Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…

Chương 243: Tình cảm tốt như thế 3

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh NguyễnCô nhún người ra ngoài cầu nhìn thấy cái bát trong hồ cũng không xa, đưa tay ném chiếc đồng xu vào vị trí của chiếc bát.Tiểu Thỏ tròn mắt nhìn cô gái đó ném, tiền xu bay một cái, rơi xuống nước.Mọi người trên cầu liền ngó đầu ra xem.Chỉ thấy lúc tiền xu vừa mới rơi xuống nước, đúng ngay vị trí của cái bát, thế nhưng trong lòng nước xoay mấy cái, đã rơi một chỗ rất xa cái bát."Ài....."Mọi người cùng nhau thở dài một cái."Xem đây! Sau cô gái đó liền có một cô gái khác, cũng lập tức lấy đồng xu trong túi ra, tiếp tục ném vào.Có điều lại tiếp tục không trúng vào trong cái bát.Trong lúc nhất thời, mọi người đều không cam tâm, từng người từng người lấy tiền xu ra, liên tiếp cố gắng ném trúng vào cái bát.Hết người này đến người kia, dùng các cách khác nhau, nhưng cuối cùng vẫn là không ai ném đồng xu trúng vào cái bát, đồng xu đều bay rất xa so với cái bát."Chà chà, cái này cũng thật khó nha.....""Cái này.....Cái này phải thật may mắn mới ném trúng nha.....""Chủ yếu là do cái bát kia quá nhỏ, nếu nư thay cái khác lớn hơn, nói không chừng vừa nãy ta đã ném vào rồi.....Ài....."Đứng trên cầu, từng du khách đều thở dài một cái.Mọi người trên cầu sau khi ném tiền xu xong, đi một vòng rồi lần lượt đi xuống ngay.Bởi vì cái cầu kia quá nhỏ, nếu mọi người cứ đứng mãi trên cầu, những người ở phía sau căn bản không lên được.Đến lượt của Tiểu Thỏ cũng Trình Chi Ngôn, xung quanh cái bát đã tăng lên một đống ánh sáng lấp lánh.Trình Chi Ngôn mặc dù nói là không cảm thấy hứng thú, nhưng nhìn Tiểu Thỏ nóng lòng muốn thử, liền lấy trong túi ra một đồng xu, đưa cho Tiểu Thỏ nói:" Em có muốn ném thử một lần không?""A......" Tiểu Thỏ nhìn đồng xu trong tay của Trình Chi Ngôn, gật đầu rồi lại lắc đầu:"Muốn, nhưng một đồng xu có ít quá không?""......"Trình Chi Ngôn hơi run, nhìn cô với vẻ mặt bất đắc dĩ, đưa tay lục lại trong túi, đưa cho cô nói:"Này, sáng sớm mua đồ ăn sáng còn lại một ít tiền này, một mình em vứt cả đi, có khi lại trúng một cái.""Có bao nhiêu vậy?" Tiểu Thỏ đưa tay ra lấy, trực tiếp để ở trong lòng bàn tay cô đếm:" Một.....Hai.....Ba....."Đếm mãi, tổng cộng 11 đồng tiền xu."Khà khà, 11 đồng, vừa vặn có thể ước nguyện suốt đời suốt kiếp!" Tiểu Thỏ một tay giữ lấy đồng tiền xu của Trình Chi Ngôn, nắm ở bàn tay, chắp tay trước ngực, mắt khẽ nhắm lại, sau khi ước nguyện xong mở ta, "Rào" một cái, toàn bộ 11 đồng xu đều ném đi."......."Trình Chi Ngôn mặt xạm lại, nhìn cô không biết nói điều gì.Đôi mắt Tiểu Thỏ lúc này chỉ tập trung nhìn theo 11 đồng xu vừa ném, xoay mấy cái, liền có 2 đồng lọt vào trong cái bát."Ha ha ha ha! Anh! Anh có thấy không, em ném vào 2 đồng xu nha!" Tiểu Thỏ kéo ống tay Trình Chi Ngôn, cười đến nỗi không ngậm được miệng vào.

Editor: Quỳnh Nguyễn

Cô nhún người ra ngoài cầu nhìn thấy cái bát trong hồ cũng không xa, đưa tay ném chiếc đồng xu vào vị trí của chiếc bát.

Tiểu Thỏ tròn mắt nhìn cô gái đó ném, tiền xu bay một cái, rơi xuống nước.

Mọi người trên cầu liền ngó đầu ra xem.

Chỉ thấy lúc tiền xu vừa mới rơi xuống nước, đúng ngay vị trí của cái bát, thế nhưng trong lòng nước xoay mấy cái, đã rơi một chỗ rất xa cái bát.

"Ài....."

Mọi người cùng nhau thở dài một cái.

"Xem đây! Sau cô gái đó liền có một cô gái khác, cũng lập tức lấy đồng xu trong túi ra, tiếp tục ném vào.

Có điều lại tiếp tục không trúng vào trong cái bát.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều không cam tâm, từng người từng người lấy tiền xu ra, liên tiếp cố gắng ném trúng vào cái bát.

Hết người này đến người kia, dùng các cách khác nhau, nhưng cuối cùng vẫn là không ai ném đồng xu trúng vào cái bát, đồng xu đều bay rất xa so với cái bát.

"Chà chà, cái này cũng thật khó nha....."

"Cái này.....Cái này phải thật may mắn mới ném trúng nha....."

"Chủ yếu là do cái bát kia quá nhỏ, nếu nư thay cái khác lớn hơn, nói không chừng vừa nãy ta đã ném vào rồi.....Ài....."

Đứng trên cầu, từng du khách đều thở dài một cái.

Mọi người trên cầu sau khi ném tiền xu xong, đi một vòng rồi lần lượt đi xuống ngay.

Bởi vì cái cầu kia quá nhỏ, nếu mọi người cứ đứng mãi trên cầu, những người ở phía sau căn bản không lên được.

Đến lượt của Tiểu Thỏ cũng Trình Chi Ngôn, xung quanh cái bát đã tăng lên một đống ánh sáng lấp lánh.

Trình Chi Ngôn mặc dù nói là không cảm thấy hứng thú, nhưng nhìn Tiểu Thỏ nóng lòng muốn thử, liền lấy trong túi ra một đồng xu, đưa cho Tiểu Thỏ nói:" Em có muốn ném thử một lần không?"

"A......" Tiểu Thỏ nhìn đồng xu trong tay của Trình Chi Ngôn, gật đầu rồi lại lắc đầu:"Muốn, nhưng một đồng xu có ít quá không?"

"......"

Trình Chi Ngôn hơi run, nhìn cô với vẻ mặt bất đắc dĩ, đưa tay lục lại trong túi, đưa cho cô nói:"Này, sáng sớm mua đồ ăn sáng còn lại một ít tiền này, một mình em vứt cả đi, có khi lại trúng một cái."

"Có bao nhiêu vậy?" Tiểu Thỏ đưa tay ra lấy, trực tiếp để ở trong lòng bàn tay cô đếm:" Một.....Hai.....Ba....."

Đếm mãi, tổng cộng 11 đồng tiền xu.

"Khà khà, 11 đồng, vừa vặn có thể ước nguyện suốt đời suốt kiếp!" Tiểu Thỏ một tay giữ lấy đồng tiền xu của Trình Chi Ngôn, nắm ở bàn tay, chắp tay trước ngực, mắt khẽ nhắm lại, sau khi ước nguyện xong mở ta, "Rào" một cái, toàn bộ 11 đồng xu đều ném đi.

"......."

Trình Chi Ngôn mặt xạm lại, nhìn cô không biết nói điều gì.

Đôi mắt Tiểu Thỏ lúc này chỉ tập trung nhìn theo 11 đồng xu vừa ném, xoay mấy cái, liền có 2 đồng lọt vào trong cái bát.

"Ha ha ha ha! Anh! Anh có thấy không, em ném vào 2 đồng xu nha!" Tiểu Thỏ kéo ống tay Trình Chi Ngôn, cười đến nỗi không ngậm được miệng vào.

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh NguyễnCô nhún người ra ngoài cầu nhìn thấy cái bát trong hồ cũng không xa, đưa tay ném chiếc đồng xu vào vị trí của chiếc bát.Tiểu Thỏ tròn mắt nhìn cô gái đó ném, tiền xu bay một cái, rơi xuống nước.Mọi người trên cầu liền ngó đầu ra xem.Chỉ thấy lúc tiền xu vừa mới rơi xuống nước, đúng ngay vị trí của cái bát, thế nhưng trong lòng nước xoay mấy cái, đã rơi một chỗ rất xa cái bát."Ài....."Mọi người cùng nhau thở dài một cái."Xem đây! Sau cô gái đó liền có một cô gái khác, cũng lập tức lấy đồng xu trong túi ra, tiếp tục ném vào.Có điều lại tiếp tục không trúng vào trong cái bát.Trong lúc nhất thời, mọi người đều không cam tâm, từng người từng người lấy tiền xu ra, liên tiếp cố gắng ném trúng vào cái bát.Hết người này đến người kia, dùng các cách khác nhau, nhưng cuối cùng vẫn là không ai ném đồng xu trúng vào cái bát, đồng xu đều bay rất xa so với cái bát."Chà chà, cái này cũng thật khó nha.....""Cái này.....Cái này phải thật may mắn mới ném trúng nha.....""Chủ yếu là do cái bát kia quá nhỏ, nếu nư thay cái khác lớn hơn, nói không chừng vừa nãy ta đã ném vào rồi.....Ài....."Đứng trên cầu, từng du khách đều thở dài một cái.Mọi người trên cầu sau khi ném tiền xu xong, đi một vòng rồi lần lượt đi xuống ngay.Bởi vì cái cầu kia quá nhỏ, nếu mọi người cứ đứng mãi trên cầu, những người ở phía sau căn bản không lên được.Đến lượt của Tiểu Thỏ cũng Trình Chi Ngôn, xung quanh cái bát đã tăng lên một đống ánh sáng lấp lánh.Trình Chi Ngôn mặc dù nói là không cảm thấy hứng thú, nhưng nhìn Tiểu Thỏ nóng lòng muốn thử, liền lấy trong túi ra một đồng xu, đưa cho Tiểu Thỏ nói:" Em có muốn ném thử một lần không?""A......" Tiểu Thỏ nhìn đồng xu trong tay của Trình Chi Ngôn, gật đầu rồi lại lắc đầu:"Muốn, nhưng một đồng xu có ít quá không?""......"Trình Chi Ngôn hơi run, nhìn cô với vẻ mặt bất đắc dĩ, đưa tay lục lại trong túi, đưa cho cô nói:"Này, sáng sớm mua đồ ăn sáng còn lại một ít tiền này, một mình em vứt cả đi, có khi lại trúng một cái.""Có bao nhiêu vậy?" Tiểu Thỏ đưa tay ra lấy, trực tiếp để ở trong lòng bàn tay cô đếm:" Một.....Hai.....Ba....."Đếm mãi, tổng cộng 11 đồng tiền xu."Khà khà, 11 đồng, vừa vặn có thể ước nguyện suốt đời suốt kiếp!" Tiểu Thỏ một tay giữ lấy đồng tiền xu của Trình Chi Ngôn, nắm ở bàn tay, chắp tay trước ngực, mắt khẽ nhắm lại, sau khi ước nguyện xong mở ta, "Rào" một cái, toàn bộ 11 đồng xu đều ném đi."......."Trình Chi Ngôn mặt xạm lại, nhìn cô không biết nói điều gì.Đôi mắt Tiểu Thỏ lúc này chỉ tập trung nhìn theo 11 đồng xu vừa ném, xoay mấy cái, liền có 2 đồng lọt vào trong cái bát."Ha ha ha ha! Anh! Anh có thấy không, em ném vào 2 đồng xu nha!" Tiểu Thỏ kéo ống tay Trình Chi Ngôn, cười đến nỗi không ngậm được miệng vào.

Chương 243: Tình cảm tốt như thế 3