*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Toàn bộ không gian khẩn trương vô cùng, liên lạc viên thái dương thấm đầy mồ hôi, lưng đã muốn ướt đẫm. “Nhị Hào tuyến! Nhị Hào tuyến! Nghe rõ lập tức trả lời!” “Tuyến số 3 đâu? Tuyến số 3 nghe rõ trả lời!” Tại bên trong sở chỉ huy lâm thời, ba người liên lạc viên đang cố gằng cùng đặc công đội viên tiến vào tập đoàn nghiên cứu sinh vật liên lạc, vào lúc bọn họ tiến vào trung tâm nghiên cứu này không quá mười phút thì bị mất liên lạc. Cảm giác trầm mặc không ai trả lời này thật khiến người ta sợ hãi. Mà phía sau lưng ba người liên lạc viên là Chu Ngự, thân khoác lên chiếc áo chống đạn, ôm cánh tay ở một bên chỉ huy. Chu Ngự năm nay 28 tuổi, trong mắt toát lên vẻ nội liễm lãnh duệ, bờ môi vẽ ra một đường cong nghiêm nghị, ngón trỏ trên cánh tay phải đang cố sức ấn mạnh lên cánh tay trái của chính mình. Anh trầm mặc tự hỏi, vì sao trung tâm nghiên cứu này để lại…

Chương 68: Ba mươi sáu độ rưỡi

Dị Thế Chi Vạn Vật Pháp TắcTác giả: Tiêu Đường Đông HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Toàn bộ không gian khẩn trương vô cùng, liên lạc viên thái dương thấm đầy mồ hôi, lưng đã muốn ướt đẫm. “Nhị Hào tuyến! Nhị Hào tuyến! Nghe rõ lập tức trả lời!” “Tuyến số 3 đâu? Tuyến số 3 nghe rõ trả lời!” Tại bên trong sở chỉ huy lâm thời, ba người liên lạc viên đang cố gằng cùng đặc công đội viên tiến vào tập đoàn nghiên cứu sinh vật liên lạc, vào lúc bọn họ tiến vào trung tâm nghiên cứu này không quá mười phút thì bị mất liên lạc. Cảm giác trầm mặc không ai trả lời này thật khiến người ta sợ hãi. Mà phía sau lưng ba người liên lạc viên là Chu Ngự, thân khoác lên chiếc áo chống đạn, ôm cánh tay ở một bên chỉ huy. Chu Ngự năm nay 28 tuổi, trong mắt toát lên vẻ nội liễm lãnh duệ, bờ môi vẽ ra một đường cong nghiêm nghị, ngón trỏ trên cánh tay phải đang cố sức ấn mạnh lên cánh tay trái của chính mình. Anh trầm mặc tự hỏi, vì sao trung tâm nghiên cứu này để lại… Chu Ngự vươn tay ra, thời khắc chạm vào đối phương liền bị một luồng sức mạnh khổng lồ quét tới đẩy anh vào trong vùng sáng kia, tiếp theo là rơi xuống.Chu Ngự kinh hãi một trận, thất vọng mãnh liệt làm cho ánh muốn bấu víu vào cái gì đó. Bên tai bỗng dưng nổ ầm một tiếng, lại có thêm một luồng sức mạnh kéo anh lên.Thế giới đảo lộn, nghịch chuyển sinh tử.“Tỉnh lại! Chu Ngự!”Chu Ngự tỉnh lại trong tiếng kêu, thân thể anh căng chặt, khí oxi từ bốn phương tám hướng đổ vọt vào trong người anh, các tế bào vốn khép lại một lần nữa mở ra, máu huyết ngưng đọng giờ nhẹ nhàng lưu thông khắp cơ thể.Mà tầm mắt của anh rơi vào một đôi mắt màu đen trong veo như ngọc lưu ly.Anh bấu chặt cánh tay của đối phương dùng sức hô hấp.“Chu Ngự… Đừng có gấp, chậm lại một chút! Điều chỉnh lại hô hấp của mình!”

Chu Ngự vươn tay ra, thời khắc chạm vào đối phương liền bị một luồng sức mạnh khổng lồ quét tới đẩy anh vào trong vùng sáng kia, tiếp theo là rơi xuống.

Chu Ngự kinh hãi một trận, thất vọng mãnh liệt làm cho ánh muốn bấu víu vào cái gì đó. Bên tai bỗng dưng nổ ầm một tiếng, lại có thêm một luồng sức mạnh kéo anh lên.

Thế giới đảo lộn, nghịch chuyển sinh tử.

“Tỉnh lại! Chu Ngự!”

Chu Ngự tỉnh lại trong tiếng kêu, thân thể anh căng chặt, khí oxi từ bốn phương tám hướng đổ vọt vào trong người anh, các tế bào vốn khép lại một lần nữa mở ra, máu huyết ngưng đọng giờ nhẹ nhàng lưu thông khắp cơ thể.

Mà tầm mắt của anh rơi vào một đôi mắt màu đen trong veo như ngọc lưu ly.

Anh bấu chặt cánh tay của đối phương dùng sức hô hấp.

“Chu Ngự… Đừng có gấp, chậm lại một chút! Điều chỉnh lại hô hấp của mình!”

Dị Thế Chi Vạn Vật Pháp TắcTác giả: Tiêu Đường Đông HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Toàn bộ không gian khẩn trương vô cùng, liên lạc viên thái dương thấm đầy mồ hôi, lưng đã muốn ướt đẫm. “Nhị Hào tuyến! Nhị Hào tuyến! Nghe rõ lập tức trả lời!” “Tuyến số 3 đâu? Tuyến số 3 nghe rõ trả lời!” Tại bên trong sở chỉ huy lâm thời, ba người liên lạc viên đang cố gằng cùng đặc công đội viên tiến vào tập đoàn nghiên cứu sinh vật liên lạc, vào lúc bọn họ tiến vào trung tâm nghiên cứu này không quá mười phút thì bị mất liên lạc. Cảm giác trầm mặc không ai trả lời này thật khiến người ta sợ hãi. Mà phía sau lưng ba người liên lạc viên là Chu Ngự, thân khoác lên chiếc áo chống đạn, ôm cánh tay ở một bên chỉ huy. Chu Ngự năm nay 28 tuổi, trong mắt toát lên vẻ nội liễm lãnh duệ, bờ môi vẽ ra một đường cong nghiêm nghị, ngón trỏ trên cánh tay phải đang cố sức ấn mạnh lên cánh tay trái của chính mình. Anh trầm mặc tự hỏi, vì sao trung tâm nghiên cứu này để lại… Chu Ngự vươn tay ra, thời khắc chạm vào đối phương liền bị một luồng sức mạnh khổng lồ quét tới đẩy anh vào trong vùng sáng kia, tiếp theo là rơi xuống.Chu Ngự kinh hãi một trận, thất vọng mãnh liệt làm cho ánh muốn bấu víu vào cái gì đó. Bên tai bỗng dưng nổ ầm một tiếng, lại có thêm một luồng sức mạnh kéo anh lên.Thế giới đảo lộn, nghịch chuyển sinh tử.“Tỉnh lại! Chu Ngự!”Chu Ngự tỉnh lại trong tiếng kêu, thân thể anh căng chặt, khí oxi từ bốn phương tám hướng đổ vọt vào trong người anh, các tế bào vốn khép lại một lần nữa mở ra, máu huyết ngưng đọng giờ nhẹ nhàng lưu thông khắp cơ thể.Mà tầm mắt của anh rơi vào một đôi mắt màu đen trong veo như ngọc lưu ly.Anh bấu chặt cánh tay của đối phương dùng sức hô hấp.“Chu Ngự… Đừng có gấp, chậm lại một chút! Điều chỉnh lại hô hấp của mình!”

Chương 68: Ba mươi sáu độ rưỡi