻ châm chọc."....." Lão Trình nhất thời ngựng họng, không biết nói lại như thế nào."Đứa con trai đáng chết, có ai như con dám nói chuyện như thế với cha như thế?" Chu Nguyệt hướng về Trình Chi Ngôn trừng mắt hỏi:"Chuyện đăng ký học lớn như vậy, sao con không báo trước cho cha mẹ một chút, Bắc Kinh có chỗ nào không tốt, sao con lại muốn đăng ký Nam Kinh?""Mẹ dự định để con tốt nghiệp, sau đó ở lại Bắc Kinh?" Trình Chi Ngôn ngước mắt, bình tĩnh nhìn mẹ mình hỏi."Ạch..... Chuyện này..... Còn chưa có nghĩ kỹ....." Chu Nguyệt ngập ngừng trả lời."Mẹ phải biết, Bắc Kinh là thủ đô, chỉ dựa vào việc tốt nghiệp đại học chính quy cũng khó mà tìm được nơi công tác tốt....."